Mà vị trí đó là một con quỷ đang nằm trên đất, trong miệng còn bị nhét tất thối, nguyên một cái đầu nằm lăn lóc trên nền xi măng của tầng cao nhất, những bộ phận khác đều ở phía dưới.

Hắn vừa mới cất tiếng kêu, cả ba con quỷ đều sinh ra lệ khí, hai mắt đỏ lên, móng tay mọc dài.

Bọn họ không rảnh để ý đến Tô Vân Thiều, hết đấm lại đá tên quỷ kia, đá tới đá lui hệt như đá một quả bóng.

Ước chừng mất bảy tám phút mới trút hết bất mãn. Sau khi trút giận, ánh mắt của ba con quỷ trở nên trong veo, dấu hiệu biến thành lệ quỷ cũng đã biến mất hoàn toàn.

Khuôn mặt của cái đầu quỷ đang lăn trên đất chỗ nào cũng bầm dập, toàn bộ đầu sưng tấy lên hai ba lần, nước mắt nước mũi lấm lem cả mặt, ánh mắt nhìn Tô Vân Thiều mang theo cảm giác cầu cứu, như đang nói: Xin cô hãy cứu tôi!

“Thật ngại quá, hiếm khi có khách tới chơi, chúng tôi lại thất lễ như vậy.”

Sau khi nữ quỷ tỉnh táo đã lập tức sửa sang lại quần áo lẫn đầu tóc, dần dần lộ ra một khuôn mặt thanh tú: “Nhìn đồng phục của em liền biết em không phải là học sinh của trường này, tại sao lại đột nhiên chạy đến đây?”

Nam quỷ đeo kính và nam quỷ đầu đinh ngồi trên ghế dựa đồng thời nhiệt tình mà mời Tô Vân Thiều ngồi xuống. Người thì pha trà, người đi lấy hạt dưa, bánh quy, trái cây.

Tô Vân Thiều nhìn một vòng xung quanh, phát hiện trên tầng thượng lộ thiên có cả giường đệm, sô pha, bàn trà, TV chuyên dụng cho quỷ…… Đồ điện gia dụng cái gì cũng có.

Ngoài ra còn có vài ngăn tủ đựng sách giáo khoa, tác phẩm nổi tiếng, sách giáo khoa, tiểu thuyết, văn học, khoa học tự nhiên của ba năm cấp ba và đề thi thử của năm năm đại học. Có lẽ cô đã biết những phí bảo kê kếch xù kia đã đi về đâu.

Tô Vân Thiều vừa xin lỗi vừa cười cười: “Xin lỗi, em là người, chỉ có thể nhìn thấy mọi người, nhưng không thể ăn mấy thứ mà mọi người hay ăn.”

“Không sao cả, có thể nhìn thấy bọn chị đã rất tốt rồi.” Nữ quỷ xua xua tay: “Ba năm rồi, ba người bọn chị chỉ có thể nói chuyện với nhau, trường học lớn như vậy, nhiều thầy cô lẫn học sinh như vậy, nhưng không một ai có thể nhìn thấy bọn chị, nghe được bọn chị nói chuyện.”

Nam quỷ đeo kính đẩy đẩy mắt kính: “Người và quỷ không thể chung đường, trước khi chết tớ còn là người kiên quyết theo thuyết vô thần, ai mà biết được thế giới này thật sự có quỷ?”



Nam quỷ đầu đinh híp mắt nhìn Tô Vân Thiều: “Trên người của em có hơi thở của học sinh kém.”

Tô Vân Thiều : ??? Cái này cũng có thể nhìn ra sao?! Vừa nghe là học sinh yếu kém, đôi mắt của cả ba con quỷ đều biến thành xanh lục, đột nhiên bổ nhào đến trước mặt Tô Vân Thiều, trăm miệng một lời nói: “Đàn em, muốn học bù không? Miễn phí gia sư hai mươi tư giờ, đảm bảo em có thể đậu thẳng vào Thanh Bắc.”

Tô Vân Thiều: “…………”

***********************

Nhất định không thể học thêm được.

Đối với Tô Vân Thiều mà nói, điều quan trọng nhất trong giai đoạn này chính là bắt lệ quỷ và kiếm thêm công đức.

“Em đang học tại trường cấp ba tư lập, nghề nghiệp tôi theo đuổi trong tương lai không có yêu cầu về điểm số.”

Ai dám yêu cầu thiên sư thi vào Thanh Bắc, cô sẽ dám ép buộc đối phương đi bắt quỷ!

Ba quỷ không cam lòng thất nghiệp như vậy, thay phiên nhau khuyên bảo cô.

Nữ quỷ: “Thành tích học tập có tốt thì bằng cấp mới tốt được, bằng cấp tốt thì mới dễ dàng tìm được công việc.”

Nam quỷ đeo kính: “Anh không cố ý nhắm vào ai, nhưng em phải học trong trường đại học tốt thì mới gặp được đàn ông ưu tú như em hoặc hơn em, rồi cùng nhau lập gia đình, trong tương lai, chỉ số thông minh của các con em sẽ chiến thắng ngay ở vạch xuất phát.”

Nam quỷ đầu đinh: “Không sợ học dốt không có văn hoá, chỉ sợ học dốt còn không cố gắng.”

Học sinh dốt Tô Vân Thiều: “…” Sao ngành giáo dục lại trở nên như thế này?



“Hôm nay, em tới đây là vì điều tra vụ án nhảy lầu của ba năm trước, mọi người chính là ba người đã chết năm đó, phải không?”

Ba quỷ đồng thanh: “Đúng vậy.”

Tô Vân Thiều nhìn về phía tên quỷ nằm trên mặt đất, “Là hắn đã làm hại các người à?”

Ba quỷ cùng kêu lên: “Đàn em thật thông minh!”

Nam quỷ đầu đinh: “Chỉ số thông minh có vẻ không thấp, tại sao em lại là một học sinh kém?”

Tô Vân Thiều làm lơ những lời châm chọc đó, “Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”

Ngày thường không có ai tới tìm ba quỷ để nói chuyện phiếm, cho nên bọn họ rất nhàm chán, vừa nghe cô hỏi chuyện, bọn họ đã kể hết chuyện năm đó thật rõ ràng.

Tên quỷ đang nằm trên mặt đất kia cũng là một học sinh trong trường bọn họ, tên là Phương Vĩ.

Thành tích học tập của Phương Vĩ cũng không tệ, nếu lúc thi đại học cứ phát huy như bình thường thì có thể đỗ vào một trường đại học trọng điểm, nhưng do quá áp lực nên hắn thi không được tốt, trong lòng sinh ra thất vọng, vì chán nản mà nhảy từ tầng cao nhất của tòa nhà thí nghiệm xuống.

Sau khi tự sát, Phương Vĩ trở thành Địa Phược Linh, hồn phách của hắn bị nhốt ở tòa nhà thực nghiệm này không có cách nào rời khỏi đây.

Hắn ta đã tìm kẻ chết thay cho mình, nhưng không biết là đã mắc sai lầm ở chỗ nào, nam quỷ đeo kính là người đầu tiên bị hắn ta dụ dỗ nhảy từ mái nhà xuống, nhưng sau đó hắn vẫn không rời khỏi nơi này được, vì thế Phương Vĩ lần lượt dụ nam quỷ đầu đinh và nữ quỷ nhảy lầu chết.

Dụ dỗ người nhảy lầu tại tòa nhà thí nghiệm cùng chết với hắn đã trở thành chấp niệm của Phương Vĩ, nhưng cho dù hắn có muốn tiếp tục thực hiện thì cũng không đạt được kết quả gì.

Lúc đó, ba quỷ học sinh giỏi mới xuất hiện đã tụ tập lại với nhau, nhanh chóng thoát khỏi vòng tròn của những người vô thần để đoàn kết, ngăn cản Phương Vĩ làm hại người khác.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện