Hoa Dạng thấy vậy cũng không hề chột dạ, muốn xem muốn nhìn gì thì tuỳ, cô cũng không thèm quan tâm, mắc gì phải sợ bọn họ? Cô đang đứng ở trong nhà của mình kia mà.
Cái nồi trên bếp bỗng phát ra thanh âm sôi sùng sục, Hoa Dạng chạy lại dở cái nắp ra, một lồng bánh bao trắng trẻo mập mạp hiện ngay trước mắt, nhìn đáng yêu cực kì, thậm chí cô còn có cảm giác không nỡ ăn chúng.
Dưới cái nhìn chăm chú của hai anh em nhà kia, Hoa Dạng từ từ gắp ra một cái bánh bao nhỏ để nếm thử, vị nhân củ cải tươi mềm lại ngọt bùi, không hề thua bánh bao nhân thịt ở hiện đại chút nào.
Vẻ mặt cô lúc ăn cực kì hạnh phúc, mi mắt cũng cong cong như lưỡi liềm.
“Ùng ục.
” Tiếng nuốt nước miếng bỗng vang lên ở trong căn phòng, Hoa Dạng vừa nhìn qua, chỉ thấy Hoa Chí Vĩ mặt đỏ tai hồng có vẻ đang rất xấu hổ.
Cho dù rất thèm nhưng bọn họ đã sớm chia nhà từ lâu, cậu ta cũng không có mặt mũi để đi lên dành giật đồ ăn nhà em họ, cứ cảm thấy nếu mình thật sự làm vậy thì cũng quá vô duyên đi?Hai bên đang giương cung bạt kiếm vì đồ ăn, Hoa Chí Hồng bỗng lôi từ trong cặp ra một cuốn sổ ghi chú bằng da màu đen đưa cho Hoa Dạng.
Hai mắt của thiếu niên hàm chứa ý cười, khẽ cất giọng nói: ”Đây là sổ ghi chú anh mới mua, chưa xài lần nào đâu, tặng cho em đó.
”Hoa Dạng nhướng mày, cảm thấy ngoài ý muốn nhưng vẫn đưa tay ra nhận, xem ra người anh họ này cũng rất biết điều.
Nhận xong cô hào phóng đi lấy hai chén cháo trứng thịt nạc đem qua cho hai người bọn họ ăn.
Hoa Chí Vĩ chờ không nổi, liền múc một muỗng lớn bỏ vào miệng, đôi mắt lập tức trừng to, cứ như vừa ăn được đan dược của thần tiên chế tạo ra, trời ơi! sao lại ngon như vậy?Ngay sau đó, cậu ta trực tiếp quăng luôn cái muỗng sang một bên, cầm cả chén cháo lên tu ừng ực, chỉ thấy yết hầu ở cổ Hoa Chí Vĩ chuyển động lên xuống không ngừng.
Cái nồi trên bếp bỗng phát ra thanh âm sôi sùng sục, Hoa Dạng chạy lại dở cái nắp ra, một lồng bánh bao trắng trẻo mập mạp hiện ngay trước mắt, nhìn đáng yêu cực kì, thậm chí cô còn có cảm giác không nỡ ăn chúng.
Dưới cái nhìn chăm chú của hai anh em nhà kia, Hoa Dạng từ từ gắp ra một cái bánh bao nhỏ để nếm thử, vị nhân củ cải tươi mềm lại ngọt bùi, không hề thua bánh bao nhân thịt ở hiện đại chút nào.
Vẻ mặt cô lúc ăn cực kì hạnh phúc, mi mắt cũng cong cong như lưỡi liềm.
“Ùng ục.
” Tiếng nuốt nước miếng bỗng vang lên ở trong căn phòng, Hoa Dạng vừa nhìn qua, chỉ thấy Hoa Chí Vĩ mặt đỏ tai hồng có vẻ đang rất xấu hổ.
Cho dù rất thèm nhưng bọn họ đã sớm chia nhà từ lâu, cậu ta cũng không có mặt mũi để đi lên dành giật đồ ăn nhà em họ, cứ cảm thấy nếu mình thật sự làm vậy thì cũng quá vô duyên đi?Hai bên đang giương cung bạt kiếm vì đồ ăn, Hoa Chí Hồng bỗng lôi từ trong cặp ra một cuốn sổ ghi chú bằng da màu đen đưa cho Hoa Dạng.
Hai mắt của thiếu niên hàm chứa ý cười, khẽ cất giọng nói: ”Đây là sổ ghi chú anh mới mua, chưa xài lần nào đâu, tặng cho em đó.
”Hoa Dạng nhướng mày, cảm thấy ngoài ý muốn nhưng vẫn đưa tay ra nhận, xem ra người anh họ này cũng rất biết điều.
Nhận xong cô hào phóng đi lấy hai chén cháo trứng thịt nạc đem qua cho hai người bọn họ ăn.
Hoa Chí Vĩ chờ không nổi, liền múc một muỗng lớn bỏ vào miệng, đôi mắt lập tức trừng to, cứ như vừa ăn được đan dược của thần tiên chế tạo ra, trời ơi! sao lại ngon như vậy?Ngay sau đó, cậu ta trực tiếp quăng luôn cái muỗng sang một bên, cầm cả chén cháo lên tu ừng ực, chỉ thấy yết hầu ở cổ Hoa Chí Vĩ chuyển động lên xuống không ngừng.
Danh sách chương