Trình Như Lan nghe thấy cậu nhóc nói vậy trong lòng liền tức giận vô cùng, thật là một đám bà tám ba hoa chỉ thích nói bậy nói bạ về nhà người khác.

Nhưng trên mặt cô cũng không lộ vẻ gì, “Mẹ tất nhiên sẽ không mặc kệ các con mà dời đi một mình, mẹ yêu các con như vậy sao có khả năng bỏ mặc các được chứ?”

“Mẹ, con cũng yêu mẹ!” Hai cậu nhóc cũng trăm miệng một lời mà cùng nói.

Tam Bảo thấy vậy cũng học vẹt nói theo, “Mẹ, yêu mẹ!”

Trình Như Lan nghe thấy ba cậu nhóc nói như vậy lập tức vui vẻ cười ra tiếng.

Sau đó tiếp tục nói với bọn họ: “Về sau cho dù bất kỳ ai nói với các con loại lời như này thì hai đứa ngàn vạn không được tin tưởng. Các con phải biết rằng mẹ yêu nhất chính là các con, biết không? Người khác nói với các con như vậy là vì bọn họ ghen tị với các con mà thôi, vậy nên không cần để ý tới lời bọn họ nói nhé!”

Hai cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu, Tam Bảo thấy hai anh trai gật đầu nên bé con này cũng bắt chước mà gật gật cái đầu nhỏ của bản thân.

Trình Như Lan nhìn dáng vẻ ngốc manh của bé con này thì lập tức dùng sức ôm cậu nhóc vào lòng rồi dùng sức mà hôn một cái thật mạnh, “Tại sao con có thể đáng yêu đến như vậy chứ!”

Sau đó cũng không đợi hai cậu nhóc kia phản ứng lại đã ở trên mặt các cậu hôn mỗi người một cái.

Lúc này hệ thống ở trong đầu cô cũng vang lên âm thanh đã hoàn thành nhiệm vụ, yêu cầu lĩnh thưởng 10 cân xương sườn, 10 cân lương thực tinh và 2 điểm khen thưởng. Hiện tại điểm thưởng của cô đã được tổng cộng là 40 điểm.

Trình Như Lan nghe thấy được khen thưởng nhiều như vậy lập tức vui vẻ muốn hỏng luôn rồi, vừa lúc cô có thể làm món sườn xào chua ngọt cho bọn nhỏ ăn.



Trình Như Lan nhanh chóng nói với ba cậu nhóc: “Đi, mẹ làm đồ ăn ngon cho các con.”

Trình Như Lan dẫn ba cậu nhóc tới nhà bếp cô chuẩn bị làm khoai tây chiên và sườn xào chua ngọt cho các cậu, vừa lúc có thể an ủi việc hai cậu nhóc kia vừa khóc thương tâm đến như vậy.

Trình Như Lan kêu Đại Bảo nhóm lửa giúp cô, sau đó lấy ba củ khoai tây ra gọt vỏ rồi cắt thành hình sợi. Lấy dầu ra đổ vào chảo đợi dầu sôi thì thả khoai tây đã được cắt thành sợi vào chiên, chiên đến khi khoai ngả sang màu vàng kim thì vớt ra cho ráo dầu.

Trình Như Lan nếm thử một chút thấy hương vị cũng không tệ lắm. Ba cậu nhóc ngửi được mùi thơm cũng đã sớm vây quanh cô muốn ăn.

Trình Như Lan chiên cho các cậu một đĩa, sau đó bảo ba cậu nhóc mang ra sân ngồi ăn.

Đợi sau khi ba cậu nhóc mang khoai tây chiên ra sân ăn rồi thì Trình Như Lan lại bắt đầu làm sườn xào chua ngọt cho các cậu.

Cô lấy từ hệ thống ra 1 cân xương sườn, nghĩ đến lát nữa anh cả Chu sẽ đến đây gánh nước, mà cô cũng xấu hổ để người ta làm việc miễn phí cho mình suốt nên quyết định lát nữa sẽ cho anh ấy một chén xương sườn.

Trình Như Lan làm sườn xào chua ngọt cho bọn nhỏ xong, lại nếm thử hương vị một chút thấy ăn thật sự rất ngon, chua chua ngọt ngọt hơn nữa xương sườn cũng rất xốp giòn ngon miệng.

Trình Như Lan đút cho hai anh em sinh đôi mỗi người một miếng sườn nếm thử còn Tam Bảo thì cô không cho vì sợ dạ dày của bé con này chịu không nổi.

Đợi đến tầm 6 giờ thì anh cả Chu mới đến đây giúp đỡ gánh nước.

Thật ra nhà họ Chu trừ bỏ anh hai Chu bên ngoài có vẻ khôn khéo và hai cô con dâu thích chiếm chút tiện nghi nhỏ thì những người khác đều rất không tồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện