Edit & Beta: Nguyệt Bạch

Harvey cười cười: “Cũng không phải là thứ được người ta rất yêu thích, đi tới chỗ nào thì phá hoại tới chỗ đó.”

Frank nói: “Ngài nói không sai, nó cùng Thần Thánh kỵ sĩ đoàn cùng một chỗ đại náo ngục giam Napes, náo động thành Bert.”

Harvey nhướng mày: “Cùng Thần Thánh kỵ sĩ đoàn đồng thời…”

Frank thuận thế hỏi: “Ngài có cho là,  do Nữ thần Quang Minh bày mưu đặt kế không?” Cái vấn đề này nhất cử lưỡng tiện. Vừa hỏi Nữ thần Quang Minh hướng đi, cũng hỏi lập trường của long.

Harvey nói: “Ai biết được, đây là lần đầu tiên ta nghe được tin tức này.”

Frank thẳng thắn trực bạch hỏi: “Có thể tiết lộ thêm nhiều tin tức về thần không?”

Harvey nói: “Ngươi muốn biết cái gì?”

“Toàn bộ tin tức có thể giúp chúng tôi yên ổn sinh hoạt.”

Harvey nói: “Các thần ngươi đang phòng bị bây giờ cũng đã từng yên ổn sinh sống trên đất của các ngươi sinh hoạt, bọn họ mong muốn cũng chỉ là yên ổn sinh hoạt.”

Frank nói: “Vây bọn họ ở Đông Côi Mạc cũng không phải là nhân loại.”

Harvey theo dõi hắn, nửa ngày mới chậm rãi lộ ra nụ cười: “Thật ra, muốn giảng đạo lý gì đây? Chính là cướp địa bàn. Đế quốc Kanding cùng Shamanlier đấu tranh không phải rất kịch liệt sao? Bất quá các ngươi hiện tại phải liên hợp lại, các thần ở Đông Côi Mạc không phải dễ đối phó, phải đoàn kết lại thống nhất chỉ huy.”

Ningya vẫn luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng nói: “Langzan nguyện ý liên minh cùng Đế quốc Kanding.”

Frank hướng cậu lộ ra mỉm cười.

Khuôn mặt Harvey lạnh lẽo, không tiếp tục nói nữa.

Dù cho xuất hiện ở trước mặt Harvey chỉ có một hướng dẫn viên du lịch —— Frank, một phu xe —— thanh niên không nói lời nào, thế nhưng dọc theo đường đi lại nằm vùng số lượng hàng trăm tin tức lan truyền, sắp xếp ăn ngủ đêm, nhân viên bảo vệ trong bóng tối người. Harvey cùng Ningya ăn, mặc, ở, đi lại được chăm sóc vô cùng tận tình thỏa đáng. Thậm chí vì để cho bọn họ bảo trì cả người sung sướng, con đường cũng là thiêu quá, bảo đảm phong cảnh tươi đẹp, hoa thơm chim hót, không có người nào không thức thời chạy đến vướng bận.

Lúc trước tâm tình Harvey thoạt nhìn thật không tệ, thế nhưng ngày hôm nay tuyệt đối tính là ngoại lệ.

Từ sau khi Ningya biểu đạt ý nguyện liên minh cùng Đế quốc Kanding, sắc mặt Harvey cũng không có biểu lộ. Frank không thể không nghĩ bậy nghĩ bạ, lẽ nào Harvey không muốn Langzan liên minh cùng đế quốc Kanding? Xuyên thấu qua hiện tượng nhìn bản chất, Thần Hắc Ám bản ý có phải cũng không muốn để cho nhân loại đoàn kết mạnh mẽ hay không, lời nói mới rồi chỉ là dùng để dao động cậu? Cậu biết độ nhạy cảm với chính trị của mình không bằng Ciro, lập tức đem chuyện đã xảy ra hôm nay viết thư báo cho Ciro.

Mặt khác, Harvey ngủ trong biệt thự Frank tạm thời trưng dụng, Ningya không nói một lời đi theo phía sau hắn. Mấy ngày trước, Harvey trước khi vào trong phòng còn để Ningya rời đi, nhưng lần này không có, còn cố ý mở cửa ra, hiển nhiên là đê cho cậu.

Ningya đứng tại cửa, kiên trì đi vào trong.

Cậu mới vừa vào cửa, cửa liền đóng lại.

Harvey đứng ở trước gương. Gương thành thực phản chiếu chuyện xảy ra phía sau, chớp mắt khi cửa đóng lại, Ningya trong nháy mắt bứt rứt, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, im lặng nhìn bóng lưng Harvey.

Cậu càng như vậy, Harvey càng tức giận.

Trên đời này đáng hận nhất không phải là người chỉ vào mũi ngươi mở miệng thóa mạ, người như thế trực tiếp có thể giết chết, trái lại không uổng công, đáng hận nhất chính là kiểu người như vậy, một bên đối nghịch với ngươi, một bên thì làm ra vẻ vô tội.

Ha, trước đây chỉ cảm thấy bản thân mình là đáng ghét, bây giờ mới biết núi cao còn có núi cao hơn.

Hắn cụp mắt, thu liễm tức giận, thời điểm xoay người lại, còn cười cười với  Ningya.

Ánh mắt Ningya sáng lên.

Harvey chỉ nói: “Làm rất tốt! Thời điểm con ả xấu xí kia tìm chết, em nhảy ra tỏ rõ thân phận, ta coi như em thương hương tiếc ngọc. Thời điểm mới vừa khi ta muốn chiêu nạp Đế quốc Kanding, em liền nhảy ra liên minh cùng bọn họ, lần này tính là gì đây? Ta còn cần phải vì em mà tìm cớ gì?”

Ningya nói: “Em cũng không phải…”

“Không là đồng cảm với nhân loại? Hay là chưa khôi phục trí nhớ?”

Sắc mặt Ningya tái nhợt một tầng, nửa ngày mới nói: “Anh có thể tẩy đi trí nhớ của em, toàn bộ đều có thể.”

“Toàn bộ đều có thể? Nghe thật hùng hồn a.” Harvey trên mặt vẫn còn đang cười, cười đến không khí đều trở nên âm trầm: “Có điều, có hay không  có ký ức đối với em mà nói khác nhau chỗ nào đâu? Coi em là Quang Chi Tử, em lại yêu thích nhân loại giúp đỡ nhân loại, coi em là Ningya, vẫn là đứng ở bên nhân loại. Coi em là Quang Chi Tử, thì em lựa chọn phản bội ta, khi em không phải… Em cũng giống nhau phản bội ta.”

Thân thể Ningya bỗng nhiên bắn lên, va một phát vào trên trần nhà, lại rơi xuống mặt đất, phát ra âm thanh vật nặng va chạm.

Ningya quỳ rạp trên mặt đất, tay chân từ từ động hạ, liền dừng.

Harvey nói: “Đứng lên.”

Ningya tay chống đất, loạng choà loạng choạng đứng lên.

Harvey nói: “Khi nào thì khôi phục?”

Ningya nói: “Trong hang núi trên Đảo Mây Đen. Nơi đó cất giấu một nhánh vong hồn thủ hạ dưới tay của Nữ Thần hạ tạo thành đại quân vong linh. Chúng nó vừa rời khỏi cửa, thần thú của Tử Thần sẽ trả lại kí ức cho bọn nó. Em đi vào nhầm, mới khôi phục ký ức.”

Ký ức quá hỗn loạn, Quang Chi Tử, Ningya, lung ta lung tung quấy thành một đoàn, cho nên lúc tỉnh lại chẳng hề vô cùng tỉnh táo, còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.

“Vậy thì quá tốt rồi.”

Harvey từ từ thu lại nụ cười, nói một cách lạnh lùng: “Cuối cùng cũng coi như có thể tính nợ cũ.”

Hắn bỏ ra khí lực rất lớn mới huyết phục bản thân, nếu như Ningya chỉ là Ningya, đồng thời vĩnh viễn không phản bội lời của mình, thì chuyện liên quan tới Quang Chi Tử hắn có thể không nhắc lại. Cho nên, thời điểm khi Ningya biết được thân phận của bản thân là Quang Chi Tử, đồng thời chính miệng cam kết nguyện ý vĩnh viễn là Ningya, hắn phá vỡ nguyên tắc ăn miếng trả miếng của mình, vậy mà lại thật tin tưởng, xóa đi ký ức của cậu, cho cậu cơ hội lại bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng mà kết quả thì sao? Trên ngọn núi, ánh mắt Ningya do dự nhìn về phía mình chính là cái tát đau nhất.

Đúng, động tác của cậu và bạch tuộc từng có lôi kéo, vậy thì thế nào, ánh mắt của cậu rõ ràng mà viết dao động.

Sớm nên hiểu ra, bất kể mình đối tốt với cậu như thế nào, thì cậu vẫn là do Rena ấp ra, dễ tin cái gọi là chị gái mà mất đi cơ hội chính mình chỉ có thể nuốt xuống cái quả đắng này.

Nếu như nói hận ý của hắn đối với Rena nguyên chỉ có bảy tám phần, thì nhìn Ningya trước mắt, hận ý liền gấp lên nhiều lần..

Hắn và Rena không có cha mẹ, cái gọi là chị em cũng là bởi vì thuộc tính thần lực từng người bị Thần Sáng Thế quyết định. Bởi vậy, hắn đã từng cho là, hắn và Rena như hai mặt của đồng kim tệ, không thể thiếu, bất cứ lúc nào cũng đều cần phải kề vai chiến đấu. Nhưng mà Quang Chi Tử xuất hiện đã nói cho hắn, chính mình cỡ nào ngây thơ.

Quang Chi Tử tiền thân là một quả trứng thần, là thần sủng Thần Sáng Thế đưa cho hắn cùng Rena chung tay nuôi nấng, mục đích là có thể gắn bó tình cảm giữa chị em họ hơn. Harvey từ vừa mới bắt đầu đã không che giấu nhiệt tình của mình đối với quả trứng này. Cho nên, khi Rena nói, nếu như hắn có thể tại Đảo Song Tử thành lập một con đường thí luyện không người nào có thể thông qua sẽ từ bỏ việc ấp trứng,, hắn không chút do dự mà đồng ý. Để chứng minh con đường thí luyện chắc chắn không ai có thể thông qua, hắn thậm chí còn tìm tới tín đồ của chính mình, mê hoặc hắc ám giáo hoàng, để cho hắn tự mình khảo nghiệm qua, đáp án đều là hài lòng. Mà thời điểm khi hắn trở về yêu cầu Rena làm tròn lời hứa, hắn thấy được Quang Chi Tử.

Quang Chi Tử khắp toàn thân đều là hơi thở quang minh!

Đây là lần đầu tiên Harvey cảm nhận được phản bội, ghi lòng tạc dạ.

Rena giải thích là không cẩn thận, để bồi thường, nàng để cho Quang Chi Tử đi theo bên người Harvey.

Sủng vật bản thân mình tâm tâm niệm niệm biến thành của người khác, dù cho ở cùng mình, thì khí tức trên người cũng làm cho người ta chán ghét, cái cảm giác này tuyệt đối là dằn vặt. Bất quá Harvey cũng sẽ không tùy tiện cùng một thần linh sức chiến đấu không chênh lệch nhiều với mình đơn độc trở mặt. Hắn đè nén xuống bất mãn, tiến hành điều chỉnh Quang Chi Tử rồi bất tri bất giác tẩy não, truyền thụ tri thức cho nó.

Đáng tiếc, Quang Chi Tử chung quy không biến thành bộ dáng mình muốn.

Nó hiểu bản thân mình giới tính lúng túng, vì vậy hầu hết đều che đi khuôn mặt cùng thân thể của mình, cho nên đại đa số thần linh chỉ thấy qua một chùm sáng.

Nó ngóng trông cuộc sống của con người, vừa ở không sẽ chạy đi nhìn trộm nhân loại, còn có thể trong bóng tối vươn tay viện trợ, trợ giúp bọn họ giải quyết khó khăn.

Nó thân cận Nữ thần Quang Minh, thỉnh thoảng đi Quang Minh thần điện tìm nàng.

Harvey vẫn cảm thấy mình thông minh tuyệt đỉnh, nhưng ở trên người Quang Chi Tử, hắn cảm thấy hoàn toàn thất bại. Một quãng thời gian rất dài, Harvey đều rất không ưa nó, cho nó là sói không quen nuôi. Nhưng mà lâu không gặp, trong lòng liền nghĩ đến, lại không tự chủ được chạy đi tìm nó. Nhiều lần cảm xúc, hắn từ bỏ giãy giụa, dứt khoát đem Quang Chi Tử khóa ở bên cạnh mình.

Có lẽ là ngày đêm ở gần, thái độ của Quang Chi Tử đối với hắn có biến hóa, khiến cho Harvey cảm thấy được chính mình cũng không phải một phương diện trả giá, mãi đến tận…

Hắn trừng Ningya, không hề che giấu chút nào nội tâm hận ý.

Ningya sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lại rất thản nhiên.

Harvey nói: “Sau đó xảy ra chuyện gì, tại sao em lại biến thành như vậy? Bán đứng ta em lập được đại công, không phải rất được Rena coi trọng sao? Vì sao lại biến thành bộ dáng này?”

Ningya lắc lắc đầu nói: “Em không có.”

Harvey nói: “Em đoán lần này ta còn còn tin tưởng em nữa không?”

“Thật không có.” Sắc mặt đã trắng đến gần như trong suốt, Ningya như trước cố chấp trợn mắt lên nhìn Harvey, một lần lại một lần mà lặp lại: “Em không có.”

Harvey nhận ra được nội tâm xuất hiện một vết rách tia nghi vấn, không nhịn được khẽ nguyền rủa một tiếng.

Bởi vì Quang Chi Tử, Harvey cùng Rena chỉ duy trì mặt ngoài hài hòa, dù sao một đầu khác còn có Tử Thần đang như hổ rình mồi, tùy tiện tuyệt giao, chẳng tốt cho ai cả, dù thực tế, quan hệ từ lâu đã không bằng lúc trước. Sau khi nữ thần Quang Minh cùng Tử Thần đại chiến hoàn toàn thắng lợi, tại Đông Côi Mạc mở tiệc công thần. Đây là lần cuối cùng Nữ thần Quang Minh hợp tác cùng Harvey, bọn họ liên hợp với Thần Giết Chóc, đem các thần khánh công toàn bộ giam cầm ở bên trong Đông Côi Mạc, chuẩn bị độc bá Mộng đại lục.

Cái gọi là độc bá, nói đúng là, có một người có thể cười đến cuối cùng.

Harvey, Siton… Một người tiếp một người ngã xuống, cuối cùng còn lại Nữ thần Quang Minh là cười cuối cùng. Nhưng mà Harvey đã có phòng bị, đương nhiên sẽ không không lưu cho mình một đường lui, hắn lợi dụng phân thần, thoát ra khỏi từ trong thân thể của mình, chạy khỏi Đông Côi Mạc, đi tới Quang Minh thần điện tìm Quang Chi Tử.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện