Hà Chung nhìn về phía đám người lái tàu nói: "Các ngươi mau điều khiển Phi Chu dịch sang một bên".

"Rõ thưa quản lý". Dứt âm vang lên, con Phi Chu liền đã bay dịch sang cách chiến trường một đoạn mà đứng. Chiếc phi chu này khá cứng, quạt cũng mạnh nên lực chấn của giao thủ cũng sẽ không ảnh hưởng nghiêm trọng đến đâu.

Bên kia, Trác Lập vừa ra hiệu xong, đoàn đội hai bên lập tức tốc độ bạo tăng mà lên lao thẳng vào nhau.

Ầm

Một vụ nổ khí tức bạo tạc mà ra, các cường giả đâm nhau loạn xạ, mây đen hội tụ bao phủ bầu trời, mặt đất cũng liền bị khí khình chấn thành bình địa san phẳng.

Trác Lập giơ lên tay mình. Một thủ chưởng khổng lồ liền được tạo ra, bao phủ phạm vi vài dặm tựa như một tỏa cự sơn lơ lửng trên cao. Hắn nói nhỏ: "Hạ".

Ầm

Tầng tầng khổng lồ áp súc liền được thả ra, tại cái uy áp của thủ chưởng, cả cái mặt đất liền lún sâu xuống một mét, trải dài liên tục mấy dặm trời, đất đá tan biến, sinh vật cơ hồ bị xóa sổ.

Ba tên Võ Tôn Trung Kỳ đứng dưới uy áp cũng không khỏi máy động trong lòng, Một người hô lớn: "Mọi người đồng thời xuất thủ".

Hai tên còn lại liền mau lẹ gật đầu, nội lực cả ba hòa quyện vào nhau, lập tạo thành một cái thuẫn khổng lồ bao bọc trở lại đối chọi lên cái thủ chưởng bên trên.

Rầm Rầm rầm

Va chạm xảy ra, một vụ nổ lớn bao trùm 20km liền được xuất hiện, đánh lõm đại địa. Ống khói hình đám mây hiện ra bay vút lên trời xanh thẳm, tựa như là tận thế vậy.

Vụ nổ tuy lớn, nhưng cũng không ảnh hưởng đám võ giả xung quanh đang giao thủ hăng say. Nhục thân Võ Hoàng rất cứng, chỉ dư ba của vụ nổ sao mà giết được họ chứ.

Khoảng không, một tên Võ Hoàng đỉnh phong trọng thương, máu me đầm đìa, hấp hối cười lớn: "Hai người các ngươi, chết đi cho ta, xuống địa ngục nào".

Rực rỡ lời nói, hắn cầm kiếm giơ lên, một đám bụi nguyên tử nội lực tập tụ lại vào nhau ngưng tụ về kiếm của hắn. Nhất chuyển cử động, kiếm kình của hắn bay ra.

Phanh! Một kiếm đi ra, nhát khí kình liền hóa thành đường cong hình bầu dục trải thẳng hơn hai dặm, cả tảng băng trôi ( mây) liền tại chỗ bị cưa đôi đến. Kiếm chiêu áp trục đánh thẳng về hai tên Võ Hoàng Hậu Kỳ đối diện.

Bùm bùm

Hai thằng này liền mắt trợn tròn, dơ lên bàn tay mình chống đỡ, vận dụng toàn bộ chân khí bản thân tiến đón. Giằng co mấy hơi thở, cả hai người liên tục bị đánh lui về sau, ói máu mà phun ra không ngớt.

Đúng thời điểm, họ đã dầu hết đèn tắt, vô lực phản kháng thì một tiếng thanh thúy vang lên.

Pàng

Pàng

(tiếng súng barrett, nếu mn lên youtube nghe Barrett thật bắn sẽ có tiếng này nhé, chứ đừng vô CF bắn tiếng nó là Pằng khác ngoài đời)

Ầm

Hai tên Võ Hoàng Hậu kỳ đang chống lại kiếm kình tại chỗ bị bắn xuyên tim. Kiếm kình cứ thế liền phanh thây hai tên này, máu vẩy trời cao.

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, cuồng bạo điểm cộng 500, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, cuồng bạo điểm cộng 500, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."

Tên Võ Hoàng Đỉnh Phong ôm bụng, thổ huyết cười lớn: "Hahahaa, ta đã nói hai người các ngươi phải chết".

Pàng

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng đỉnh phong, cuồng bạo điểm cộng 700, kinh nghiệm thu được 300,000 điểm."

"Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm đã đầy, thăng một cấp Võ Hoàng Trung Kỳ."

"Keng, thăng một cấp, cơ thể trở lại trang thái đỉnh phong. Điểm kinh nghiệm tiếp theo cấp là 0/2,000,000."

Phi Dương ở trên cột buồm rú to"Hú, hú, hú.... công đức của mọi người đóng góp ca sẽ nhớ mãi trong lòng, ngày ngày chắp tay cầu phúc cho nha Hahahaa".

Thoải mái a!

Cách kiếm kinh nghiệm này quả thực là trời ban trời phát a, ca đi chọn nhiệm vụ hộ tống đúng là quyết định đúng đắn.

Pàng

Pàng

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng hậu kỳ, cuồng bạo điểm cộng 500, kinh nghiệm thu được 250,000 điểm."

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Hoàng đỉnh phong, cuồng bạo điểm cộng 700, kinh nghiệm thu được 300,000 điểm."

....

"Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm đã đầy, thăng một cấp Võ Hoàng Hậu Kỳ."

"Keng, thăng một cấp, cơ thể trở lại trang thái đỉnh phong. Điểm kinh nghiệm tiếp theo cấp là 0/3,000,000."

Cùng với âm thanh liên tục vang lên, trong lòng Phi Dương như thể chim bay, cá nhảy. Hắn ngó khắp nơi chiến chưởng ngồi chọc khe.

Cứ gặp kẻ nào trọng thương hoặc chưa chết hẳn, Phi Dương trực tiếp cho một viên đạn găm vào.

Tốc độ lẫn động tác của Phi Dương vô cùng bí mật, nhưng bất quá hắn lại không dám bắn Võ Tôn sớm, rất dễ bị phát giác.

Đám thuộc hạ ngồi bên cạnh hắn một lúc, liền cũng đoán được đây là pháp bảo để làm gì, nhưng là bọn họ nghi hoặc một điểm, tại sao đại ca lại bắn cả phe mình nữa. Nghĩ vậy nhưng bọn họ cũng không dám hỏi.

Còn về khí tức của Phi Dương đã được ẩn sát thuật che dấu, nên bọn họ không có phát hiện tăng lên mà thôi.

...

Hỗn chiến liên tục xảy ra hơn canh giờ, khu vực xung quanh liền đã sơ xác, tiêu điều, thậm chí phe của Phi Dương chết gần hết.

Một phần cũng do Phi Dương khai đao lung tung. Phe hắn thất thế thường thì bên hắn sẽ đầy kẻ hấp hối.

Nhưng Phi Dương không quan tâm, thằng nào cũng được, hấp hối đằng nào chả chết, tiếp viên đạn của hắn chỉ để chết nhanh hơn mà thôi.

Lúc này giao đấu đã đến gần hồi kết, một tên Võ Tôn sơ kỳ bị hai tên Võ Tôn Trung Kỳ đánh mạnh vào bụng, hét thảm: "A.a..a...a"

Thân ảnh hắn bay như vì sao giữa trời bắn mạnh lên tầng mây, không do dự, Phi Dương nhấc lên nòng súng.

Pàng

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tôn Sơ Kỳ, cuồng bạo điểm cộng 2000, kinh nghiệm thu được 1,500,000 điểm."

Phi Dương không thẹn sủa tục: "Vãi, nhiều vãi, nhiều vãi cả loz". Hắn run cả người vì hưng phấn mà ra, nhưng lòng hắn cũng thấy một sự không hợp lý nảy sinh.

Bình thường giết 3,4 đứa cùng giai là đột phá, giờ lại phải giết gần 30 mới lên được hậu kỳ. Điều này nghĩa là sao, nghĩa là kinh nghiệm đòi hỏi quá nhiều, cường giả không đủ đáp ứng.

Hành động này, âm thanh này, liền đã gây đến hai tên Võ Tôn Trung Kỳ chú ý tới. Đơn giản là bọn họ có đánh nhau nhưng cũng chú ý chiến trường chứ, có những người chưa chết hẳn tự dưng lại chết luôn, không hợp lý.

Bên cạnh đồng đội hắn hô lên: "Ta tìm được kẻ đánh lén rồi, hắn ở cái cột buồm đằng kia".

Tên đứng bên cạnh cũng nhìn kĩ lại, rõ ràng chính là Phi Dương đang ngồi đấy, hắn lấy lên thạch truyền âm Trác Linh: "Trác Linh Đại Nhân, thuộc hạ đã phát hiện một kẻ nãy giờ đánh lén chúng ta, hắn đã giết quá nhiều người của cả hai phe rồi".

...

Trước lúc đám người này chuẩn bị tấn công Phi Dương

Bên chỗ của Trác Lập, hắn lúc này đã đánh hai tên Võ Tôn Trung Kỳ trọng thương, thậm chí ba tên này đều đã hấp hối thở dốc cả.

Tuy thở dốc nhưng Phi Dương cũng không dám bắn, vì có bắn bọn này cũng sẽ không chết đâu, sức mạnh của barrett quá yếu.

Hắn thấy phe mình giờ đã thua gần hết, gần như chết hết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Chuyển mạnh nhanh, hắn nhìn sang lũ thuộc hạ: "Tất cả các ngươi chuẩn bị đi, đến lúc căng thẳng ập đến rồi".

P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện