Triệu Trình Tiền nhìn cô gái trẻ khẳng khái kích động kia, chỉ cảm thấy tâm bình tĩnh trước sau như một của mình đột nhiên đập thình thịch không ngừng.
Thật là một cô gái đáng yêu, thật là một người có ý thức về tư tưởng và đạo đức cao quý.
Đáng tiếc, đối tượng kết hôn của mình không phải là cô.
Đàn ông thưởng thức lại lộ ra vài phần ái mộ ánh mắt không chút che dấu, điều này làm cho Tùy Sâm có chút không thoải mái, nghĩ đến nếu không phải Lâm Ái Phân thiết kế một phen, có lẽ hôm nay là đám cưới của Triệu doanh trưởng với hoa khôi.
Ngực anh có chút nghẹn đến hoảng hốt.
Bất động thanh sắc di chuyển cước bộ, Tùy Sâm ngăn trở tầm mắt của vị Triệu doanh trưởng kia.
Cúi đầu nhìn Lâm Nhan, ánh mắt sáng quắc nói: “Cô thật sự muốn theo tôi ra hải đảo sao?”
Thanh niên trí thức có một đôi mắt cực kỳ xinh đẹp, lúc nhìn người ta nói chuyện, còn mang theo vài phần hàm tình.
Giống như trong nháy mắt này, thế giới đều bị bọn họ vứt bỏ, đáy mắt anh chỉ có một mình cô mà thôi.
Thử hỏi xem ai chịu đựng được? Lâm Nhan miễn cưỡng không để cho mình bị nam sắc mê hoặc ——
“Còn nhớ ba chương ước pháp của chúng ta không?”
“Giặt giũ, nấu cơm, làm việc.”
“Có thể làm được không?”
“Không thể làm đến mức trăm phần trăm, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Thế gian này làm gì có chuyện trăm phần trăm chứ? Ngược lại, câu “Tôi sẽ cố gắng hết sức” quả thật trung thực hơn.
“Vậy tôi cùng anh đi hải đảo, chúng ta cùng đi xây dựng tổ quốc!”
Cuộc hành trình của con người là biển sao, trước khi bay đến vũ trụ, cô sẽ chinh phục biên giới phía nam của tổ quốc trên hải đảo!
Đương nhiên trước khi chinh phục hải đảo, Lâm Nhan còn cần thuyết phục người nhà.
Lý Thái Hà không đồng ý, không để ý trường hợp, sống chết không đồng ý, “Nếu con dám đi cùng cậu ta, thì mẹ sẽ không có đứa con gái như con!” Lâm Sơn Lâm Thủy mọi người còn sửng sốt làm gì? Trói con bé lại cho mẹ!”
Cô quản không được nhiều như vậy, đừng nói là tiệc cưới của nha đầu Ái Phân, cho dù là thủ tướng chủ tịch tới, thì bà ấy cũng không đồng ý!
Vừa nghĩ đến đứa nhỏ này muốn đến đảo làm yêu thiêu thân, Lý Thái Hà cảm thấy trái tim mình đang chảy máu.
Hai anh em Lâm gia bị điểm danh đều có chút không biết nên làm thế nào cho phải.
“Mẹ không phải mẹ đấy đứa đúng không, ngay cả lời của mẹ đều không nghe đúng không?”
Lâm Ái Phân nhìn thím Hai lớn tiếng la hét, chợt nhớ tới hôm nay là ngày tốt của mình, cho dù xem náo nhiệt cũng phải ăn cơm xong rồi mới xem, hiện tại ồn ào như vậy tất nhiên làm cho Lâm Nhan mất mặt, nhưng mình cũng ở trước mặt nhà chồng mà đánh mất hình tượng.
“Thím Hai, thím xem nếu không chúng ta ăn cơm trước, chờ sau này làm công việc của Lâm Nhan cũng không muộn?”
Thật là một cô gái đáng yêu, thật là một người có ý thức về tư tưởng và đạo đức cao quý.
Đáng tiếc, đối tượng kết hôn của mình không phải là cô.
Đàn ông thưởng thức lại lộ ra vài phần ái mộ ánh mắt không chút che dấu, điều này làm cho Tùy Sâm có chút không thoải mái, nghĩ đến nếu không phải Lâm Ái Phân thiết kế một phen, có lẽ hôm nay là đám cưới của Triệu doanh trưởng với hoa khôi.
Ngực anh có chút nghẹn đến hoảng hốt.
Bất động thanh sắc di chuyển cước bộ, Tùy Sâm ngăn trở tầm mắt của vị Triệu doanh trưởng kia.
Cúi đầu nhìn Lâm Nhan, ánh mắt sáng quắc nói: “Cô thật sự muốn theo tôi ra hải đảo sao?”
Thanh niên trí thức có một đôi mắt cực kỳ xinh đẹp, lúc nhìn người ta nói chuyện, còn mang theo vài phần hàm tình.
Giống như trong nháy mắt này, thế giới đều bị bọn họ vứt bỏ, đáy mắt anh chỉ có một mình cô mà thôi.
Thử hỏi xem ai chịu đựng được? Lâm Nhan miễn cưỡng không để cho mình bị nam sắc mê hoặc ——
“Còn nhớ ba chương ước pháp của chúng ta không?”
“Giặt giũ, nấu cơm, làm việc.”
“Có thể làm được không?”
“Không thể làm đến mức trăm phần trăm, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Thế gian này làm gì có chuyện trăm phần trăm chứ? Ngược lại, câu “Tôi sẽ cố gắng hết sức” quả thật trung thực hơn.
“Vậy tôi cùng anh đi hải đảo, chúng ta cùng đi xây dựng tổ quốc!”
Cuộc hành trình của con người là biển sao, trước khi bay đến vũ trụ, cô sẽ chinh phục biên giới phía nam của tổ quốc trên hải đảo!
Đương nhiên trước khi chinh phục hải đảo, Lâm Nhan còn cần thuyết phục người nhà.
Lý Thái Hà không đồng ý, không để ý trường hợp, sống chết không đồng ý, “Nếu con dám đi cùng cậu ta, thì mẹ sẽ không có đứa con gái như con!” Lâm Sơn Lâm Thủy mọi người còn sửng sốt làm gì? Trói con bé lại cho mẹ!”
Cô quản không được nhiều như vậy, đừng nói là tiệc cưới của nha đầu Ái Phân, cho dù là thủ tướng chủ tịch tới, thì bà ấy cũng không đồng ý!
Vừa nghĩ đến đứa nhỏ này muốn đến đảo làm yêu thiêu thân, Lý Thái Hà cảm thấy trái tim mình đang chảy máu.
Hai anh em Lâm gia bị điểm danh đều có chút không biết nên làm thế nào cho phải.
“Mẹ không phải mẹ đấy đứa đúng không, ngay cả lời của mẹ đều không nghe đúng không?”
Lâm Ái Phân nhìn thím Hai lớn tiếng la hét, chợt nhớ tới hôm nay là ngày tốt của mình, cho dù xem náo nhiệt cũng phải ăn cơm xong rồi mới xem, hiện tại ồn ào như vậy tất nhiên làm cho Lâm Nhan mất mặt, nhưng mình cũng ở trước mặt nhà chồng mà đánh mất hình tượng.
“Thím Hai, thím xem nếu không chúng ta ăn cơm trước, chờ sau này làm công việc của Lâm Nhan cũng không muộn?”
Danh sách chương