Nhìn Phương Vĩ bị vặn đứt đầu, bộ dạng vô cùng thê thảm ở trước mắt, Tô Vân Thiều cũng không có ý định hỏi rốt cuộc ba quỷ này đã sử dụng phương pháp nào mà lại tàn nhẫn như thế.

Nữ quỷ: “Đã có học sinh chết, nên phụ huynh quy trách nhiệm cho nhà trường, nhưng nhà trường nào biết là do ma quỷ làm hại người chứ? Sau này, người của đội đặc biệt có tới đây điều tra, bọn họ nhìn thấy được chúng tôi, sau khi hỏi rõ đầu đuôi câu chuyện thì bọn họ đã giấu kĩ chuyện này với công chúng.”

Tô Vân Thiều: “Còn phí bảo kê thì sao?”

“À, cái đó hả.” Nữ quỷ chạy đến bên một bàn học, lấy ra từ trong ngăn kéo một quyển sổ tay, bên trong ghi lại nguồn gốc thức ăn, đồ đạc và đồ dùng trong nhà được để ở tầng trên cùng.

“Ban đầu là phụ huynh của ba nhà đốt cho chúng tôi tiền giấy và một số thứ khác để chúng tôi dùng, rồi tới những bạn học và giáo viên có quan hệ tốt với chúng tôi cũng đốt đồ cho, về sau còn có những người khác cũng bắt đầu đốt đồ cho chúng tôi, vì thế đồ đạc ở nơi này càng ngày càng nhiều.”

“Lúc còn làm người, nếu không muốn nhận lấy đồ người khác cho thì có thể trả lại cho bọn họ, nhưng bây giờ bọn anh đã thành quỷ rồi, không có cách nào trả lại những đồ vật mà người khác đã đốt, nhưng có làm thì mới có ăn, bọn anh không thể cứ thế mà nhận lấy những đồ vật này một cách vô cớ được!” Nam quỷ đeo kính đẩy mắt kính, trong bóng đêm mênh mang, mắt kính lóe lên một tia sáng ma quái.

Nam quỷ đầu đinh cười lộ cả hàm răng trắng, nói: “Ba người bọn anh liền nghĩ ra cách là giúp học sinh học thêm, mấy thứ nhận được này coi như phí học thêm.”

Tô Vân Thiều thật sự không muốn biết, nhưng vẫn phải hỏi: “Các người dạy thêm bằng cách nào?”

Ba quỷ: “Đi vào giấc mộng!”

Tô Vân Thiều, một học sinh lớp 11 chuẩn bị lên lớp 12 đã phải nghe ba con quỷ kia kể lể việc bọn họ đã dùng mọi cách, tận dụng mọi thứ để bù đắp lỗ hổng kiến thức cho các học sinh lớp 12 kia.

Ban ngày đi học, nếu học sinh ngủ gật một phút thì phải học được mười từ vựng, ngủ gật năm phút thì làm năm câu hỏi trắc nghiệm, còn ngủ gật hai mươi phút thì làm hai mươi câu lớn,… Tóm lại là bù đắp cho những học sinh lúc đi học nhưng lại ngủ gà ngủ gật trong lớp mà bỏ lỡ kiến thức, bọn họ sẽ trả lại toàn bộ cả vốn lẫn lời.

Buổi tối còn tệ hơn.

Trước khi ngủ mà chơi game hơn nửa tiếng đồng hồ, trong giấc mơ học sinh đó sẽ phải chạy bộ, trước khi ngủ đọc tiểu thuyết quá một tiếng đồng hồ, trong giấc mộng học sinh đó sẽ được trải nghiệm “đãi ngộ” của nhân vật chính trong tiểu thuyết ngược tâm luôn.

Trừ những điều này ra, đám học sinh ấy còn phải làm nhiều bài tập hơn, làm không được sẽ bị bắt và treo ở trước cổng trường hoặc là treo dưới cánh quạt, bị rất đông người vây quanh nhìn xem, người xem đều là học sinh cấp ba, giáo viên bộ môn và giáo viên chủ nhiệm của bọn họ.



Đáng sợ nhất chính là, ngày hôm sau giáo viên đó còn nói đùa với những giáo viên cùng tổ: “Tối hôm qua tôi mơ thấy lớp trưởng lớp tôi bị treo trên cổng trường bị bêu rếu trước nhiều người, bên cạnh còn dán tờ thông báo nói là bởi vì em ấy giải sai đề bài tập cho nên phải chịu phạt, chẳng lẽ trong tiềm thức tôi là một giáo cay nghiệt như vậy?”

Giáo viên cùng tổ bật cười: “Trong giấc mơ của tôi, có cậu học trò bị trói và treo lên một chiếc quạt trần kiểu cũ, nhưng chiếc quạt không chịu nổi cân nặng của em ấy nên rơi xuống đập thẳng vào đầu em ấy, cô đoán xem tình hình tiếp theo như thế nào? Em ấy vừa khóc vừa bò đi làm bài, làm tôi cảm động vô cùng!”

Lớp trưởng lớp nọ đúng lúc đứng trước cửa văn phòng giáo viên, đã nghe thấy toàn bộ câu chuyện nên cực kỳ sợ hãi, trên đường trở về lớp làm bài tập, cậu ta đã xoá trò chơi đáng chết kia xuống và quyết tâm cả đời cũng không chơi trò đó nữa.

Một lần thì có thể nói là trùng hợp, nhưng đến lần thứ hai, thứ ba mà học sinh và giáo viên vẫn “ăn ý” như thế thì quả là đáng sợ.

Tối hôm trước, nếu nhìn thấy ai đó bị kéo ra ngoài cho mọi người bêu rếu thì hôm sau giáo viên chủ nhiệm sẽ gọi đúng người đó lên văn phòng để giải thích bài tập học sinh đó làm sai trong mơ, giảng xong rồi còn kèm thêm cả một lần tư vấn tâm lý nữa.

Tránh cho học sinh đó chạy ra ngoài khóc lóc để người ta lan truyền tin đồn nói giáo viên mắng học sinh phát khóc.

--Sao lại nói là bị mắng tới phát khóc được? --Rõ ràng là khóc vì hổ thẹn.

Dần dần, thái độ và bầu không khí học tập của học sinh lớp 12 càng ngày càng tốt, thành tích cũng ngày càng nâng cao.

Nữ quỷ cười đắc ý: “Học sinh và gia đình đều cảm động trước sự tận tụy của bọn chị, có cái gì ngon, có cái gì thú vị đều sẽ đốt cho bọn chị, còn giáo viên thì sẽ lặng sẽ đốt sách giáo khoa mới và đề thi.”

Tô Vân Thiều đoán rằng những học sinh đó đốt đồ cho bọn họ là vì muốn ở trong mơ ba người bọn họ sẽ phạt nhẹ tay hơn, hoặc là hối lộ để ba người bọn họ đổi mục tiêu đi hành hạ người khác.

Nào có ngờ đâu, đầu sỏ được hối lộ lại coi đó là quà cảm ơn và phí học phụ đạo, ngược lại càng có động lực làm việc chăm chỉ hơn, lộng hành hơn, manh động hơn, người bị hại không nói được lời nào, chỉ có thể nước mắt lưng tròng mà làm bài tập.

Đúng như cô dự đoán.

Nam quỷ đeo kính thở dài nói: “Bọn anh không thể vô cớ nhận đồ của người khác được, thế nên đã tham khảo đề thi đại học của những năm trước rồi làm ra một đề thi mô phỏng, giúp cho bọn họ trải qua quá trình thi đại học mấy lần ở trong mơ, từ đó bọn họ sẽ trở nên thật bình tĩnh, đến lúc thi thật sẽ không bị giống Phương Vĩ, vì vấn đề tâm lý mà phát huy năng lực thất thương.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện