Sắc mặt Tô Vân Thiều đột nhiên trầm xuống, đôi lông mày và đôi mắt thanh tú của cô trở nên ảm đạm.

Vân Khê không có bị sắc mặt lạnh lùng của Tô Vân Thiều dọa sợ, “Đại nhân, gọi hồn thất bại rồi sao?”

Tô Vân Thiều gật gật đầu, lần thứ hai gọi điện thoại cho Diêm Vương, sau khi điện thoại vừa nhấc máy cô lập tức nói tên và sinh thần bát tự của Tôn Kha và Mao Hàm Nguyệt.

“Tôi lại gọi hồn thất bại, phiền ngài kiểm tra giúp tôi xem hồn phách của hai người kia có ở địa phủ không.”

Vừa nghe tin thất bại, bốn quỷ, một hệ thống đều không tin.

Nhưng sự thật, Tô Vân Thiều đã thất bại, hơn nữa đây là lần thứ hai cô gọi hồn thất bại rồi.

Không lâu sau, Diêm Vương trả lời: “Dương thọ của bọn họ chưa hết, hồn phách không ở đây, được rồi, đi bắt lệ quỷ đi.”

Tô Vân Thiều đỡ trán, cái giọng như cấp trên sai cấp dưới này không thể thay đổi được à? Ngắt điện thoại, cô bước vào phòng tắm, tắm rửa thay quần áo, bốn quỷ bận rộn mở cửa sổ để thông gió, dọn sạch bàn thờ và đồ cúng, trong lúc đó bọn họ vẫn luôn thắc mắc về sự thất bại của lần gọi hồn trước.

Bởi vì chuyện đó nên Vân Khê đã từng bị nghi ngờ, cô ấy từng nghe loáng thoáng về chuyện này rồi, không ngừng nói mình biết đến chuyện này và còn dùng máy tính bảng để tìm kiếm tin tức liên quan.

Nhưng mà, bốn quỷ, một hệ thống ngồi trước màn hình và quan sát một lúc lâu mà chẳng thấy gì cả.

Tô Vân Thiều thay quần áo xong thì đi ra, liếc mắt nhìn thời gian rồi xách túi chạy nhanh xuống tầng dưới.

Vì làm lễ gọi hồn, hôm nay cô xuống ăn sáng hơi muộn.

Người nhà họ Tô biết cô có thói quen chạy bộ buổi sáng, thấy cô xuống dưới tầng hơi muộn so với thường ngày cũng không có để ý, cô gái nhỏ mà, ai chẳng thích sạch sẽ.

Ba Tô gắp cho cô một cái bánh bao nhân thịt, “Ăn nhiều một chút.”

Mẹ Tô múc một chén cháo thịt nạc và trứng vịt bắc thảo, “Ăn cháo trước đi.”

Tô Y Y đưa cho cô một chiếc bánh quẩy, “Chị tranh thủ ăn lúc còn nóng đi, giòn giòn, xốp xốp ngon lắm.”



“Được.” Tô Vân Thiều nhận lấy từng thứ một, cô vận động nhiều nên ăn cũng nhiều, đồ ăn ba người họ đưa cho cô còn chưa đủ để cô ăn đâu.

Mẹ Tô một bên kẹp bánh bao một bên dặn “Ăn nhiều một chút”, “Vân Vân, tuần sau là sinh nhật của ba con, sẽ tổ chức vào cuối tuần ở khách sạn Hạo Hãn, cả gia đình đều phải tham dự. Lễ phục mẹ đặt cho con đã được gửi về rồi, sau khi tan học mẹ sẽ dẫn con và Y Y đi thử lễ phục.”

Nghe vậy, Tô Vân Thiều ngừng ăn bánh bao, chuyện tìm người nhà của Tôn Kha đành dời sang buổi sáng vậy.

“Vâng.”

Ăn sáng xong, ba Tô lái xe đưa hai cô con gái đi học.

Trên đường, Tô Vân Thiều suy nghĩ nên bắt lệ quỷ kia như thế nào, còn Tô Y Y thì lẩm nhẩm đọc “Kinh Kim Cương”, hai chị em đều có tâm sự riêng nên không có tương tác với nhau.

Nhìn thấy tình hình này ba Tô đã có chút nóng vội, hoạt động gia đình vào cuối tuần này bắt buộc phải làm!

Tới trường học, Tô Y Y nhìn bóng dáng xe của ba Tô rời đi rồi chạy ngay tới bên cạnh Tô Vân Thiều, hỏi: “Chị, chị đã chuẩn bị quà sinh nhật cho ba chưa?”

Tô Vân Thiều: “Chị có chút ý tưởng rồi, ngày mai sẽ đi mua.”

“Chị đủ tiền không?”

“Đủ.”

Tô Y Y thở phào nhẹ nhõm, “Nếu không đủ tiền thì nói với em, em còn có chút tiền mừng tuổi, chị tuyệt đối đừng đi làm thêm, ba mẹ biết sẽ đau lòng, cũng sẽ lo lắng có phải chị đang khách khí với bọn họ, có thiếu thốn gì cũng không dám nói.”

Tô Vân Thiều: “Được.”

Hai người cùng đi vào trường, trên đường rợp bóng cây, thi thoảng có vài học sinh đùa nghịch chạy lướt qua hai người.

Chợt có nam sinh chạy lướt qua hai người, cậu ta ngoái đầu lại nhìn vài lần, chạy chậm đến trước mặt Tô Vân Thiều, cười hỏi: “Chị, chị có tiện kết bạn WeChat không?”

Tô Vân Thiều: ?



Tô Y Y là người có phản ứng đầu tiên, nhẹ nhàng dùng khuỷu tay chọc chọc vào người Tô Vân Thiều.

Lúc đó Tô Vân Thiều mới nhận ra mình mới được một học sinh lớp dưới bắt chuyện, cô lấy điện thoại di động ra và chấp nhận lời mời kết bạn.

Hình ảnh đại diện của cậu nhóc này là một con mèo trắng, nó híp mắt nằm trên sàn nhà, hai móng mèo xù lông chụm vào nhau nhưng đang cúi chào, rất là đáng yêu.

“Chị, em tên là Trần Tinh Nguyên, học lớp 10.” Em trai khoá dưới vẫy vẫy tay và chạy đi.

Tô Y Y che miệng cười, mặt tỏ vẻ tinh quái, “Chị thích kiểu cún con như vậy hả? Em còn tưởng rằng chị sẽ thích dạng đàn ông lạnh lùng, khó gần và trưởng thành.”

Tô Vân Thiều khuyên nhủ: “Tập trung học hành đi, đừng chỉ nghĩ đến việc yêu đương.”

Hệ thống cũng nói lớn:【 Đúng vậy, đúng vậy, ký chủ, đàn ông chỉ làm ảnh hướng tới việc học của cô mà thôi! 】

Tô Y Y: “…” Cô rất nghi ngờ hai người này cùng một giuộc!

Hai chị em đi cùng nhau thêm một đoạn, tới hành lang thì tách ra, ai về lớp học của người nấy.

Tô Vân Thiều vừa ngồi vào chỗ chưa được bao lâu thì Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa một trái một phải vây quanh cô, hai người nghiêm mặt, giống như muốn nói chuyện gì đó rất quan trọng.

“Chuyện gì…”

Chữ “xảy ra” còn chưa ra khỏi miệng, Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa đã gấp gáp chờ không nổi mà mở miệng hỏi.

Lôi Sơ Mạn: “Vân Thiều, tớ vừa mới nghe nói cậu bị một em trai khoá dưới xin kết bạn WeChat.”

Triệu Tình Họa: “Nếu cậu ta đẹp trai thì cậu có thể cân nhắc chấp nhận.”

Tô Vân Thiều còn chưa kịp bỏ túi xuống: “…”

Cô hít một hơi sâu, quyết định khuyên hai cô bạn còn chưa đủ tuổi vị thành niên về những bất lợi do yêu đương sớm, nhanh chóng kéo bọn họ trở lại đại dương học tập.

Nếu cần thiết, có thể đem ba quỷ học giỏi trong nhà ra để làm gia sư tạm thời cho bọn họ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện