Chương 339 

 Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Quân Lăng Thương yếu. 

 Vào lúc Quân Tiêu Dao chưa lộ ra tài năng sắc bén, Quân Lăng Thương vẫn luôn là nhân vật lĩnh quân của thế hệ trẻ tuổi Quân gia. 

 Hơn nữa người này mang trọng đồng, tất nhiên cũng là chí tôn trẻ tuổi đỉnh lưu của Tiên Vực. 

 Trước đó hắn ta cũng từng đánh một trận với Long Cát công chúa, cũng không phân ra thắng bại rõ ràng. 

 Nhưng khi đó, trạng thái của Long Cát công chúa cũng không đạt tới đỉnh cao. 

 Quân Lăng Thương cũng chưa vận dụng trọng đồng. 

 Mà hiện giờ, rốt cuộc hai người cũng có thể thật sự ganh đua cao thấp. 

 Giờ phút này, trên trời dưới đất ở Vấn Đạo Sơn đều là người, sinh linh các tộc đều có mặt. 

 Trên trời cao, có một hàng tàu bay bay tới, trên đó có một đám người đang đứng. 

 “Là người của Thánh Linh Thư Viện, bọn họ cũng tới.” Nhìn thấy đám người kia, có người phát ra tiếng kinh ngạc. 

 Nói chung, Thánh Linh Thư Viện cũng không trộn lẫn vào cuộc tranh đấu của bất cứ thế lực nào, cũng sẽ không đi khắp nơi xem náo nhiệt. 

 Mà lần này, Thánh Linh Thư Viện lại xuất hiện, ý nghĩa sau lưng đã không bình thường. 

 “Điều này thực bình thường, các ngươi đừng quên, Quân Tiêu Dao còn có một thân phận, là Thánh Tử của Thánh Linh Thư Viện.” Một ít người lên tiếng. 

 Bọn người đại trưởng lão và Thánh Nữ Hoa Tích Tình của Thánh Linh Thư Viện đã tới. 

 Tuy lần này Quân Tiêu Dao không xuất hiện. 

 Nhưng Thánh Linh Thư Viện đã có quan hệ không cạn với Quân gia. 

 Trận chiến đấu này, mặt ngoài là trận chiến giữa Quân Lăng Thương và Long Cát công chúa. 

 Thật ra là Hoang Cổ Quân gia và Thái Cổ hoàng tộc đang đánh cờ, tất nhiên Thánh Linh Thư Viện không thể bỏ lỡ. 

 Sau đó lại có lâu thuyền bay vút đến, trên sàn lâu thuyền có một nữ tử cao quý thân mặc váy lụa, mặt mày như họa, da như ngưng chi đang đứng. 

 Rõ ràng là trưởng công chúa thần triều, Võ Minh Nguyệt. 

 “Bàn Võ Thần Triều cũng tới, thật là hiếm lạ.” 

 Sau đó lại có tàu bay xuyên qua hư không, chở đến một đám người. 

 Cầm đầu là một nữ tử tuyết y tuyệt thế, như tiên giáng trần. 

 Tóc đen bay múa, vạt áo phiêu phiêu, cả người như tương hợp với đạo, vô cùng siêu nhiên, thanh lệ thoát tục. 

 Đúng là Thần Nữ của Khương gia, Khương Thánh Y. 

 Mọi người không cảm thấy kinh ngạc vì sự xuất hiện của Khương gia. 

 Bởi vì Khương gia vốn luôn mặc chung cái quần với Quân gia. 

 Trận quyết đấu này liên quan đến vinh dự của Quân gia, tất nhiên Khương gia không có khả năng vắng họp. 

 “Tiêu Dao, Lạc Ly, không biết các ngươi ở hạ giới thế nào.” Khương Thánh Y khẽ thở dài dưới đáy lòng. 

 Tuy rằng nàng biết, lấy thực lực của Quân Tiêu Dao thì không có khả năng xảy ra sai lầm gì. 

 Nhưng chung quy vẫn cảm thấy lo lắng. 

 Khương Lạc Ly tuy lén lúc xuống hạ giới, nhưng Khương Thánh Y lại biết rõ trong lòng. 

 Nàng không ngăn cản, cũng không đi theo, làm vậy là muốn tạo điều kiện cho Khương Lạc Ly và Quân Tiêu Dao. 

 Không sai. 

 Có lẽ như vậy cũng tốt. 

 Khương Thánh Y hơi mỉm cười, lại có một chút chua xót mà cả bản thân cũng không phát hiện. 

 Không biết bắt đầu từ khi nào, Khương Thánh Y phát hiện cảm giác của mình đối với Quân Tiêu Dao có chút không thích hợp. 

 Ban đầu, Khương Thánh Y chỉ gán tội cho Tiên Thiên Đạo Thai của mình có cộng minh kỳ lạ nào đó với Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao. 

 Nhưng theo thời gian trôi qua, Khương Thánh Y càng cảm thấy không thể lừa gạt chính mình. 

 Cho nên nàng tình nguyện bóp chết tình cảm mông lung này trước khi nó nảy sinh. 

 Coi như chưa có gì xảy ra cũng khá tốt. 

 Thời gian trôi đi từng chút từng chút một, thế lực đến đây cũng càng ngày càng nhiều. 

 Trừ những thế lực đứng ở trận doanh Quân gia. 

 Rốt cuộc phe Thái Cổ hoàng tộc cũng có người đến. 

 Sau khi vài tiếng phượng minh vang lên, một đám trưởng lão của Vạn Hoàng Linh Sơn đã đến. 

 Trong đó còn có một vài gương mặt quen thuộc. 

 Hoàng Huyền Nhất, Phượng Thanh Linh. 

 Bọn họ đều từng xuất hiện ở yến hội của Bàn Võ Thần Triều, đáng tiếc đều bị Quân Tiêu Dao giáo huấn một trận. 

 Sau đó có tử khí đông lai tràn ngập khắp nơi, một đám sinh linh xuất hiện. 

 “Đó là... Kỳ Lân Cổ Động, bọn họ cũng tới!” Có tu sĩ Nhân tộc phát ra tiếng hô nhỏ. 

 Đầu tiên là Tổ Long Sào, sau đó là Vạn Hoàng Linh Sơn, hiện tại cả Kỳ Lân Cổ Động cũng có sinh linh xuất hiện. 

 Thái Cổ hoàng tộc liên tục xuất thế, có lẽ cũng đại biểu cho một đại thế thật sự sắp kéo ra mở màn. 

 Sinh linh Kỳ Lân Cổ Động không tới nhiều lắm, bọn họ chủ yếu là tới xem náo nhiệt. 

 “Nghe đồn Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia này từng thi triển đại thần thông Kỳ Lân không hoàn chỉnh, thật sự có chút tò mò.” Có sinh linh trẻ tuổi của Kỳ Lân Cổ Động đang cười lạnh. 

 Tuy rằng từ trước đến nay đại thần thông Kỳ Lân của Kỳ Lân Cổ Động bọn họ không truyền ra ngoài. 

 Nhưng cũng khó tránh khỏi có một ít cổ địa ở ngoại giới có khả năng tồn tại truyền thừa kỳ lân thời cổ, bọn họ cũng không thể ngăn cản. 

 Nếu đổi lại là thiên kiêu thế lực bình thường có được đại thần thông Kỳ Lân, chỉ sợ đã sớm bị cường giả của Kỳ Lân Cổ Động diệt trừ. 

 Nhưng bởi vì là Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia có được, cho nên Kỳ Lân Cổ Động cũng không thể làm gì khác, không có khả năng xuống tay với Quân Lăng Thương. 

 Tiếp theo, phía chân trời nơi xa lại có sương đen tràn ngập, có cảm giác bất tường bao phủ, khiến người ta cảm nhận được một khí tức âm lãnh. 

 “Đó là... Đọa Thần Cung!” 

 Trong sương đen có một tòa núi lớn bạch cốt đang chìm nổi, trong đó có bóng dáng vài người áo đen đang ngồi xếp bằng. 

 Đọa Thần Cung cũng là thế lực tiếng tăm lừng lẫy một phương của Hoang Thiên Tiên Vực. 

 bọn họ vốn có hung uy dữ dội, kết quả chuyện xảy ra trong khoảng thời gian gần đây làm Đọa Thần Cung mất hết mặt mũi. 

 Thiên kiêu đỉnh cấp của Đọa Thần Cung, Đọa Thần Tử, chết vì Quân Tiêu Dao ở hạ giới. 

 Đọa Thần Cung muốn tức giận cũng không được, bị Quân gia trực tiếp đè ép xuống, vô cùng nghẹn khuất. 

 Lúc này, Đọa Thần Cung đích thân tới hiện trường, tất nhiên cũng muốn thấy Quân gia chịu nhục. 

 Tiếp theo các Hoang Cổ thế gia cũng đến. 

 Hoang Cổ Diệp gia, Hoang Cổ Cơ gia và Bắc Địa Vương gia. 

 Những Hoang Cổ thế gia, Thái Cổ hoàng tộc, thế lực bất hủ xuất hiện khiến tứ phương im ắng đi. 


 Một Long Cung kim bích huy hoàng xuất hiện, giống như Thiên cung thượng cổ, đàn áp chư thiên, uy thế hạo nhiên. 

 Mọi người ớn lạnh trong lòng, biết đây là tẩm cung của Long Cát công chúa. 

 Ngoài ra, cũng có cường giả Tổ Long Sào đi đến cùng và Long Bích Trì cũng trong đám người tùy tùng, muốn chứng kiến trận đại chiến này. 

 Hết chương 339.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện