Còn mười phút nữa mới bắt đầu, Thời Dao ngồi xuống, mở một túi khoai lang chiên ăn, vừa ăn vừa chờ đợi nam thần Legend vào trận.
Ba giờ đúng, hiện trường ồn ào lúc này cũng đã yên tĩnh lại, bởi vì MC đã lên sân khấu, mọi người đều chờ nghe xem anh ấy sắp nói gì.
Có đến 2 MC, một nam một nữa, lại là những người nói chuyện rất khôi hài, cho nên dù là một buổi đấu offline nhưng mọi người cũng không cảm thấy quá khô khan.
Ba giờ hơn, MC mời các tuyển thủ ra trận.
Những người bước vào nơi so tài trước là chiến đội CLEG, là một con hắc mã trong giới CF, nên khi họ vừa bước ra đã có vô số những tiếng vỗ tay ầm ỹ.
Năm thành viên của CLEG vào chiến trường xong, sau đó đến chiến đội AE, nhưng MC không có đọc tên Legend nhập trận, chỉ có tên của các thành viên khác trong chiến đội của anh, cho nên những người khác trong đám đông bắt đầu nao núng.
Người cuối cùng lên sân khấu chính là Legend, MC còn chưa kịp nói tên của anh, những người khác ở bên dưới nhìn thấy anh liền hét đến chói tai, át cả giọng nói của MC.
Ngay cả Thời Dao khi nhìn thấy một người có trang phục màu đen, đội mũ lưỡi trai, đi lên sân khấu cũng kích động đến mức nhảy cẫng lên.
Thời Dao mua vé trễ, cho nên chỉ còn những chỗ ngồi ở khoảng cách khá xa, nhưng cô cũng có thể tinh tường nhìn thấy, Legend cao hơn những tuyển thủ khác đến nửa cái đầu, tuy rằng anh che mặt khá kỹ, nhưng cô cũng có thể dễ dàng nhận thấy được anh là một người rất có khí chất.
Rất nhanh sau đó, cuộc thi đấu bắt đầu.
Các tuyển thủ khác sau khi ngồi xuống, liền vừa chuẩn bị bàn phím con chuột, vừa trò chuyện với huấn luyện viên.
Bởi vì đây chỉ là một trận thi đấu giao hữu, thắng thua không quan trọng, cho nên tinh thần của các tuyển thủ khá thoải mái, tâm lý thả lỏng, tuy rằng khán giả bên dưới không thể nghe thấy bọn họ nói gì, nhưng nhìn qua màn hình lớn có thể nhìn thấy bọn họ vừa nói vừa cười, chỉ có Legend là vẫn dựa lưng vào ghế, trước sau như một, giống như tất cả những người xung quanh anh ấy đều không tồn tại.
Trận đấu có ba vòng, dù chỉ là đấu giao hữu nhưng vẫn có thể khiến khán giả bên dưới sôi trào nhiệt huyết.
Đặc biệt là ở trận thi đấu cuối cùng, đồng đội của Legend đã bị tiêu diệt hết, chỉ còn một mình anh chiến đấu với ba thành viên vủa CLEG, tất cả mọi người đều nghĩ anh không thể thắng, nhưng trong nháy mắt, anh ấy đã thực hiện động tác liên hoàn tiêu diệt một lúc ba người họ, dành chiến thắng.
Thời Dao luôn là một người có thể điều khiển cảm xúc của mình rất tốt, nhưng vào thời khắc đầy kích động đó, cô cũng không nhịn được mà hô to tên Legend theo mọi người xung quanh.
Lội ngược dòng dành thắng lợi như vậy nhưng anh ấy lại không kiêu ngạo chút nào, cùng các đồng đội của mình ra trước sân khấu, bắt tay với các thành viên của đội đối thủ, sau đó nghiêng mình, chào khán giả rồi mới rời khỏi sân khấu.
Khoảng cách tiếp xúc gần với nam thần như vậy, Thời Dao hưng phấn một hồi lâu mới hoàn hồn.
Ra khỏi nơi tổ chức thi đấu, cô cũng không nhanh chóng rời đi theo dòng người hối hả mà đi đến nhà vệ sinh trước.
Sau khi ra ngoài, Thời Dao rửa tay, vừa mới bước ra khỏi nhà vệ sinh, cô liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang từ từ đi về phía nhà vệ sinh.
Lâm Gia Ca... anh... sao anh lại ở đây? Lẽ nào anh cũng đến xem thi đấu giống cô sao?
Thời Dao sửng sốt mấy giây, liền nghĩ đến lần anh hôn cô ở Vàng Son Lộng Lẫy kia, sau đó cô liền nhanh chóng trốn vào nhà vệ sinh nữ.
Từ nhà vệ sinh đi ra lần thứ hai, Thời Dao nhìn xung quanh, xác định không có Lâm Gia Ca đã đi rồi, cô mới bước ra ngoài, rời đi.
Bởi vì cô ở trong nhà vệ sinh trốn khá lâu cho nên đến khi ra ngoài, đã không còn đông người như lúc nãy nữa rồi.
Từ đây đến trường học có xe buýt, cho nên cô vừa chuẩn bị đi đến trạm xe, ở phía sau đã có người gọi tên cô:
- Thời Dao!
Thời Dao quay đầu lại, nhìn thấy Hàn Cảnh đang đi về phía mình.
Ở lớp G, Hàn Cảnh có thể được xem là một hot boy nổi tiếng.
Anh ta và Hà Điền Điền là đồng hương, anh và Thời Dao cũng quen biết nhau thông qua Hà Điền Điền.
Anh ta là sinh viên năm ba khoa nghệ thuật, nếu cô nhớ không lầm, anh và hoa khôi Tần Y Nhiên của trường là bạn học.
Chờ đến khi Hàn Cảnh tới gần, Thời Dao cười khanh khách nói:
- Học trưởng Hàn, sao anh lại ở đây?
- Anh đến xem thi đấu, em cũng vậy sao?
Ba giờ đúng, hiện trường ồn ào lúc này cũng đã yên tĩnh lại, bởi vì MC đã lên sân khấu, mọi người đều chờ nghe xem anh ấy sắp nói gì.
Có đến 2 MC, một nam một nữa, lại là những người nói chuyện rất khôi hài, cho nên dù là một buổi đấu offline nhưng mọi người cũng không cảm thấy quá khô khan.
Ba giờ hơn, MC mời các tuyển thủ ra trận.
Những người bước vào nơi so tài trước là chiến đội CLEG, là một con hắc mã trong giới CF, nên khi họ vừa bước ra đã có vô số những tiếng vỗ tay ầm ỹ.
Năm thành viên của CLEG vào chiến trường xong, sau đó đến chiến đội AE, nhưng MC không có đọc tên Legend nhập trận, chỉ có tên của các thành viên khác trong chiến đội của anh, cho nên những người khác trong đám đông bắt đầu nao núng.
Người cuối cùng lên sân khấu chính là Legend, MC còn chưa kịp nói tên của anh, những người khác ở bên dưới nhìn thấy anh liền hét đến chói tai, át cả giọng nói của MC.
Ngay cả Thời Dao khi nhìn thấy một người có trang phục màu đen, đội mũ lưỡi trai, đi lên sân khấu cũng kích động đến mức nhảy cẫng lên.
Thời Dao mua vé trễ, cho nên chỉ còn những chỗ ngồi ở khoảng cách khá xa, nhưng cô cũng có thể tinh tường nhìn thấy, Legend cao hơn những tuyển thủ khác đến nửa cái đầu, tuy rằng anh che mặt khá kỹ, nhưng cô cũng có thể dễ dàng nhận thấy được anh là một người rất có khí chất.
Rất nhanh sau đó, cuộc thi đấu bắt đầu.
Các tuyển thủ khác sau khi ngồi xuống, liền vừa chuẩn bị bàn phím con chuột, vừa trò chuyện với huấn luyện viên.
Bởi vì đây chỉ là một trận thi đấu giao hữu, thắng thua không quan trọng, cho nên tinh thần của các tuyển thủ khá thoải mái, tâm lý thả lỏng, tuy rằng khán giả bên dưới không thể nghe thấy bọn họ nói gì, nhưng nhìn qua màn hình lớn có thể nhìn thấy bọn họ vừa nói vừa cười, chỉ có Legend là vẫn dựa lưng vào ghế, trước sau như một, giống như tất cả những người xung quanh anh ấy đều không tồn tại.
Trận đấu có ba vòng, dù chỉ là đấu giao hữu nhưng vẫn có thể khiến khán giả bên dưới sôi trào nhiệt huyết.
Đặc biệt là ở trận thi đấu cuối cùng, đồng đội của Legend đã bị tiêu diệt hết, chỉ còn một mình anh chiến đấu với ba thành viên vủa CLEG, tất cả mọi người đều nghĩ anh không thể thắng, nhưng trong nháy mắt, anh ấy đã thực hiện động tác liên hoàn tiêu diệt một lúc ba người họ, dành chiến thắng.
Thời Dao luôn là một người có thể điều khiển cảm xúc của mình rất tốt, nhưng vào thời khắc đầy kích động đó, cô cũng không nhịn được mà hô to tên Legend theo mọi người xung quanh.
Lội ngược dòng dành thắng lợi như vậy nhưng anh ấy lại không kiêu ngạo chút nào, cùng các đồng đội của mình ra trước sân khấu, bắt tay với các thành viên của đội đối thủ, sau đó nghiêng mình, chào khán giả rồi mới rời khỏi sân khấu.
Khoảng cách tiếp xúc gần với nam thần như vậy, Thời Dao hưng phấn một hồi lâu mới hoàn hồn.
Ra khỏi nơi tổ chức thi đấu, cô cũng không nhanh chóng rời đi theo dòng người hối hả mà đi đến nhà vệ sinh trước.
Sau khi ra ngoài, Thời Dao rửa tay, vừa mới bước ra khỏi nhà vệ sinh, cô liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang từ từ đi về phía nhà vệ sinh.
Lâm Gia Ca... anh... sao anh lại ở đây? Lẽ nào anh cũng đến xem thi đấu giống cô sao?
Thời Dao sửng sốt mấy giây, liền nghĩ đến lần anh hôn cô ở Vàng Son Lộng Lẫy kia, sau đó cô liền nhanh chóng trốn vào nhà vệ sinh nữ.
Từ nhà vệ sinh đi ra lần thứ hai, Thời Dao nhìn xung quanh, xác định không có Lâm Gia Ca đã đi rồi, cô mới bước ra ngoài, rời đi.
Bởi vì cô ở trong nhà vệ sinh trốn khá lâu cho nên đến khi ra ngoài, đã không còn đông người như lúc nãy nữa rồi.
Từ đây đến trường học có xe buýt, cho nên cô vừa chuẩn bị đi đến trạm xe, ở phía sau đã có người gọi tên cô:
- Thời Dao!
Thời Dao quay đầu lại, nhìn thấy Hàn Cảnh đang đi về phía mình.
Ở lớp G, Hàn Cảnh có thể được xem là một hot boy nổi tiếng.
Anh ta và Hà Điền Điền là đồng hương, anh và Thời Dao cũng quen biết nhau thông qua Hà Điền Điền.
Anh ta là sinh viên năm ba khoa nghệ thuật, nếu cô nhớ không lầm, anh và hoa khôi Tần Y Nhiên của trường là bạn học.
Chờ đến khi Hàn Cảnh tới gần, Thời Dao cười khanh khách nói:
- Học trưởng Hàn, sao anh lại ở đây?
- Anh đến xem thi đấu, em cũng vậy sao?
Danh sách chương