Nó đã khởi động Thú Sào, hình như muốn dung nhập vào trong Thú Sào, trên người tản ra một loại khí tức kinh khủng.

- Chủ nhân cẩn thận, nó đã kích hoạt Thú Sào, dùng thân thể để hiến tế.

Hỗn Độn Hồ kinh ngạc kêu lên một tiếng, vô cùng nôn nóng.

Cổ Trần kinh ngạc không thôi, hắn quan sát Thanh Hồ, vậy mà nó có thể hiến tế Thú Sào, muốn kích hoạt Thú Sào, để sử dụng sức mạnh vô thượng của Thú Sào đánh giết hắn.

Ý nghĩ rất hay, đáng tiếc, không có khả năng thực hiện được.

- Cấm!Cổ Trần nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, cả tòa Thú Sào hơi rung động, cộng hưởng kêu ong ong, sức chống cự cường đại truyền đến.


Đáng tiếc, dưới lực lượng trấn áp của Cổ Trần, Thú Sào đang bạo động đã dần dần ổn định lại, giống như lực lượng của nó đã bị bị giam cầm.

Thú Sào vốn dĩ đã khôi phục, lại lập tức bị giam cầm.

Thú Sào, tương đương với một kiện bảo vật còn sống, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn bị Cổ Trần giam cầm.

Cổ Trần hiện giờ, đã mạnh hơn trước rất nhiều, đối mặt Thanh Hồ Vô Thượng cảnh, căn bản không đùa được, cho dù nó có kích hoạt Thú Sào cũng bị giam cầm.

- Không thể nào!Thanh Hồ trợn trừng mắt, thiếu chút nữa đã sụp đổ.

Thú Sào do chính mình kích hoạt, lại bị giam cầm, nói ra ngoài chắc chắn không có ai tin tưởng.

Người này rốt cuộc mạnh đến mức nào, chỉ tuỳ tiện đã giam cầm được cả Thú Sào và nó, trước đó người này đâu có cường đại khủng bố như vậy đâu.

- Nhóc con, ngươi muốn xử lý nó thế nào?Cổ Trần đang định ra tay, đột nhiên lại nghĩ đến điều gì đó, hắn cúi đầu hỏi Hỗn Độn Hồ đang nằm trong ngực mình.

Nghe thấy Cổ Trần hỏi, Hỗn Độn Hồ sửng sốt, ngơ ngác nhìn Thanh Hồ, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp.

Nói thật, trong lòng nó rất phức tạp, nói thế nào thì Thanh Hồ cũng là đồng loại của nó, cả hai đều sinh ra trong Thú Sào.

Nói nghiêm túc, thì nó coi như đã phản bội Thú Sào, sau khi đi theo Cổ Trần đã trở nên khác biệt, tất nhiên khiến Thanh Hồ rất tức giận.


Nhưng mà vấn đề bây giờ là, xử lý Thanh Hồ như thế nào?Giết, hay là không giết?Trong lòng Hỗn Độn Hồ có một tia xoắn xuýt, nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Thanh Hồ, không hiểu sao trong lòng nó lại có cảm giác đau thương, dù sao cũng là đồng loại với nhau.

- Chủ nhân, ngươi xử lý đi.

Nói xong, Hỗn Độn Hồ trực tiếp chui đầu vào trong ngực Cổ Trần, không muốn nhìn thấy kết cục của Thanh Hồ.

Cổ Trần hiểu được đôi chút, nhìn thấy Hỗn Độn Hồ không dám nhìn, trong lòng hắn khẽ động, lộ ra vẻ mặt tươi cười.

- Nể mặt mũi Hỗn Độn Hồ, ta tha cho ngươi một mạng.

Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Cổ Trần nhẹ nhàng nói ra những lời này.

Hỗn Độn Hồ nghe thấy thế thì ngẩng đầu lên, hai mắt sững sờ nhìn Cổ Trần, trong mắt lóe lên dị sắc khó hiểu.

Thanh Hồ cũng sửng sốt, không thể tin được vậy mà Cổ Trần lại tha cho nó.

Nhưng sau đó, khi nhìn thấy Hỗn Độn Hồ và Cổ Trần, cảm giác nhục nhã bốc lên bừng bừng, lửa giận trong lòng nó lại lần nữa bị đốt lên, không có cách nào dập tắt được.

- Gào! Bổn tọa không cần ngươi giả mù sa mưa, càng không cần ngươi thương hại.

- Chôn cùng nhau đi!Thanh Hồ đã điên rồi, hoàn toàn mất hết lý trí, nó tự thiêu đốt chính mình, hiến tế tất cả cho Thú Sào, muốn hủy diệt cả Cổ Trần và Hỗn Độn Hồ.

- Muốn chếtHai mắt Cổ Trần nheo lại, lộ ra một tia sáng nguy hiểm.


Hắn nể tình Hỗn Độn Hồ, định tha cho đối phương một mạng, nhưng không ngờ đối phương lại không lĩnh tình, vậy thì không còn cách nào khác, đành phải giết chết nó thôi.

- Vận Mệnh Chi Nhận, mạt sát!Một chỉ lạnh lụng của Cổ Trần đánh ra, sau lưng hắn hiện lên một dòng Trường Hà, trùng trùng điệp điệp tụ lại, hóa thành một lưỡi đao vô hình, tản ra khí tức Vận Mệnh chí cao vô thượng.

Vận Mệnh Chi Nhận chém qua cơ thể Thanh Hồ, một tiếng “Phập phập” vang lên, cả người Thanh Hồ cứng lại ngay tại chỗ, ánh mắt dần dần trở nên vô thần.

Ánh mắt vô thần ấy nhìn chằm chằm vào Hỗn Độn Hồ, trong mắt lộ ra cảm giác tuyệt vọng sâu sắc, còn có một luồng bi ai khó hiểu.

- Ta, hận! Thanh Hồ bi phẫn hét lớn một tiếng, cả người bành trướng lên rồi nổ nát vụn, hóa thành vô số tia sáng bay ra ngoài biến mất.

Thanh Hồ cường đại, cứ như vậy vẫn lạc, đúng là đáng buồn, đáng tiếc!Thanh Hồ vẫn lạc, một trong số chín hung thú Hỗn Độn chết trong tay Cổ Trần.

- Haiz…Một tiếng thở dài thườn thượt từ trong ngực truyền đến, tâm trạng của Hỗn Độn Hồ có vẻ hơi sa sút.

Nói thế nào thì Thanh Hồ cũng là kẻ cùng thai nghén sinh ra với nó trong Thú Sào, hiện giờ đã chết rồi, trong lòng nó tất nhiên là có chút không thoải mái.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện