Đằng sau cậu ta còn có một người đi theo, Hoa Dạng vừa đảo mắt nhìn qua thì thấy là một thiếu niên cao gầy, dáng vẻ trầm tĩnh như nước.
Đây là hai anh em con nhà bác cả, tên gọi lần lượt là Hoa Chí Hồng và Hoa Chí Vĩ.
Bọn họ vừa được nghỉ hè, đi đường cả nửa ngày trời mới về đến nhà, ai ngờ vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thơm phát ra từ đây nên mới bon chen hỏi thăm.
Hoa Dạng hơi nhíu mày không vui, hình như người ở đây đều có thói quen không gõ cửa trước khi vào, cứ muốn xông vào lúc nào cũng được.
Tuổi của cô nhỏ hơn hai người này rất nhiều, vì vậy cũng không mấy thân thuộc, cho nên Hoa Dạng chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, thuận miệng nói câu chào hỏi cho có, lại cúi đầu tiếp tục uống cháo của mình.
Ánh mắt của Hoa Chí Vĩ như muốn nuốt luôn chén cháo của người trước mặt.
Trong bụng cậu ta không ngừng kêu gào, vừa trông mong vừa chảy nước miếng thèm thuồng.
Cuối cùng không nhịn được nữa đành phải mặt dày lên tiếng: ”Này, Tiểu Dạng, múc cho anh một chén với.
”Hoa Chí Vĩ cũng không biết cháo này là cháo gì, chỉ cảm giác ăn vào chắc chắn rất ngon.
Từ trước đến giờ Hoa Dạng là một người rất tiết kiệm, huống hồ hiện tại nhà cô nghèo rớt mồng tơi, càng phải tiết kiệm hơn nữa, nấu cái gì đều phải tính toán đủ lượng không được dư ra xíu nào.
Vì vậy không hề bất ngờ khi Hoa Dạng buông lời từ chối ngay lập tức: ”Anh họ, quan hệ của chúng ta cũng không tốt đến mức em phải chia sẻ đồ ăn của mình cho anh.
”Với lại từ đó đến nay, hai người trước mặt chưa từng cho cô đồ ăn gì, cũng không hề quan tâm đến cô, nói trắng ra ở trong mắt của Hoa Dạng, bọn họ chả khác gì người dưng nước lã, tự nhiên bây giờ lại giữa đường nhảy ra xin ăn, thật chả ra thể thống gì.
Hoa Chí Vĩ vừa nghe liền sửng sốt một chút, theo bản năng liền quay đầu nhìn anh cả nhà mình, Hoa Chí Hồng cũng đang nhìn chằm chằm vào Hoa Dạng, đây là lần đầu tiên cậu ta quan sát kĩ người em họ này.
Đây là hai anh em con nhà bác cả, tên gọi lần lượt là Hoa Chí Hồng và Hoa Chí Vĩ.
Bọn họ vừa được nghỉ hè, đi đường cả nửa ngày trời mới về đến nhà, ai ngờ vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thơm phát ra từ đây nên mới bon chen hỏi thăm.
Hoa Dạng hơi nhíu mày không vui, hình như người ở đây đều có thói quen không gõ cửa trước khi vào, cứ muốn xông vào lúc nào cũng được.
Tuổi của cô nhỏ hơn hai người này rất nhiều, vì vậy cũng không mấy thân thuộc, cho nên Hoa Dạng chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, thuận miệng nói câu chào hỏi cho có, lại cúi đầu tiếp tục uống cháo của mình.
Ánh mắt của Hoa Chí Vĩ như muốn nuốt luôn chén cháo của người trước mặt.
Trong bụng cậu ta không ngừng kêu gào, vừa trông mong vừa chảy nước miếng thèm thuồng.
Cuối cùng không nhịn được nữa đành phải mặt dày lên tiếng: ”Này, Tiểu Dạng, múc cho anh một chén với.
”Hoa Chí Vĩ cũng không biết cháo này là cháo gì, chỉ cảm giác ăn vào chắc chắn rất ngon.
Từ trước đến giờ Hoa Dạng là một người rất tiết kiệm, huống hồ hiện tại nhà cô nghèo rớt mồng tơi, càng phải tiết kiệm hơn nữa, nấu cái gì đều phải tính toán đủ lượng không được dư ra xíu nào.
Vì vậy không hề bất ngờ khi Hoa Dạng buông lời từ chối ngay lập tức: ”Anh họ, quan hệ của chúng ta cũng không tốt đến mức em phải chia sẻ đồ ăn của mình cho anh.
”Với lại từ đó đến nay, hai người trước mặt chưa từng cho cô đồ ăn gì, cũng không hề quan tâm đến cô, nói trắng ra ở trong mắt của Hoa Dạng, bọn họ chả khác gì người dưng nước lã, tự nhiên bây giờ lại giữa đường nhảy ra xin ăn, thật chả ra thể thống gì.
Hoa Chí Vĩ vừa nghe liền sửng sốt một chút, theo bản năng liền quay đầu nhìn anh cả nhà mình, Hoa Chí Hồng cũng đang nhìn chằm chằm vào Hoa Dạng, đây là lần đầu tiên cậu ta quan sát kĩ người em họ này.
Danh sách chương