Một góc khán đài chỗ.

Vây quanh Phi Dương chúng hộ pháp tức giận cũng như rất kinh ngạc, kẻ ở đây ai không phải là một phương đại lão, siêu cấp cường giả. Trước mắt người đàn ông này, chỉ một rìu liền chém giết mấy chục người như thể chém rau thái dưa đồng dạng. Từ khi nào, Võ tôn cường giả dễ dàng oanh sát đến như vậy, cái này không hợp lý. Năng lượng của một người luôn có hạn, một cú ném vừa rồi, đã thật đến cực hạn của hắn chưa.

Oanh! Tuy nhiên, không nhọc lòng lần nữa, bọn họ là hộ pháp ở đây, trách nhiệm mang trên mình cao cả, bức thiết phải ngăn chặn kẻ này lại. Nếu để hắn thoát khỏi đây, đối với thiên quốc sẽ là vô tận uy hiếp.

"Chết, kẻ này nhất định phải chết, mọi người, cùng lên.".

"Hô", "Hô",..

"Lên", "Giết",...

Ầm, ầm, ầm,...

Trong nháy mắt, toàn thể tất cả hộ pháp khí thế tăng cao, dồn dập hướng về Phi Dương động kiếm thủ pháp, bộc phát dồi dào thiên lực khổng lồ, làm nên đất trời rung chuyển, khói bay năng lượng phóng lên nghi ngút. Khí tức cả đám tăng lên hết, Võ Tôn đỉnh phong khí tức tung bay, uy áp cửu đỉnh.

Phi Dương nhếch miệng, nhìn một đám võ tôn lao vào người mình, ánh mắt căn chuẩn, quan sát kỹ càng từng chi tiết. Cả đám này sắp Chạm đến hắn lúc, tuyệt chiêu hắn liền triển khai mà ra.

"Dịch Chuyển 15m".

Rất nhiều Võ Tôn tuyệt kỹ siêu cấp vừa đến nơi, cơ hồ Phi Dương liền biến mất vô ảnh vô tung tại chỗ, cả đám cường giả há hốc cái mồm, kinh ngạc đến ngơ ngác.

Trên đầu bọn họ, hư hư thực thực xuất hiện trên cao, Phi Dương thân ảnh vặn vẹo xuất hiện, tử phủ trong tay đập ra, ầm ầm uy thế bộc phá.

Một rìu đập ra, 7000 thiên lực hội tụ, 7000×1.2×1.8 liền là 15.120 thiên lực, gần như gấp 2 lần toàn lực một đòn của Võ Tôn Đỉnh Cao. Rìu tới, rìu xuống, phá hủy tất cả, đại địa rạn nứt chi chít.

"Cuồng Bạo Chiến Điển: Cuồng Bạo, mở.". x1.2 toàn bộ chỉ số.

"Khai Địa" x1.8 sát thương.

"Tất cả các ngươi, chết hết cho ta".

Ầm! Ầm! Ầm!

"A, tha mạng,...".

"Phóc.".

"Không.".

Toàn bộ Võ Giả phía dưới, thiên lực đánh ra có nhiều, nhưng rời rạc làm sao chống lại nổi. Ăn một rìu vào người, hò hét ầm ĩ, thân thể bọn họ đồng loạt đổ vỡ thủy tinh khối, nứt toác không gian, tan tành mảnh nhỏ. Máu cùng huyết hòa quyện, nát bét, xương trắng phủ xuống đại địa.

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tôn Đỉnh Phong, kinh nghiệm thu được 5,000,000 điểm."

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tôn Đỉnh Phong, kinh nghiệm thu được 5,000,000 điểm."

"Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Tôn Đỉnh Phong, kinh nghiệm thu được 5,000,000 điểm."

......

"Một chiêu, chỉ một chiêu,  tất cả liền chết sạch, quần hùng võ tôn đông như vậy..... cứ thế chết hết, đây còn là, còn là con người sao. ".

"Chẳng nhẽ hắn là....là Võ Đế. Không thể nào,tuyệt không phải, Thiên Xu hoàng quốc không phải là đập đầu vào tường đi. Dĩ nhiên đắc tội một tôn Võ Đế Tổ Tông tiền bối".

"Chậc, chậc, có kịch hay, lần này Thiên Xu quốc sắp chuẩn bị đại chiến to đến nơi rồi.".

Đông phương khán đài lẫn sân khấu, đã sợ té đái đại lão giờ càng hoảng loạn hơn, hộ pháp ẩn nấp không dám xuất thủ.

Liên tục Võ Tôn Đỉnh Phong Cường Giả ra tay, năng lực kinh người đủ kiểu, vậy mà trong mắt hắc y nhân kia liền chẳng khác gì giấy trắng cùng loại, hết thảy đều bị trấn sát. Bọn họ ở đây ai không phải người nổi bật trong chính quyền, tầm mắt nhìn xa trong rộng, một hơi chém giết nhiều võ tôn đỉnh cao như vậy, chỉ có thể là Võ Đế cường giả tuyệt thế.

Cũng chả đợi bọn này kinh ngạc bao nhiêu....

Phi Dương ánh mắt quét xuống bình đài phía dưới một đám thí sinh, sát cơ đại phóng, tươi cười hỏi han: "Ân, đám người các ngươi phía dưới, tên nào là thái tử, chỉ ra. Nếu không, đừng trách ta đao kiếm vô tình a.".

Sát cơ thổi mạnh bình đài phía dưới, từng thí sinh con em quý tộc một toàn thân co rúm, run rẩy ánh mắt xin lỗi nhìn về ba vị thái tử chỗ, di chuyển tránh xa.

Bọn họ một đám tuy là quý tộc cao quý, cao cao tại thượng tại thường nhân phía trên. Nhưng trước tôn ác ma này lửa giận, bọn họ cũng đành tránh lui, để lộ ra thân ảnh 3 vị hoàng tử nổi bật. Về lửa giận của hoàng đế, bọn này mặc kệ, chết sớm với chết muộn sự tình, bọn hắn liền chọn chết muộn.

......

Phi Dương nhìn thấy 3 vị hoàng tử khắc này, sát ý càng thịnh, bây giờ nhìn vẻ ngoài của hắn tươi cười thế này thôi, chứ hắn sắp thành hổ giấy tới nơi rồi.

Vừa rồi thi triển hung uy thực lục, căn bản chỉ để dọa người, ý vị các ngươi ai dám đánh cược tính mạng thì đánh với ta. Nếu thật bị buộc phải đánh đi xuống, hắn chắc chắn sẽ thua. Hi vọng cuối cùng, liền là đột phá Võ đế chi cảnh, thay đổi cục diện. Đây chính là chính sách được ăn cả ngã về không của hắn, võ giả không liều thì không thể ăn nhiều được.

....

Trơ trọi phía dưới, Thiên Lăng hoàng tử ánh mắt chắm chú nhìn Phi Dương. Trong lòng ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ ra ai trong bọn  họ khi nào đắc tội qua tôn cường giả kinh dị này.

Nghĩ thêm, hắn cũng không thể nghĩ  ra tới cái gì. Bất quá, hắn lại không sợ, nhìn hai thái tử còn lại, hắn nói.

"Nhị đệ, tam đệ, các ngươi lấy chí bảo ra giết hắn. Yên tâm, tu luyện nộ long đến,ta có thể cảm nhận rõ ràng, kẻ này thiên lực còn lại chỉ khoảng tầm Võ Tôn bình thường.".

"Tốt, vậy liền động thủ. Lấy thứ đó ra.".

Nghe được đại hoàng tử lời nói, hai vị hoàng tử sắc mặt biến hóa, nụ cười nham hiểm. Bọn hắn rõ, đại hoàng tử có nộ long kiểm tra, đoán được tương đối sơ sơ thiên lực kẻ thù. Hắn bảo ít, thì là ít, ba người bọn họ chí bảo lấy ra. Phần thắng 10 phần chắc 9.

Thò tay cái vào nhẫn trữ vật trên tay, cả ba vị hoàng đồng thời kéo ra ánh sáng năng lượng, chiếu sáng sân khấu bình đài, rực cháy cột sáng năng lượng phóng thẳng trời cao.

Đông phương khán đài lúc, bao trùm đại lão, chí cao cường giả tọa hạ. Nhìn thấy ánh sáng này thời điểm, phản chiếu đồng loạt đứng dậy kinh hô.

"Đó,....đó là, sao,...là, là thứ đó, sao nó có thể xuất hiện ở đây. Thôi xong, thật sự xong, hắc y nhân kia lần này chết chắc, không ai cứu nổi hắn nữa.".

P/s: Canh 1 hoàn tất, chương mới tối muộn sẽ có.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện