Tịnh Vân sư thái trầm tư chớp mắt một cái: "Biện pháp phá kiếp? Lão phu nhân, thủy hỏa tương khắc chính là đại kiếp, thần tiên khó phá."Lão phu nhân mím chặt khóe môi, nghĩ đến Thẩm Thanh Hi sẽ bị đưa ra tướng phủ, lòng bà vạn phần không muốn, nhưng cũng ôm mấy phần mong chờ nói: "Sư thái, sao ngươi biết được, là Hi nha đầu khắc Hoằng Ca Nhi mà không phải Hoằng Ca Nhi khắc Hi nha đầu đâu?"Lão phu nhân nói như vậy, ngay cả Thẩm Hoài cũng nghe không lọt: "Mẫu thân, hiện tại là Hoằng Ca Nhi bệnh không dậy nổi, ai khắc ai chẳng lẽ còn không phải liếc qua thấy ngay sao? Mẫu thân, ta biết ngài lo lắng, nhưng lần này tính mệnh Hoằng Ca Nhi quan trọng hơn."Đáy Hồ thị lòng vô cùng không kiên nhẫn, nhìn chằm chằm lão phu nhân rồi ngược lại nhìn An di nương.

Lúc này, An di nương là mẫu thân, nói chuyện chắc chắn sẽ có lợi thế nhất! Chỉ cần bà ta khóc lóc kể lể một phen, không chừng lão phu nhân sẽ đồng ý!Hồ thị tính toán thật khéo, nhưng bà ta trừng An di nương mấy cái, An di nương lại luôn cúi đầu căn bản không phát hiện ra!Hồ thị răng nghiến răng, mắng An di nương phế vật!Mắt thấy lão phu nhân lại muốn tìm lý do khác che chở cho Thẩm Thanh Hi.


Mắt Hồ thị đỏ lên bước tới phía trước nói: "Tướng gia, lão phu nhân thương yêu Hi nhi, sao ta lại không? Không bằng, mời Tịnh Vân sư thái đến phật đường, ngay trước mặt liệt tổ liệt tông đoán cho Hoằng Ca Nhi một quẻ? Xem hai người Hi nhi và Hoằng Ca Nhi, cuối cùng là ai khắc ai!"tướng phủ phật đường ngoại trừ có mấy vị Bồ Tát, còn đặt liệt tổ liệt tông Thẩm gia ở đó.

Đến đó bói toán là cách làm cho người khác tin phục nhất, nếu được kết quả, nhất định là Phật Tổ và tổ tiên Thẩm gia chỉ thị!Lời này vừa nói ra, chớ nói Thẩm Hoài, chính lão phu nhân cũng cảm thấy có đạo lý, nếu thật sự Thẩm Thanh Hi khắc Thẩm Gia Hoằng, mặc dù bà có lòng che chở Thẩm Thanh Hi, nhưng cũng không thể nhìn Thẩm Gia Hoằng tìm cái chết vô ích.Lão phu nhân mím môi không nói, nhưng mà nghĩ đến Hoằng Ca Nhi đang thoi thóp, cuối cùng thở dài nói: "Vậy thì được rồi, đi phật đường một chuyến, xem có thủy hỏa bất dung hay không, dựa vào chỉ thị của Phật Tổ đi."Hồ thị gật đầu, phân phó Vệ ma ma bên cạnh: "Vệ ma ma, ngươi ôm Nhị thiếu gia ra, để Nhị thiếu gia cũng sang đó, tâm thành thì linh, tránh để cho Hi nhi oan uổng sẽ không tốt."Thấy Hồ thị căn dặn như thế, ánh mắt Thẩm Hoài lộ ra tán thưởng.

Lão phu nhân nghe ngóng cũng tìm không ra sai sót gì, rất nhanh sau đó, Vệ ma ma ôm Thẩm Gia Hoằng đi ra, đám người quan sát, chỉ thấy đầu Thẩm Gia Hoằng ghé vào vai Vệ ma ma sắc mặt trắng bệch.


Lão phu nhân thấy vậy, kiến quyết đi chuyến này hơn, lập tức đứng dậy mang theo đám người đi đến phật đường.Ra Hà Hương Viên rẽ trái, đi qua một hành lang chính là vườn hoa, cuối vườn hoa chính là một nơi vòng ra hồ sen ở trong phủ, đợi qua cây cầu trên hồ sen chính là từ đường.

Bước đến vườn hoa, Hồ thị đưa mắt liếc Vệ ma ma ra ý đi qua.Vệ ma ma âm thầm gật đầu, ôm chặt cánh tay Thẩm Gia Hoằng thừa thế xông lên đi lên trên cầu.Tịnh Vân sư thái nói Đại tiểu thư thủy hỏa bất dung với Nhị thiếu gia, còn nói là Đại tiểu thư khắc Nhị thiếu gia nhưng mà lão phu nhân che chở Đại tiểu thư, chỉ là Nhị thiếu gia sinh bệnh còn chưa đủ, nhất định phải có ví dụ rõ ràng ứng nghiệm lời nói mới được.Nhìn cây cầu phía trước hồ sen không xa, ánh mắt Vệ ma ma lộ ra sự ngoan độc.Ai cũng sẽ không biết, hàng rào chắn thứ ba cái cầu này dựa vào đã bị động tay động chân.

Bà ta chờ một lúc chỉ cần chậm rãi ung dung đi lên, sau đó giả bộ như lơ đãng chạy tới rào chắn rồi ngã xuống hồ là đã có thể ứng nghiệm lời bói Đại tiểu thư mệnh thủy khắc Nhị thiếu gia mệnh hỏa!Dưới cầu là nước hồ sen lạnh buốt, lời bói thủy hỏa bất dung cộng thêm Thẩm Gia Hoằng rơi xuống nước nguy hiểm.


Sau đó, sự thật rõ rành rành bày ở trước mắt, lão phu nhân nhất định không thể phân biệt, mà tướng gia nhất định không cần nói nữa cũng sẽ đuổi Đại tiểu thư ra ngoài!Nghĩ đến đây trái tim Vệ ma ma vội kích động, chỉ cần bà ta làm thành chuyện này, Hồ thị sẽ để bà làm đại quản sự nội viện, khi đó bà ta chính là người đứng đầu nội viện!Hai mắt Vệ ma ma tỏa sáng, nhìn xem còn khoảng mấy trượng, hận không thể vừa sải bước đã lên cầu!Nhưng mà đúng vào lúc này, bỗng nhiên, một giọng nữ cấp bách vang lên ——"Không xong rồi! Vi Lan Cư cháy rồi! Vi Lan Cư cháy rồi!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện