Hà Hương Viên.“Tướng gia, thiếp thân thật sự không biết chuyện này, tất cả đều do Trương ma ma làm.”Trên mặt Hồ thị giàn giụa nước mắt, nhìn thấy vẻ mặt Thẩm Hoài vẫn lạnh lùng, Hồ thị dứt khoát nói: “Tướng gia, Hi nha đầu là hài tử của tỷ tỷ, năm đó Hi nha đầu khắc chết tỷ tỷ, bây giờ nàng ta về nên trong lòng lão nhân trong phủ có nhiều khúc mắc.

Trương ma ma đi theo ta nhiều năm như vậy, năm đó… Năm đó ta chỉ là thiếp thất của tướng gia thôi, hôm nay ngài cũng nhìn thấy Hi nha đầu không hề xem ta là mẫu thân, Trương ma ma đã sớm lường trước việc nàng nên bà ấy cũng không thích Hi nha đầu trở về…”Hồ thị liếc mắt nhìn Thẩm Hoài một chút rồi nói tiếp: “Mặc dù tỷ tỷ không có ở đây nhưng Hi nha đầu vẫn còn nhà ngoại An Định Hầu mà.

Lúc trước khi An Định Hầu ép tướng gia đón Hi nha đầu về, có lẽ tướng gia có thể cảm giác được người cầm binh quyền có sự khác biệt, mặc dù tướng gia là thừa tướng của đại tề nhưng chúng ta lại không có binh quyền…”“Thiếp thân may mắn có thể được tướng gia yêu thương và coi trọng, cho thiếp thân mặt mũi làm chính thê của tướng gia, nhưng suy cho cùng bây giờ thiếp thân và Nhu nhi cũng không có chỗ dựa nhà ngoại đáng gờm.


Chưa nói đến Trương ma ma, chính thiếp thân cũng có chút lo lắng hãi hùng nhưng vì tướng gia, mấy ngày nay chuyện gì thiếp thân cũng nghe theo Hi nha đầu, sắp xếp và chi tiêu đều có nàng ta tốt nhất.

Ta vốn muốn để Hi nha đầu tiếp nhận người mẫu thân này như ta nhưng thật không ngờ Trương ma ma lại làm hỏng chuyện, e là bây giờ Hi nha đầu đã hận ta rồi.”Hồ thị khóc như mưa, Thẩm Hoài cau mày.Hiển nhiên hôm nay có người muốn hãm hại Thẩm Thanh Hi.

Ban đầu ông ta cũng nghi ngờ Hồ thị nhưng Hồ thị nói chuyện mà cứ khóc lóc khiến ông ta lại có chút không tin lắm.

Mà Hồ thị còn vừa nhắc tới An Định Hầu mà ông ta căm hận nhất, còn nhắc đến cả binh quyền! Ông ta là thừa tướng nhất phẩm của Đại Tề Quốc nhưng lại bị một An Định Hầu nhị phẩm đè ép một đầu, thật sự rất khó chịu!Thẩm Hoài tức giận nên lòng che chở cho Thẩm Thanh Hi cũng ít đi vài phần, lúc nhìn thấy nước mắt của Hồ thị, đương nhiên ông ta cũng không có lòng đi tra thị phi nên hừ lạnh nói: “Là Trương ma ma làm nhưng cũng do ngươi quản thúc hạ nhân chưa tốt.


Đầu tiên là kmm, bây giờ lại là Trương ma ma và Xuân Mai, ngươi thật sự không xứng chức phu nhân này chút nào! Lần này còn dính đến thuật yểm bùa, nếu việc này bị truyền đi thì hoàn toàn là muốn hại tướng phủ nhà tan cửa nát! Ngày mai chờ ta thẩm vấn tên nô tài xảo quyệt kia đã!”Hồ thị vội quỳ trên mặt đất: “Tướng gia, thiếp thân phụ lòng tướng gia, xin tướng gia thứ tội.”Giọng của Hồ thị mềm mại, điềm đạm đáng yêu, rốt cuộc Thẩm Hoài cũng không đành lòng: “Chép Kinh Phật theo lời lão phu nhân dặn dò đi.

Bây giờ lão phu nhân giận ngươi, nếu người chỗ ngươi còn gây thêm sự cố thì đến ta cũng không giúp được ngươi.

Ngươi phải luôn nhớ kỹ, ngươi là phu nhân của tướng phủ chứ không phải nữ tử gánh hát như mẫu thân của ngươi, lúc nói chuyện và làm việc cũng phải phù hợp với thân phận mới được.”Thẩm Hoài nói xong thì phất ống tay áo rồi đi ra ngoài.Ngoài cửa, Thẩm Thanh Nhu giàn giụa nước mắt đang chờ.

Thấy Thẩm Hoài đi ra, Thẩm Thanh Nhu lập tức quỳ trên mặt đất: “Phụ thân, xin phụ thân tha thứ cho mẫu thân, nhiều năm như thế mẫu thân vẫn luôn toàn tâm toàn ý vì phụ thân, trong mắt mẫu thân chỉ có một mình phụ thân.


Phụ thân là ông trời của mẫu thân, nếu như phụ thân mà vứt bỏ mẫu thân thì mẫu thân sẽ…”Gương mặt xinh đẹp và đôi mắt chứa đầy nước mắt của Thẩm Thanh Nhu lộ ra vẻ xinh đẹp đáng thương trong bóng đêm.Thẩm Hoài nhìn nhị nữ nhi mà ông ta yêu thương nhất, không khỏi mềm lòng thở dài: “Mẫu thân con làm sai nên chịu chút trừng phạt là nên làm.

Sau này chuyện này sẽ tự nhiên trôi qua, ta sẽ không để trong lòng, con cũng đừng lo lắng.”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện