Chu Tử Thanh nhìn thùng xe của máy kéo liền biết máy kéo mới từ ruộng chạy về, vội vàng chạy vào phòng, kéo bà Từ đứng lên:

"Bà ngoại, đừng khóc, mau đứng dậy, tìm chiếu với chăn để lên máy kéo."

Bà Từ nghe thế, lau nước mắt, nhanh nhẹn lấy đồ, trong miệng không ngừng khấn, Quan Thế Âm Bồ Tát phù hộ độ trì, Quan Thế Âm Bồ Tát phù hộ độ trì.

Từ Trường Thắng bị người gọi về nhà, sầm mặt hung ác nhìn thoáng qua bà Từ và Chu Tử Thanh.

Anh ta chưa kịp lên cơn đã bị kéo lên xe đi đến bệnh viện ở trấn trên.

Trong nhà ồn ào như vậy, ngoài cổng tụ tập không ít người.

Cũng không ít người tò mò hỏi thăm, đang yên đang lành tự dưng đi uống thuốc tự sát.

Chị dâu cả nhà phía tây bĩu môi, vừa định thêm mắm dặm muối giải thích, đã bị chồng kéo tay về nhà.

Bà Từ đóng chặt cổng, cũng không quản đến Chu Tử Thanh, chạy vào nhà chính, thắp hai nén nhang trước di ảnh Từ Trạch Phúc.

"Ông nó à, ông mau hiển linh, phù hộ con dâu tai qua nạn khỏi, không thể xảy ra chuyện bất trắc gì được."

Chu Tử Thanh tìm khắp nhà nhưng không thấy Từ Giai.

Chu Tử Thanh đi tới phòng phía đông, nhặt chai thuốc trừ sâu còn sót lại trên mặt đất, mùi thuốc hóa học gay mũi, đúng là loại thuốc trừ sâu nông thôn hay dùng.



Không phải do Chu Tử Thanh nhạy cảm suy nghĩ nhiều, nhưng thời điểm Lưu Quế Bình uống thuốc rất trùng hợp.

Có điều cô nghĩ nhiều hơn cũng chẳng được gì, tiếc là chẳng có chứng cứ gì.

Khác với bà Từ lo lắng đến mức lấy nước mắt rửa mặt, Chu Tử Thanh không ngờ Lưu Quế Bình thực sự dám tìm đến cái chết.

Chị ta muốn giấy chứng minh nhà đất, rõ ràng đây là người vô cùng tham tiền tham của. Loại người này sẽ không bao giờ tìm chết.

Trời nhá nhem tối, cuối cùng Chu Tử Thanh cũng biết Từ Giai đi đâu.

Lúc này, Chu Tử Thanh được bà Từ bảo vệ chặt chẽ sau lưng, đối mặt với đám người nhà mẹ đẻ Lưu Quế Bình đang giận dữ vì chuyện chị ta uống thuốc tự sát, cả đám trợn trừng mắt muốn đưa tay bắt lấy Chu Tử Thanh từ sau lưng bà Từ, kéo cô ra xé xác.

"Bà thông gia, con dâu thông già à, xin mấy người đừng đánh con bé, có gì từ từ nói chuyện..."

Khăn đội đầu của bà Từ đều bị đám người đó lôi kéo rơi xuống đất.

Bà còn chưa nói xong đã bị một phụ nữ dáng người cường tráng phun một ngụm nước bọt cắt lời.

"Chẳng có chuyện gì để từ từ nói ở đây cả, em chồng tôi bị nhà bác khiến cho không thiết sống nữa, phải uống thuốc tự sát. Bác vẫn che chở đồ súc sinh này? Bác à, bác lớn tuổi rồi, nhanh nhanh tránh sang một bên. Cả nhà chúng tôi sẽ dạy dỗ đồ súc sinh này một bài học, đây không phải trò chơi."

Nói xong, một đôi tay thô ráp chắc nịch, bàn tay lớn như quạt hương bồ, lướt qua vai bà Từ, muốn đánh lên mặt Chu Tử Thanh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện