Tùy tiện để lại phí sinh hoạt đã năm trăm, xem ra không thể xem thường gia thế của ông chồng của hời này được, cô thấy hơi hài lòng, đặt hết số tiền đã đếm xong sang một bên, còn lại là một ít phiếu.

Thời đại mua gì cũng cần phiếu này thì phiếu là đồ tốt, hơn nữa toàn bộ số phiếu này còn là phiếu quân dụng, Khương Tuệ Ninh không hiểu rõ lắm về thời dùng tem phiếu, nhưng nhìn cũng biết có rất nhiều phiếu, xếp chồng lên còn dày hơn một bộ bài Poker, còn là bộ bài đủ lá nữa, thế nên lại càng thấy hài lòng hơn.

Đếm xong thì cô gom lại đặt chung với tiền mặt.

Còn lại là đồ của cô, phải nói là cô không mang bao nhiêu đồ theo, chỉ có một vali quần áo và một cái bọc nhỏ.

Cô đã treo hết quần áo vào tủ rồi nên chắc cái bọc còn dư lại là đồ dùng cá nhân.

Cô lấy ra hết toàn bộ, lúc cô trút cái bọc ra thì bên ngoài cái bọc có một tờ giấy được gấp gọn lại rơi xuống chân giường, chỉ là người đang trút bọc ra hoàn toàn không để ý tới, ánh mắt của cô chỉ dừng lại trên những thứ trút ra được.

Khương Tuệ Ninh phát hiện trong bọc chỉ có kem bảo vệ da, kem con sò, còn có kem ngọc trai...

Xem ra chất lượng sinh hoạt của nguyên thân rất cao, hơn nữa còn rất thích làm đẹp, từ vali quần áo là có thể nhìn ra được, ngay đầu giường còn đặt trang sức nữa.

Ở thời đại này đúng là tận dụng mọi thứ để làm đẹp cho bản thân.

Về chuyện này thì cô thấy khá may mắn, mặc dù công việc trước kia bận rộn nhưng cô vẫn có yêu cầu rất cao về chuyện chăm sóc bản thân, dù thế nào thì người đẹp lúc nào cũng muốn giữ gìn sự lung linh ấy mà.

Cô còn tưởng mọi người ở thời đại này chỉ để mặt mộc, nếu mỗi ngày bản thân đều bôi bôi trét trét lên mặt có thể khiến người ta thấy nghi ngờ hay không, bây giờ thì không cần lo lắng nữa rồi.



Ngoài đồ chăm sóc da thì còn một đống đồ được bọc trong khăn tay, không cần đoán cũng biết chắc chắn là tiền.

Đừng hỏi, hỏi thì chỉ có thể nói là do xem nhiều phim truyền hình quá, dùng khăn tay bọc tiền thật sự là cảnh kinh điển một thời đấy.

Sau khi cô mở ra thì phát hiện đúng là tiền, chỉ là không mới như đống mà ông chồng của hời để lại, cũng không phải chỉ có tờ đại đoàn kết, đếm thử thì cộng cả tiền lẻ thì có khoảng hai trăm nguyên.

Có lẽ số tiền này là mẹ nguyên thân đưa, không phải cô đoán mò đâu.

Trong những câu miêu tả không nhiều lắm về nguyên thân thì cha mẹ cô ấy chiếm hết một nửa.

Thật ra trong truyện cô ấy cũng rất may mắn, mẹ làm việc ở Cung Tiêu Xã, cha là hiệu trưởng trường cấp ba trong trấn tại địa phương của họ.

Mà cô ấy là con gái duy nhất trong nhà, mặc dù không đến nỗi ngậm thìa vàng sinh ra, nhưng điều kiện gia đình như thế đã tốt lắm rồi, cha mẹ còn không có tư tưởng trọng nam khinh nữ, nuôi cô ấy như cục cưng vậy.

Thật ra ép cô ấy gả chồng cũng là chuyện ngoài ý muốn.

Theo truyện viết thì cha của nguyên thân có phát biểu một bài về cái nhìn của mình trong giáo dục, sau đó bị người ta lợi dụng tố cáo nên bị bắt.

Lúc đó tình hình rất nghiêm trọng, vì không để cô ấy bị liên lụy mà mẹ cô ấy đã liên lạc với một nhân vật rất lợi hại quen biết nhiều năm trước, cũng chính là ông chồng của hời Quý Thần Nham của cô bây giờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện