Có điều rất nhanh nó đã khôi phục lại, nó cười đùa:- Chủ nhân lợi hại quá, cám ơn chủ nhân đã chạy tới cứu nô gia.
Khóe miệng Cổ Trần co giật một cái, nhìn Hỗn Độn Hồ đang dụi dụi vào ngực mình, trong lòng sinh ra ý nghĩ có nên ném nó vào trong hỗn độn hư vô hay không.
- Được rồi, đừng nghịch nữa, Thú Sào đã trống rỗng, đúng lúc để ngươi ở lại nơi này luyện hóa nó cho tốt, hoàn toàn khống chế toà Thú Sào này.
Sắc mặt hắn nghiêm túc nói ra lời này.
Hỗn Độn Hồ nghe xong cũng trở nên nghiêm túc, chân thành nói:- Chủ nhân yên tâm, luyện hóa Thú Sào rất đơn giản, dù sao cũng chung gốc rễ với ta.
- Tốt lắm.
Cổ Trần khẽ gật đầu, nói:- Ngươi ở lại, nếu có việc gì thì gọi ta, hoặc là nếu không kịp thì đến Long Sào tìm Tổ Long giúp đỡ.
- Tổ Long?Hỗn Độn Hồ ngẩn người, sau đó giật mình hiểu ra.
Thân thể nó lóe lên một cái, một tia sáng xuất hiện, sau đó một bóng hình xinh đẹp duyên dáng xuất hiện ngay trước mắt, nũng nịu nhìn Cổ Trần.
- Chủ nhân, ngài muốn đi rồi sao, hay là ở lại thêm mấy ngày rồi hãy đi?Nàng ta nói xong thì dùng vẻ mặt dịu dàng đáng yêu nhìn Cổ Trần.
Người bình thường chắc chắn sẽ không chịu nổi, nhưng Cổ Trần lại đè xuống cơn sóng trong lòng mình, hắn nhéo nhéo khuôn mặt nàng nói:- Ta còn có việc, ngươi tu luyện cho tốt, nếu không thể bước vào Vô Thượng cảnh, thì đừng gọi ta là chủ nhân nữa.
Cổ Trần nói xong thì quay người bước ra một bước, cả người lập tức biến mất khỏi Thú Sào, chỉ để một mình Hỗn Độn Hồ đang sững sờ đứng ngẩn người tại chỗ.
Nàng ta nhìn theo bóng lưng Cổ Trần vừa biến mất, sắc mặt vốn dĩ đang nũng nịu lập tức thay đổi, sau đó lạnh lùng quay người, nhìn chằm chằm vào thi thể Thanh Hồ.
- Thiếu chút nữa đã hại chết ta rồi, may mà chủ nhân tới kịp thời, ngươi đúng là đáng chết.
Hỗn Độn Hồ lẩm bẩm, giọng nói lạnh lùng, đâu còn dáng vẻ đáng yêu giống như vừa rồi?Nàng ta lạnh lùng hừ một tiếng, nhấc tay chộp một cái, thi thể Thanh Hồ lập tức tan ra, hóa thành một cỗ Hỗn Độn bản nguyên tinh khiết, bị hút vào trong cơ thể nàng ta.
Hỗn Độn Hồ trực tiếp thôn phệ bản nguyên của Thanh Hồ, một lát sau, mười cái đuôi cáo u ám xuất hiện sau lưng nàng ta, tản ra màu xanh sáng chói.
Nàng ta đã dung hợp bản nguyên của Thanh Hồ, chỉ trong chớp mắt đã phá vỡ một loại trói buộc nào đó trong cơ thể, khí tức liên tục tăng lên, thậm chí đạt đến cấp bậc của Thanh Hồ trước đó, thậm chí còn cao hơn.
Có điều khí tức khi đột phá đột phá đã bị Thú Sào ngăn cách, không tiết lộ ra ngoài, cho nên sau khi Cổ Trần đi khỏi, hắn không phát hiện ra được biến hóa của nàng ta.
- Chủ nhân, lúc nào ngươi cũng không chịu nhìn ta nhiều thêm một chút.
Sau khi thôn phệ Thanh Hồ, nàng ta đè xuống cỗ khí tức đang sôi trào kia, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hỗn Độn mênh mông bên ngoài Thú Sào, trong lòng không nhịn được thở dài thườn thượt một tiếng.
Sau đó nàng ta lập tức xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Long Sào ở bên cạnh, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
- Ta chưa bao giờ nghĩ đến, chủ nhân lại có quan hệ với Long Sào Tổ Long, xem ra, ta phải cố gắng hơn mới được, nếu không chủ nhân sẽ không chịu nhìn ta nhiều thêm một chút.
Hỗn Độn Hồ mang vẻ mặt bất mãn lầm bầm, sau đó lập tức đi vào nơi sâu nhất trong Thú Sào, bắt đầu luyện hóa cả tòa Thú Sào này, khống chế một trong số những tòa Hỗn Độn Hung Sào.
Có nó rồi, thực lực của Hỗn Độn Hồ sẽ mạnh thêm vài phần, đối với kế hoạch tiếp theo của Cổ Trần sẽ có ý nghĩa và tác dụng lớn hơn.
- Chậc chậc! Lúc này, trong Long Sào, Tổ Long đã thu ánh mắt lại.
Hắn chặc lưỡi lấy làm lạ nói:- Bản tôn đúng là bản tôn, bắt cóc lão bà trời sinh một đôi của người ta, còn giết chết Thanh Hồ nữa, ghê gớm thật.
- Haiz, xem ra, lão long ta phải tìm thêm mấy người vợ nữa để sinh sản đời sau mới được.
Tổ Long lẩm bẩm, không hề hay biết đằng sau nó đang có một đôi mắt tràn đầy tức giận nhìn nó chằm chằm, Long Nữ đã bị nó làm cho tức điên lên.
- Ta giết ngươi!Long Nữ tức giận đến mức bùng nổ, nổi bão ngay tại chỗ.
Ầm!Chỉ trong nháy mắt, trong Long Sào đã xảy ra một trận đại chiến, dư âm kịch liệt rung động khắp Hỗn Độn xung quanh, khiến Thú Sào và Phong Sào chú ý.
- Con rồng này, không có ngày nào yên tĩnh.
Trong Phong Sào, Phong Hậu mang vẻ mặt bất mãn trừng mắt nhìn về phía Long Sào, sau đó ánh mắt lập tức xoay chuyển nhìn vào người thanh niên đang ngồi bên cạnh.
.
Khóe miệng Cổ Trần co giật một cái, nhìn Hỗn Độn Hồ đang dụi dụi vào ngực mình, trong lòng sinh ra ý nghĩ có nên ném nó vào trong hỗn độn hư vô hay không.
- Được rồi, đừng nghịch nữa, Thú Sào đã trống rỗng, đúng lúc để ngươi ở lại nơi này luyện hóa nó cho tốt, hoàn toàn khống chế toà Thú Sào này.
Sắc mặt hắn nghiêm túc nói ra lời này.
Hỗn Độn Hồ nghe xong cũng trở nên nghiêm túc, chân thành nói:- Chủ nhân yên tâm, luyện hóa Thú Sào rất đơn giản, dù sao cũng chung gốc rễ với ta.
- Tốt lắm.
Cổ Trần khẽ gật đầu, nói:- Ngươi ở lại, nếu có việc gì thì gọi ta, hoặc là nếu không kịp thì đến Long Sào tìm Tổ Long giúp đỡ.
- Tổ Long?Hỗn Độn Hồ ngẩn người, sau đó giật mình hiểu ra.
Thân thể nó lóe lên một cái, một tia sáng xuất hiện, sau đó một bóng hình xinh đẹp duyên dáng xuất hiện ngay trước mắt, nũng nịu nhìn Cổ Trần.
- Chủ nhân, ngài muốn đi rồi sao, hay là ở lại thêm mấy ngày rồi hãy đi?Nàng ta nói xong thì dùng vẻ mặt dịu dàng đáng yêu nhìn Cổ Trần.
Người bình thường chắc chắn sẽ không chịu nổi, nhưng Cổ Trần lại đè xuống cơn sóng trong lòng mình, hắn nhéo nhéo khuôn mặt nàng nói:- Ta còn có việc, ngươi tu luyện cho tốt, nếu không thể bước vào Vô Thượng cảnh, thì đừng gọi ta là chủ nhân nữa.
Cổ Trần nói xong thì quay người bước ra một bước, cả người lập tức biến mất khỏi Thú Sào, chỉ để một mình Hỗn Độn Hồ đang sững sờ đứng ngẩn người tại chỗ.
Nàng ta nhìn theo bóng lưng Cổ Trần vừa biến mất, sắc mặt vốn dĩ đang nũng nịu lập tức thay đổi, sau đó lạnh lùng quay người, nhìn chằm chằm vào thi thể Thanh Hồ.
- Thiếu chút nữa đã hại chết ta rồi, may mà chủ nhân tới kịp thời, ngươi đúng là đáng chết.
Hỗn Độn Hồ lẩm bẩm, giọng nói lạnh lùng, đâu còn dáng vẻ đáng yêu giống như vừa rồi?Nàng ta lạnh lùng hừ một tiếng, nhấc tay chộp một cái, thi thể Thanh Hồ lập tức tan ra, hóa thành một cỗ Hỗn Độn bản nguyên tinh khiết, bị hút vào trong cơ thể nàng ta.
Hỗn Độn Hồ trực tiếp thôn phệ bản nguyên của Thanh Hồ, một lát sau, mười cái đuôi cáo u ám xuất hiện sau lưng nàng ta, tản ra màu xanh sáng chói.
Nàng ta đã dung hợp bản nguyên của Thanh Hồ, chỉ trong chớp mắt đã phá vỡ một loại trói buộc nào đó trong cơ thể, khí tức liên tục tăng lên, thậm chí đạt đến cấp bậc của Thanh Hồ trước đó, thậm chí còn cao hơn.
Có điều khí tức khi đột phá đột phá đã bị Thú Sào ngăn cách, không tiết lộ ra ngoài, cho nên sau khi Cổ Trần đi khỏi, hắn không phát hiện ra được biến hóa của nàng ta.
- Chủ nhân, lúc nào ngươi cũng không chịu nhìn ta nhiều thêm một chút.
Sau khi thôn phệ Thanh Hồ, nàng ta đè xuống cỗ khí tức đang sôi trào kia, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hỗn Độn mênh mông bên ngoài Thú Sào, trong lòng không nhịn được thở dài thườn thượt một tiếng.
Sau đó nàng ta lập tức xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Long Sào ở bên cạnh, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
- Ta chưa bao giờ nghĩ đến, chủ nhân lại có quan hệ với Long Sào Tổ Long, xem ra, ta phải cố gắng hơn mới được, nếu không chủ nhân sẽ không chịu nhìn ta nhiều thêm một chút.
Hỗn Độn Hồ mang vẻ mặt bất mãn lầm bầm, sau đó lập tức đi vào nơi sâu nhất trong Thú Sào, bắt đầu luyện hóa cả tòa Thú Sào này, khống chế một trong số những tòa Hỗn Độn Hung Sào.
Có nó rồi, thực lực của Hỗn Độn Hồ sẽ mạnh thêm vài phần, đối với kế hoạch tiếp theo của Cổ Trần sẽ có ý nghĩa và tác dụng lớn hơn.
- Chậc chậc! Lúc này, trong Long Sào, Tổ Long đã thu ánh mắt lại.
Hắn chặc lưỡi lấy làm lạ nói:- Bản tôn đúng là bản tôn, bắt cóc lão bà trời sinh một đôi của người ta, còn giết chết Thanh Hồ nữa, ghê gớm thật.
- Haiz, xem ra, lão long ta phải tìm thêm mấy người vợ nữa để sinh sản đời sau mới được.
Tổ Long lẩm bẩm, không hề hay biết đằng sau nó đang có một đôi mắt tràn đầy tức giận nhìn nó chằm chằm, Long Nữ đã bị nó làm cho tức điên lên.
- Ta giết ngươi!Long Nữ tức giận đến mức bùng nổ, nổi bão ngay tại chỗ.
Ầm!Chỉ trong nháy mắt, trong Long Sào đã xảy ra một trận đại chiến, dư âm kịch liệt rung động khắp Hỗn Độn xung quanh, khiến Thú Sào và Phong Sào chú ý.
- Con rồng này, không có ngày nào yên tĩnh.
Trong Phong Sào, Phong Hậu mang vẻ mặt bất mãn trừng mắt nhìn về phía Long Sào, sau đó ánh mắt lập tức xoay chuyển nhìn vào người thanh niên đang ngồi bên cạnh.
.
Danh sách chương