Sáng nay,
Người duy trì trật tự của lâu đài Hogwarts đã thông báo với cụ Dumbledore lúc đang ăn sáng thông tin về việc lão ta phát hiện thêm người bị hóa đá ở trên hành lang của lâu đài lúc nửa đêm hôm qua, chính là hồn ma có cái tên khá đặc biệt: Nick Suýt Mất Đầu.
Trước đó lâu đài đã tiếp nhận hai nạn nhân, đó là: cậu bé có tên Justin năm nhất nhà Gryffindor và con mèo gầy Norris của lão Filch.
Số người bị hoa đá hiện tại đã được tính là nhiều và do có nạn nhân là một học sinh Muggles, nên thông tin có thể gây hỗn loạn trong học sinh đã không thể kịp thời bị chặn đứng, liền được truyền đi khắp ngõ ngách của lâu đài Hogwarts, gay hoang mang không nhẹ.
Hầu như, mỗi lần tiến vào bữa ăn của mình ở sảnh đường, học sinh trừ những câu chuyện vụn vặt đều lôi chủ đề này ra để bàn tán.
Ngày hôm nay cả sảnh đường đều đã nghe thấy từ Filch là lại có một nạn nhân nữa, liền triệt để bùng nổ nỗi lo lắng và tò mò mà họ đã cố kiềm lại trong suốt mấy tuần qua.
Ngay lập tức có một học sinh năm ba từ dãy bàn Gryffindor đứng lên, hướng về phía cụ Dumbledore chất vấn:
"Thưa cụ Dumbledore, ngài có thể giải thích lí do tại sao họ lại bị hóa đá hay không? Có phải tất cả là do người gọi là hậu duệ của nhà Slytherin một tay gây nên không ạ? Hiện tại thì chúng em rất lo lắng về an nguy của bản thân. Phải nói là nhà Gryffindor chúng em chủ yếu là phù thủy có gốc là Muggles, rất có thể tính mạng của bọn em khi còn ở Hogwarts sẽ bị đe dọa thưa cụ Dumbledore. Chúng em rất cần một lời giải thích công khai và xác thực nhất!"
Người học sinh ấy vừa nói, vừa liếc về phía vị trí cuối dãy nhà mình, nơi trừ ba người: Harry, Ron, Ginny và Hermione thì trống không, không có một ai ngồi tới, ý nghĩ bên trong bất kì ai nhìn vô cũng có thể hiểu là cậu ta đang cố ám chỉ Harry Potter nhà Gryffindor chính là người hậu duệ trong lời mà cậu ta nói.
Nếu cụ Dumbledore không tinh ý nhận ra một chút tiểu xảo đó, chỉ cần tuyên bố một lời nói gọi là có chút dính líu tới Harry, liền cậu ta và cả đám người như chó ngửi thấy mùi c*t lao lại thi nhau cắn xé, giẫm đạp cậu bé dưới chân không thương tiếc.
( Gỗ: đoạn này hơi thô, nhưng thật, gỗ chúa ghét những kẻ thích hùa theo đám đông để đàm tiếu :))) )
Levy từ dãy bàn theo mọi người nhìn về phía cậu ta, nhíu chặt mày, cảm giác nên tìm một chỗ tối nào đó "dạy" cho người "đàn anh" này hiểu thế nào gọi là phẩm chất của một "đàn anh" nên có, ánh mắt của cô lúc này trong nháy mắt trở nên âm u hơn bao giờ hết, khiến người bên cạnh thoáng không rét mà run.
Levy lăng trì bằng ý nghĩ thân hình của cậu ta xong, liền quay sang vị trí mà Harry đáng yêu bạn cô ngồi, trong yên lặng phóng tới một ánh mắt cổ vũ, truyền tới thông điệp rằng: không sao đâu, vẫn có tớ ở bên cậu. Hi vọng một phần nào đó giúp cậu thêm kiên cường vượt qua loại thời điểm khó khăn, cũng rất điên rồ này.
Lời cậu năm ba nói ra liền được rất nhiều người hưởng ứng, đa số là từ những người có thành kiến với Harry gần đây hoặc từ lâu trước đó. Khiến cụ Dumbledore nhồi trên kia, bữa ăn cũng dùng không xong, bóp trán đứng dậy, cố gắng bình ổn tình hình đã rối loạn lại càng rối loạn hơn ở phía dưới:
"Các trò hãy cứ bình tĩnh và hãy nghe lời các giáo sư chủ nhiệm nhà mà ngồi xuống dùng nốt bữa ăn này. Ta sẽ điều tra kĩ càng vụ việc này và thông báo với các trò kết quả cũng như lời giải thích mà các trò mong muốn, vào bữa sáng tại sảnh đường vào ba ngày tiếp theo!"
Nói xong, cụ lại bóp cái trán đau đau của mình, ra dấu bằng mắt với Minerva bên cạnh ông, cả hai cùng rời đi, trở lại văn phòng hiệu trưởng ở tầng cao nhất của lâu đài để bàn bạc về sự tình này.
Đi theo hai người còn có hai chủ nhiệm nhà Slytherin và Hufflepuff, giáo sư Snape và giáo sư Sprout. Hai người đang chịu trách nhiệm điều chế giải dược để hóa giải bùa chú hóa đá hắc ám, nên càng không thể vắng mặt trong sự việc này.
Lưu lại sảnh đường nháy mắt như ong vỡ tổ, nhao nhao lên, ai cũng như hóa thành người thám hiểm vĩ đại nhất, kể nguyên do của sự kiện lần này đến thập phần lâm li kì quái, chủ yếu vẫn hướng tới châm chọc chúa cứu thế Harry Potter là chính.
Levy ở trong đám người nghe đến đen mặt. Cũng may nhà Slytherin vẫn giữ được chút phép tắc cuối cùng, không rêu rao khắp nơi như những nhà kia, không khác một thằng hề nhảy nhót lung tung cầu người cười với câu chuyện của hắn.
Levy nhìn thấy đám Harry, Ron và Hermione bên kia bỏ đi khỏi sảnh đường. Lần đầu tiên bỏ bữa sáng đang ăn dở, nhanh chóng đuổi theo bọn họ.
Cô chính là muốn tới an ủi cậu bé Harry - nhân vật chính xui xẻo đáng thương dưới ngòi bút của mẹ Rowling - cũng là bạn của cô.
Tình hình Hogwarts lâm vào căng thẳng, mãi đến hai hôm sau - lễ Valentine - diễn ra, thì không khí ngột ngạt vẫn luôn bao trùm mới vơi đi một chút.
Dù sao thì, đây cũng là một ngày đẹp trong năm với những câu tỏ tình sến dện ngọt ngào, ai trong năm mà đã biết yêu đều rất mong trải qua ngày lễ này.
Chỉ là, năm nay trường có giáo sư Gilderoy Lockhart, lễ Valentine có đẹp hay không?
Thật sự không dám chắc...
(ʘᴗʘ✿)
----
Gỗ: có lẽ các bảo bối sẽ nhận ra giọng văn bức xúc của tui ở chương này
(. ❛ ᴗ ❛.).
Có lẽ là do ở ngoài đời tôi thường hay dính phải mấy vụ lùm xùm khó chịu như thế, nên tôi đặc biệt dị ứng với mấy kiểu người như ở thời điểm này trong Harry Potter.
Nói thật thì từ hồi xem phim, tôi đã rất ghét mấy bọn này rồi, mãi tới bây giờ mới có chỗ phát tiết 😌
Nếu vô tình làm ai khó chịu, cho tui xin lỗi nhé và đừng bỏ tui nha ~~
Chương sau:
Chap 41: Lễ Valentine thảm họa - Levy được tỏ tình?