Thẩm Hoài vừa đi, vẻ đáng thương trên mặt Thẩm Thanh Nhu lập tức biến thành ngoan độc, ả ta bước nhanh vào trong đỡ Hồ thị lên.“Mẫu thân, đều do tiện nhân kia, không ngờ chúng ta lại bị nó lừa.”Hồ thị cắn chặt răng lau nước mắt trên mặt: “Nhu nhi, lần này là do mẫu thân lơ là.”Thẩm Thanh Nhu cắn răng nghiến lợi: “Mẫu thân, Thẩm Thanh Hi hoàn toàn không phải là kẻ yếu đuối dễ lừa như vẻ bề ngoài.

Lần này nàng ta đã tính toán sớm từ trước, Xuân Mai quá ngu nên mới đi nghĩ là nàng ta đã tin.”Nói tới Xuân Mai, trong mắt Thẩm Thanh Nhu tràn đầy căm hận.

Nếu không phải vì Xuân Mai thì sao lần này bọn họ lại bị hỏng việc được chứ?Hồ thị đi đến bên cạnh ngồi xuống, vẻ mặt vừa cay nghiệt vừa ác độc.


Nếu như giờ phút này Thẩm Hoài đứng ở đây thì chắc chắn ông ta sẽ không tin đây là phu nhân mảnh mai yếu đuối của ông ta, cũng sẽ không tin nữ nhi xinh đẹp thanh nhã nhà mình lại có vẻ mặt ngoan độc thế này.“Nhu nhi, xem ra chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn.”Thẩm Thanh Nhu nhíu mày: “Mẫu thân, bàn bạc kỹ hơn thế nào?”Hồ thị lắc đầu rồi hít sâu một hơi: “Lần này là do chúng ta nóng vội, không quan trọng là vì Xuân Mai hay là Trương ma ma thì bọn họ đều là những tên phế vật không làm được việc.

Thẩm Thanh Hi âm hiểm ác độc, bây giờ tổ mẫu của con đã căm ghét chúng ta rồi, ngay cả phụ thân của con…”Hồ thị bình tĩnh nhìn Thẩm Thanh Nhu: “Một tháng này chúng ta đừng làm gì cả, mỗi ngày con vào học rồi đưa thơ từ tranh chữ cho phụ thân của con xem, làm thêm một cái áo choàng mùa hè cho phụ thân con nữa.

Ngày nào con cũng phải đến chỗ lão phu nhân thỉnh an, phụ thân của con thích xem con múa may viết lách nhất, cũng thích con hiếu thuận tổ mẫu, con lại làm thêm áo choàng để bày tỏ lòng quan tâm với ông ta thì đương nhiên ông ta sẽ không tức giận với chúng ta.”Thẩm Thanh Nhu vội gật đầu: “Vậy còn tiện nhân Thẩm Thanh Hi kia thì sao? Chúng ta mặc kệ nó à?”Hồ thị gật đầu: “Mặc kệ.

Sau đó ta sẽ đến Phật đường, con ở bên ngoài nhất định phải thật bình tĩnh đấy.”Thẩm Thanh Nhu rất không cam lòng.


Hôm nay ả ta và Hồ thị hoàn toàn là thất bại trở về, ả ta chỉ muốn lập tức gây chuyện với Thẩm Thanh Hi nhưng Hồ thị đã dặn dò như thế thì ả ta đành phải nghe lời thôi.Hồ thị đã bình tĩnh lại, bà ta sửa sang nhan sắc một chút rồi đứng dậy.Thẩm Thanh Nhu vội nói: “Nếu không thì ngày mai rồi mẫu thân hãy đến Phật đường.”Hồ thị cười nhạt một tiếng: “Hôm nay ta phải đi thôi, trước khi đi còn phải đi thăm Trương ma ma một chút mới được.”“Thăm Trương ma ma?”Nhìn thấy một tia hung ác trong đáy mắt Hồ thị, Thẩm Thanh Nhu hơi ngạc nhiên nói: “Mẫu thân muốn giải quyết Trương ma ma sao? Nhưng mà hôm nay Trương ma ma cũng không hề nói câu nào, có lẽ mụ ta sẽ không bán đứng chúng ta đâu.”Hồ thị nắm tay Thẩm Thanh Nhu: “Nhu nhi, con vẫn quá thiện lương rồi.

Vừa rồi Trương ma ma không nói nhưng không có nghĩa là ngày mai mụ ta cũng sẽ không nói.

Phụ thân con vốn đã nghi ngờ, nếu như còn nghe được sự thật được thốt ra từ miệng Trương ma ma thì không phải chúng ta sẽ bị bại lộ sao? Nhu nhi, Trương ma ma đã là một quân cờ vô dụng, đối với người như vậy thì chúng ta tuyệt đối không thể nương tay!”Thẩm Thanh Nhu vội gật đầu: “Vâng, mẫu thân nói đúng lắm! Còn cả Xuân Mai nữa, tuyệt đối không thể cho nàng ta một chút hi vọng sống nào.

Con thấy cũng nên đánh chết rồi ném ra ngoài bãi tha ma như kim ma ma đi.”Thấy Thẩm Thanh Nhu học nhanh như vậy, Hồ thị nở nụ cười vô cùng hài lòng: “Hài tử tốt, lúc nên nhẫn tâm thì tuyệt đối không được có chút do dự nào.


Con yên tâm, vẫn còn nhiều thời gian, sớm muộn gì Thẩm Thanh Hi cũng sẽ chết trên tay chúng ta thôi.”Bà ta vừa nói vừa nhìn Thẩm Thanh Nhu từ trên xuống dưới: “Mà con chỉ cần làm tốt Nhị tiểu thư nghiêng nước nghiêng thành, tài hoa nổi bật của tướng phủ là được rồi.

Nó cũng chỉ là bàn đạp cho con đường tương lai của con mà thôi.”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện