Một tên Võ Tôn Trung Kì nhấc lên thạch truyền âm nói: "Hai vị, đằng nào cũng chết chúng ta đã không còn gì để nói, liều mạng, cùng liều mạng đi. Ta có một bí pháp, có thể đánh giết kẻ này".

Hai người kia lông mày máy động, suy tư chút, họ gật đầu: "Lương huynh, xác thực chúng ta đã không thể thoát rồi, nếu có thể kéo theo hắn, ta cũng hả lòng hả dạ"

"Tốt, tốt, chúng ta quyết tử, hai người cùng sử dụng câu chú này". Cười dài một hơi. Tên này Võ Tôn Trung kì đưa một câu văn cho hai người kia.

Truyền âm hoàn tất, nét mặt cả ba kẻ này liền nổi lên tà ác chi sắc, bọn hắn nhìn Trác Lập như nhìn cái người chết.

Ầm! Trác Lập đang đứng đấy, bỗng dưng hắn cảm nhận được khí tức quỷ dị phát ra từ ba kẻ kia, tuy không biết là gì, nhưng nó làm hắn khó chịu.

Ầm ầm ầm.

Đột nhiên, trên cơ thể hai người này toát ra luồng khói màu đỏ bay lên. Làn khói này ngày một nồng đậm, đồng thời, sức mạnh cả hai người tăng lên liên tục.

"Nhất Quán Phát Lực".

Một thanh âm vang dội, một tên khác không dùng tuyệt chiêu này liền thiêu đốt tinh huyết tự thân, bộc phát tốc độ, hắn đang đứng tại chỗ biến mất đi. Một giây sau, hắn liền đã tới trước mặt Trác Lập, một đấm.

Trác lập cũng không nghĩ nhiều, đón đỡ ngay đòn này.

Ầm vang

Một ngón nấm đen liền lập tức được tạo ra bao phủ phạm vi 10km. Trác Lập cũng không cảm giác thấy mình bị thương hay bị sao cả. Nhưng lòng hắn liền báo động nguy hiểm.

Ý nghĩ vừa xoẹt qua trong đầu hắn nhưng cũng đã muộn, tên Võ Vương Trung Kỳ kia liền đã vỡ ra cơ thể ra, hình thành một quả cầu đen bao bọc Trác Lập lại vào trong.

"Không tốt" Trác Lập hoảng hốt, hắn liền nhận ra quả cầu này có thể giữ chân hắn lại một phút.

Quả cầu vừa xuất hiện, hai tên Võ Tôn trung kỳ đang ngồi ở dưới, lập tức mở mắt ra. Con mắt đỏ như máu, một cái mở mắt liền làm toàn bộ khu vực xung quanh nhiệt độ suy giảm nhiệt độ kịch liệt. Trác Vũ, Trác Linh đang muốn bắt Phi Dương lúc, liền quay lại bay về phía Trác Lập ngay hô to: "Đại ca, không".

Hô để cho có mà thôi, hai tên Võ Tôn đã bay tiến tới trước trái cầu đen, đục thẳng một lỗ, từ từ bước đi vào. Lập tức, trái cầu liền rạn nứt vô số vết lan tràn, và nó phát nổ.

Bùmmmmmm

Một cột sáng khổng lồ phóng thẳng lên thương khung, chỉ là một cột sáng mà lại bắn thúng cả tầng khí quyển làm thẳng một lỗ nhìn như con kiến trên hành tinh. Nhìn thì bé chứ lại gần thì to khủng bố. Bao trùm hết 60km đại địa hố sâu, đen thui không thấy cả đáy.

....

Một đám thương đội đang đi trở hàng ở rất rất xa. Một tên buôn chở giật mình, vội vã chạy ra lay thằng chủ thương dậy: "Đại nhân, đại nhân đó là thạch rơi a".

Chủ thương lắc đầu: "Mau, mau thu dọn đồ đạc chuyển hướng đi ngay lập tức, đi thông báo Đế Thiên đại nhân. Trác gia dám cả gan đi cướp đồ".

Đoàn đội này buôn chở nhưng thực chất là tổ chức mật thám đi theo dõi, biết được kết quả họ lập tức cấp tốc tách ra đi thẳng mà chuồn đi thật xa khu vực nguy hiểm này.

...

Vụ bạo tạc trung tâm, khí trời mù mịt, không ai nhìn rõ tình huống xảy ra. Tại đây lúc này chỉ còn tràn đầy Võ Tôn mà thôi, Võ Hoàng đã chết sạch hết (trừ Phi Dương ra)

Cái Phi Chu rung mạnh lên ầm ầm. Tên người lái hô: "Hà Chung quản lý, thiệt hại đã vượt qua 30%, khả năng là nếu họ tiếp tục đánh nữa tàu rơi mất".

Hà Chung thét lên: "Nhanh lên, giữ vững trạng thái cho ta, chúng ta phải cố thủ đến phút cuối cùng".

Tầng mây, Trác Vũ cùng Trác Linh nhanh chóng giải quyết số Võ Tôn còn thừa, canh thì Phi Dương không húp được, cái bọn Võ Tôn chân khí hộ thể cứng như thành đồng, bắn không chết.

Barrett này công nhận không mạnh, chỉ khi đột phá Võ Tôn hắn mới giết được. Địch cực kỳ hấp hối, hoặc mất hoàn toàn phản kháng mà thôi.

Trác Linh quay về nhìn chín người còn sống sót: "Cử ra hai người đi bắt tên kia về ngay, chúng ta phải đi tìm xem Trác Lập huynh đâu".

Chín tên thuộc hạ liền gật đầu. Hai tên Võ Tôn Trung Kỳ lập tức được tách ra tiến về chỗ Phi Dương. Bọn thuộc hạ của Phi Dương run bần bật: "Đại ca làm sao, có cần chạy".

"Chạy" Phi Dương trầm giọng. Tại chỗ của Phi Dương, hai cái phân thân liền được ngưng tụ xuất hiện. Hai phân thân này không kiêng nể gì đi ra chặn đường hắn.

Phi Dương hét lên: "Nhanh, nhanh, nhanh chia 7 hướng mà đi". Dứt lời, cả đám liền tách ra bay đi loạn xạ nhiều hướng.

Hai tên Võ Tôn cười gằn, bọn họ có xác định trước thân ảnh của Phi Dương rồi. Thu hồi lại phân thân, thân ảnh hai người đuổi về hướng Phi Dương chạy mà đi.

Phi Dương vừa bay vừa tăng tốc, hư không ẩn sát ra tăng đến mức tận cùng (2,5 tốc độ) lướt qua tầng mây như phản lực phóng đi.

Tốc độ của hắn vậy mà có thể kéo được khoảng cách của tên này dịch ra một quãng. Một tên Võ Tôn hô lớn, vận tốc thoắt cái đã tiếp lên phía trước chạm vào ót Phi Dương.

Phi Dương mỉm cười, nụ cười của tự tin, chiến thắng tới nơi. Thú thật, đột phá Võ Hoàng Hậu Kỳ về sau, luồng nội lực của hắn đã đạt tới 18,000. Cộng thêm hắn tích trữ linh lực nãy giờ đã đạt 7,000 ở tay nữa.

Cộng thêm hắn giết người nãy giờ, điểm cuồng bạo đã tới 18,000 rồi, đủ để ra đòn đặc biệt. Đang bay, Phi Dương dừng lại đột ngột, hắn nhìn về phía thân ảnh tên Võ Tôn Trung Kỳ đang tiến, dơ lên nấm đấm của mình, hắn gồng:

"Song Đấu Cực Quyền"- bạo kích x4 sát thương.

"Keng, hệ thống kích hoạt Cuồng Bạo điểm, trừ 10,000 điểm cuồng bạo, tuyệt chiêu của ký chủ x6 sát thương"

Phanh!

Một quyền, chỉ một quyền, sát thương (x10) 70,000 nội lực liền được đánh ra. Bầu trời biến sắc, sấm xét hội tụ, uy áp lao tỏa trấn trụ về tên kia.

Tên Võ Tôn này liên run cầm cập, mồ hôi chảy ròng rã. Cả người liền cảm nhận được tử vong ập đến. Hắn dù là Võ Tôn Trung Kỳ, nhưng cũng đã chiến đấu quá lâu, lấy đâu ra khí lực để mà tuôn ra nhiều được, trước 70,000 nội lực (7,000 thiên lực) hắn cũng liền không phản kháng nổi.

Ta xin trình bày sức mạnh của Võ Tôn như sau, đơn vị của Võ Tôn tính bằng thiên lực, một thiên lực mạnh x10 nội lực nhé. Tương tự, Võ Tôn sơ kỳ là 6,000(2,000/1 đòn) thiên lực, trung kỳ là 10,000(3,000/1 đòn) thiên lực, hậu kỳ là 14,000(6,000/1 đòn) còn đỉnh phong chính là 20,000 (8,000/1 đòn) nhé.

(8,000/1 đòn, chính là giới hạn bộc phát một quyền mà không dùng bí pháp.)

Phanh!

Một tiếng kêu xoẹt qua, tên Võ Tôn này liền bị đánh sụt xuống hố sâu. Một nắm đấm liền được in hình tại đại địa phía dưới.

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tôn Trung Kỳ, cuồng bạo điểm cộng 2000, kinh nghiệm thu được 2,000,000 điểm."

"Keng, chúc mừng ký chủ kinh nghiệm đã đầy, thăng một cấp Võ Hoàng Đỉnh Phong."

"Keng, thăng một cấp, cơ thể trở lại trang thái đỉnh phong. Điểm kinh nghiệm tiếp theo cấp là 0/4,000,000."

Tên đằng sau đứng người lại, trong mắt hắn là chuyện gì, đây rốt cuộc là chuyện gì. Một Võ Hoàng giết chết Võ Tôn, điều này không tồn tại, trong lịch sử chưa hề có vụ việc như vậy xảy ra.

P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện