"Các cậu tìm thấy con bé ở đâu?"



"Dạ, tại hạ tìm được tiểu thư ở đúng chỗ đống đổ nát đó."



"....Được rồi, cậu lui ra đi.."



"Dạ"



Đây là những gì Ý Viên nghe thấy khi vừa ý thức được mình đang ở đâu.



Bệnh viện...



Hóa ra mình về rồi à...



Cô còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì cửa phòng bệnh chợt mở.



Quả nhiên là ông Giang.



"Con gái, con đã tỉnh rồi. May quá..."



Trông thấy người thân lâu ngày không gặp, cô cũng tránh không khỏi xúc động mà thốt lên một tiếng "Ba..."



"Ừ con gái, ba đây. Con không sao là tốt rồi, con biết ba lo lắng đến mức nào không hả?" Ông Giang kéo ghế ngồi cạnh giường bệnh, đưa tay khẽ xoa đầu con gái. Ánh mắt ông nhìn cô tựa biển bình minh, ấm áp, bao la vô bờ bến.



Nhưng cũng chẳng thiếu lo lắng cùng trách móc.



Ý Viên trong lòng có chút áy náy:"Ba, con..."



"Con không cần phải nói gì cả. Việc cần giải thích thì giải thích sau cũng được. Quan trọng là phải bồi dưỡng sức khỏe. Bác sĩ nói con cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày, sau đó có thể xuất viện."



Ý Viên bị lời nói của ông làm cho nghẹn họng, cô rũ mắt, gật gật đầu :"Dạ, mọi việc nghe ba"



Nhưng chợt nhớ đến thứ gì đó, cô lại hỏi :"Mẹ có biết không ạ?"



"Chưa, ngoài ba ra thì cả nhà chưa ai biết gì cả." Ông thở dài lắc đầu.



"Thế cũng tốt. Mà mẹ và anh có khỏe không ba? À cả Tiểu Mạt nữa?"



"Khỏe cả. Mà con lo cho sức khỏe của mình trước đi. Chăm sóc bản thân tử tế, lần sau còn để xảy ra chuyện khiến ba mẹ lo lắng thì ba nhất định sẽ cấm túc con."



Một cảm xúc ấm áp không ngừng lan tỏa trong cô khiến cô nở nụ cười như có như không "Dạ, con biết rồi"



___________________________________



"Lão đại, cuối cùng người cũng tỉnh."



Đông Ân chống người ngồi tựa vào thành giường, nhàn nhạt mở miệng "Ta hôn mê bao lâu rồi?"



Bá Sâm hơi cúi người "Dạ ngài đã hôn mê hai ngày rồi."



"Ừm, Vũ Sâm thì sao?"



"Vũ Sâm vẫn còn đang hôn mê, chưa có dấu hiệu tỉnh lại."



Đông Ân nhắm mắt, một chốc lại mở miệng "Cô ta thế nào?"



Bá Sâm hơi ngẩn người, nhưng rất nhanh hắn phản ứng lại "Giang tiểu thư đang an dưỡng ở bệnh viện tư nhân của Giang gia"



Cô ấy quả nhiên còn sống...



Đông lão đại hơi hé mắt "Ừm, cậu lui ra đi"



Bá Sâm gật đầu, nhẹ nhàng lui xuống.



________________________________



Trong giới hắc bạch, hay nói đúng hơn là giai cấp quý tộc trên toàn thế giới đang trong tình trạng chấn động.



Gần như tất cả những người đã đi dự lễ cầu siêu của đại tướng Kabuno đều bị mất tích một cách bí ẩn. Vụ việc này không những̃ gây khó khăn không nhỏ bên phía cảnh sát quốc tế mà còn khiến phần lớn giới hắc bạch đều bị tổn thất một vị thủ lĩnh.



Tất nhiên, "gần như" cũng có nghĩa vẫn còn người được tìm thấy. Tổng cộng có tám người được tìm thấy sau biến lớn lần naỳ : Đông lão đại và hai người một là thuộc hạ của hắn, hai là đại tiểu thư con gái của ông trùm Mafia Giang Khải Viễn; ba thủ lĩnh của ba bang phái lớn nhất thế giới, còn thêm một người là tình nhân của bang chủ Đế Ưng; cuối cùng là nhị hoàng tử nước Anh Jim Daniel.



Sau vụ việc gây chấn động địa cầu đó, "hắc long ngủ say" Đông lão đại đã ra lệnh truy sát, tiêu diệt toàn bộ tổ chức nhà nước hồi giáo khét tiếng RJ chỉ trong 1 ngày. Cái tên RJ đã hoàn toàn bị xóa sổ.



Hẳn RJ chính là nguyên nhân chính chọc giận Đông lão đại rồi.



Nhưng chủ mưu đứng phía sau vụ mất tích hàng loạt này không ai khác chính là con trai đại tướng Kabuno, ngài Kabuno Ponu.



Hiển nhiên ông ta cũng phải chịu chung số phận rồi.



Thao tác làm việc của Đông lão đại quả nhiên nhanh, chuẩn, độc a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện