Tiếng la chợt vang lên giống như một bàn tay vô hình kéo tất cả mọi người vào trong.Lão phu nhân giẫm chân xuống, quay đầu nhìn sang: “Đang la hét cái gì vậy? Sao ta lại nghe thấy hai chữ “hỏa hoạn” chứ?”“Vi Lan Cư xảy ra hỏa hoạn, mau tới chữa cháy!”“Người đâu! Vi Lan Cư xảy ra hỏa hoạn, mau tới chữa cháy!”Lão phu nhân vừa dứt câu, tiếng la lại vang lên.

Lần này lão phu nhân thật sự nghe rõ được câu kia, sắc mặt của bà cũng thay đổi: “Cái gì? Vi Lan Cư xảy ra hỏa hoạn?”Không chỉ lão phu nhân mà ngay cả Thẩm Hoài cũng nhướng mày: “Hỏa hoạn? Đang yên đang lành sao lại…”Thẩm Hoài còn chưa nói dứt câu, bởi vì ông ta nhìn sang hướng Vi Lan Cư đã thấy được khói đặc cuồn cuộn bốc lên, lần này sắc mặt Thẩm Hoài hoàn toàn thay đổi.

Bây giờ đang là giữa hè, nhà gặp lửa đã chảy, Vi Lan Cư bị một điểm lửa nhỏ thì không sao nhưng nếu lửa lớn, gió thổi một lần sẽ nhóm lửa toàn bộ tướng phủ!“Dập lửa! Người đâu, mau tới Vi Lan Cư dập lửa!”Thẩm Hoài hét lớn một tiếng, lão phu nhân cũng lập tức luống cuống, nào còn nhớ đến việc đến Phật đường đoán mệnh nữa: “Mau mau mau, mau đỡ ta tới Vi Lan Cư.


A Hứa, ngươi mau chóng chỉ huy người cầm thùng nước đi dập lửa đi, xem xem Hi nha đầu sao rồi.”Lão phu nhân quay người rời đi, Thẩm Hoài cũng không dám chủ quan mà nghiêm túc đỡ lão phu nhân.

Chẳng mấy chốc mẹ con hai người đã đi mấy bước, Hồ thị và Thẩm Thanh Nhu đứng tại chỗ, mẫu nữ hai người như rơi vào hầm băng.

Mà Vệ ma ma trơ mắt nhìn lão phu nhân ngày càng đi xa, nếu không được thì nhảy thẳng vào hồ sen là được rồi!Cầu nổi nằm cách mụ ta vài trượng, bây giờ chỉ còn cách khoảng mười bước.Vì sao! Vì sao đang êm đang đẹp mà Vi Lan Cư lại xảy ra hỏa hoạn vào lúc này chứ!Vệ ma ma rất hận, Thẩm Thanh Nhu rất hận, ngay cả Hồ thị bên cạnh cũng càng hận, chỉ thiếu vài bước nữa thôi… Vi Lan Cư là một trong những viện tốt nhất, sao có thể tùy tiện bốc lửa được chứ?Hồ thị hận đến mức nghiến răng nghiến lợi nhưng lão phu nhân và Thẩm Hoài đã đi về phía trước, bà ta không thể nào kéo lão phu nhân và Thẩm Hoài về được.

Không có lão phu nhân và Thẩm Hoài xem thì làm sao cho là mệnh số linh nghiệm được chứ?Hồ thị tức tới mức choáng váng, ở bên này, lão phu nhân dừng bước lại thấy Hồ thị và mấy người khác đứng bất động tại chỗ, bà lập tức nhướng mày: “Ngươi còn đứng đó làm gì? Không mau đi chủ trì dập lửa đi! Ngươi là chủ mẫu, chẳng lẽ ngươi muốn thấy trong phủ hoảng loạn à?”Hồ thị bị đánh đòn cảnh tỉnh, bà ta không dám cãi lại một câu, vội vàng dẫn theo by đi tới.


Lão phu nhân lại liếc sang Vệ ma ma: “Trong phủ bắt lửa, khắp nơi đều rối loạn, ngươi còn không ôm Hoằng Ca Nhi về đi? Ở ngoài bị sợ thì sao hả?”Vệ ma ma vẫn chưa từ bỏ ý định nhìn thoáng qua cây cầu nổi cách đó không xa, mãi đến khi nguyền rủa Thẩm Thanh Hi một vạn lần trong lòng, mụ ta mới thấp giọng đáp lời, sau đó cẩn thận ôm Thẩm Gia Hoằng về.Bước chân cứng ngắc của Thẩm Thanh Nhu hơi nhúc nhích, trong lòng ả ta cũng hận đến mức cắn răng nghiến lợi.

Ả ta biết kế hoạch của Hồ thị, có thể nói kế hoạch lần này rất cẩn thận, không chỉ vậy mà lúc Hồ thị còn ở Phật đường đã bắt đầu trù tính rồi.

Ả ta nghĩ lần này Thẩm Thanh Hi có cánh cũng không thể bay đi được nhưng không ngờ chỉ thiếu một chút thôi mà Vi Lan Cư đã cháy rồi.Thẩm Thanh Nhu nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, theo đám người lão phu nhân đi về phía Vi Lan Cư, vừa đi vừa hung tợn nguyền rủa.

Tiện nhân Thẩm Thanh Hi này, tốt nhất là nàng bị thiêu sống chết tươi đi cho rồi!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện