Trong phòng, Vân Thiên Vũ nói một chút về kế hoạch của mình, trước tiên bọn họ giả vờ ăn cái gì, sau đó để cho biểu tỷ nói với Cổ Thiên là Tiêu Cửu Uyên ăn thuốc xổ.
Cứ như vậy nhất định Đoan Mộc Tuần nhất định sẽ phái người tới khiêu chiến hắn, đến lúc đó hắn chỉ cần hung hăng đánh người này bị thương thật nặng, như vậy tiếp theo sẽ không có ai dám khiêu chiến vị trí thứ nhất của hắn.
Tiêu Cửu Uyên nghe Vân Thiên Vũ nói xong gật đầu đồng ý.
Tiếp theo mấy người đi ăn cơm, ăn vài thứ đồ.
Đợi sau khi bọn họ lên đài cao, Diệp Gia đi tìm Cổ Thiên, nói dối là đạ hạ thuốc xổ Tiêu Cửu Uyên.
Cổ Thiên không nghi ngờ lời nói của Diệp Gia chút nào, lập tức đi tìm Đoan Mộc Tuấn, tiết lộ tin tức với Đoan Mộc Tuấn.
Nhưng Đoan Mộc Tuấn không giống với Cổ Thiên, vốn dĩ tính y cẩn thận, cho nên cũng không nóng vội phái người đi khiêu chiến Tiêu Cửu Uyên, mà phái người đi quan sát trước.
Đến khi có người hồi báo, người trên đài dường như thực sự bị hạ thuốc xổ, bởi vì dáng vẻ bất an, khó chịu của hắn trên đài.
Lần này Đoan Mộc Tuấn không nghi ngờ gì nữa, lập tức tìm một gã tuyển thủ cửu tinh linh vương, sai người này lập tức đi khiêu chiến với tuyển thủ hạng nhất.
Tuyển thủ cửu tinh linh vương giật mình, hắn chỉ là cửu tinh linh vương làm sao khiêu chiến với người nhị tinh linh hoàng đây.
Đoan Mộc Tuấn lập tức nói tình hình của người trên đài.
Người cửu tinh linh vương này vuo vẻ trong lòng, kích động không nói ra được.
Lẽ nào hôm nay hắn sẽ dùng cấp bậc cửu tinh linh vương cướp được danh hiệu đệ nhất sao? Bởi vì các tuyển thủ còn lại cũng không có cao thủ, hắn có cấp bậc cửu tinh linh vương đã là cấp bậc rất cao rồi.
Nếu như đánh bại người hạng nhất trên đài caom như vậy hắn sẽ cướp được hạng nhất long phượng tranh bá năm nay.
Mặc dù có chút danh bất chính ngôn bất thuận, nhưng đó cũng là vinh quang.
Người này kích động lập tức đồng ý, lập tức dẫn người đi vào đấu trường khiêu chiến Tiêu Cửu Uyên.
Người này vừa lên đài.
Mọi người dưới đài ngẩn ra, cấp bậc cửu tinh linh vương mà lại chạy đến khiêu chiến cao thủ cấp bậc nhị tinh linh hoàng.
Rốt cuộc người này tìm cái chết hay là có ý nghĩ kỳ lạ.
Má ơi, năm nay thật sự nhiều việc đặc biệt lạ lùng.
Đầu tiên là Tiêu Cửu dùng cấp bậc nhị tinh linh hoàngthách thức với tuyển thủ tam tinh linh hoàng.
Tiếp theo là một tiểu cô nương tuổi còn quá trẻ mà lòng dạ độc ác đánh một đại nam nhân xuống đài cao.
Bây giờ lại xuất hiện một tuyển thủ cửu tinh linh vương khiêu chiến cao thủ nhị tinh linh hoàng.
Tất cả mọi người bị tình cảnh kỳ lạ này hấp dẫn, mỗi người nhìn chằm chằm tình huống trên đài cao.
Vân Thiên Vũ thì quay đầu nhìn về Tiêu Cửu Uyên, khẽ cười một tiếng.
Thân hình Tiêu Cửu Uyên khẽ động, nhanh lao ra, quyết đấu cùng nam tử cửu tinh linh vương.
Tu vi linh lực hai người chên lệch cũng không chỉ chên lệch một ít.
Người cấp bậc linh hoàng có thể trực tiếp nghiền ép người cấp bậc linh vương.
Cho nên Tiêu Cửu Uyên đấu với cái tên cửu tinh linh vương hoàn toàn nghiền ép người này.
Hắn ra tay vừa nặng vừa tàn nhẫn.
Trên đài dường như chỉ là màn biểu diễn của cá nhân hắn.
Tuyển thủ cửu tinh linh vương, trực tiếp bị đánh vô cùng thê thảm, hoàn toàn thành phế nhân, chỉ có hít vào mà không có thở ra, cuối cùng Tiêu Cửu Uyên hung hắn một cước đá hắn xuống đài cao.
Dưới trận mọi người bàn tán hoài nghi người cấp bậc cửu tinh linh vương có vấn đề về não.
Hoặc là hắn muốn chết, không muốn sống.
Cho nên tìm người đánh chết hắn.
Nhưng mấu chốt là muốn chết không phải sẽ tự mình nổ tung sao, không cần người ta đánh cho thảm như vậy chứ.
Mọi người dưới đài đang bàn tán xôn xao, mặt của Đoan Mộc Tuấn âm trầm có thể chạy ra nước.
Ngón tay của y hung hăng nắm chặt, sau đó quay đầu nhìn về phía Cổ Thiên.
Lúc này Cổ Thiên hoàn toàn sợ hãi, sắc mặt tái xanh.
Y không dám nhìn Đoan Mộc Tuấn, rất sợ liếc mắt nhìn Đoan Mộc Tuấn liền sai người móc mắt y ra.
Cứ như vậy nhất định Đoan Mộc Tuần nhất định sẽ phái người tới khiêu chiến hắn, đến lúc đó hắn chỉ cần hung hăng đánh người này bị thương thật nặng, như vậy tiếp theo sẽ không có ai dám khiêu chiến vị trí thứ nhất của hắn.
Tiêu Cửu Uyên nghe Vân Thiên Vũ nói xong gật đầu đồng ý.
Tiếp theo mấy người đi ăn cơm, ăn vài thứ đồ.
Đợi sau khi bọn họ lên đài cao, Diệp Gia đi tìm Cổ Thiên, nói dối là đạ hạ thuốc xổ Tiêu Cửu Uyên.
Cổ Thiên không nghi ngờ lời nói của Diệp Gia chút nào, lập tức đi tìm Đoan Mộc Tuấn, tiết lộ tin tức với Đoan Mộc Tuấn.
Nhưng Đoan Mộc Tuấn không giống với Cổ Thiên, vốn dĩ tính y cẩn thận, cho nên cũng không nóng vội phái người đi khiêu chiến Tiêu Cửu Uyên, mà phái người đi quan sát trước.
Đến khi có người hồi báo, người trên đài dường như thực sự bị hạ thuốc xổ, bởi vì dáng vẻ bất an, khó chịu của hắn trên đài.
Lần này Đoan Mộc Tuấn không nghi ngờ gì nữa, lập tức tìm một gã tuyển thủ cửu tinh linh vương, sai người này lập tức đi khiêu chiến với tuyển thủ hạng nhất.
Tuyển thủ cửu tinh linh vương giật mình, hắn chỉ là cửu tinh linh vương làm sao khiêu chiến với người nhị tinh linh hoàng đây.
Đoan Mộc Tuấn lập tức nói tình hình của người trên đài.
Người cửu tinh linh vương này vuo vẻ trong lòng, kích động không nói ra được.
Lẽ nào hôm nay hắn sẽ dùng cấp bậc cửu tinh linh vương cướp được danh hiệu đệ nhất sao? Bởi vì các tuyển thủ còn lại cũng không có cao thủ, hắn có cấp bậc cửu tinh linh vương đã là cấp bậc rất cao rồi.
Nếu như đánh bại người hạng nhất trên đài caom như vậy hắn sẽ cướp được hạng nhất long phượng tranh bá năm nay.
Mặc dù có chút danh bất chính ngôn bất thuận, nhưng đó cũng là vinh quang.
Người này kích động lập tức đồng ý, lập tức dẫn người đi vào đấu trường khiêu chiến Tiêu Cửu Uyên.
Người này vừa lên đài.
Mọi người dưới đài ngẩn ra, cấp bậc cửu tinh linh vương mà lại chạy đến khiêu chiến cao thủ cấp bậc nhị tinh linh hoàng.
Rốt cuộc người này tìm cái chết hay là có ý nghĩ kỳ lạ.
Má ơi, năm nay thật sự nhiều việc đặc biệt lạ lùng.
Đầu tiên là Tiêu Cửu dùng cấp bậc nhị tinh linh hoàngthách thức với tuyển thủ tam tinh linh hoàng.
Tiếp theo là một tiểu cô nương tuổi còn quá trẻ mà lòng dạ độc ác đánh một đại nam nhân xuống đài cao.
Bây giờ lại xuất hiện một tuyển thủ cửu tinh linh vương khiêu chiến cao thủ nhị tinh linh hoàng.
Tất cả mọi người bị tình cảnh kỳ lạ này hấp dẫn, mỗi người nhìn chằm chằm tình huống trên đài cao.
Vân Thiên Vũ thì quay đầu nhìn về Tiêu Cửu Uyên, khẽ cười một tiếng.
Thân hình Tiêu Cửu Uyên khẽ động, nhanh lao ra, quyết đấu cùng nam tử cửu tinh linh vương.
Tu vi linh lực hai người chên lệch cũng không chỉ chên lệch một ít.
Người cấp bậc linh hoàng có thể trực tiếp nghiền ép người cấp bậc linh vương.
Cho nên Tiêu Cửu Uyên đấu với cái tên cửu tinh linh vương hoàn toàn nghiền ép người này.
Hắn ra tay vừa nặng vừa tàn nhẫn.
Trên đài dường như chỉ là màn biểu diễn của cá nhân hắn.
Tuyển thủ cửu tinh linh vương, trực tiếp bị đánh vô cùng thê thảm, hoàn toàn thành phế nhân, chỉ có hít vào mà không có thở ra, cuối cùng Tiêu Cửu Uyên hung hắn một cước đá hắn xuống đài cao.
Dưới trận mọi người bàn tán hoài nghi người cấp bậc cửu tinh linh vương có vấn đề về não.
Hoặc là hắn muốn chết, không muốn sống.
Cho nên tìm người đánh chết hắn.
Nhưng mấu chốt là muốn chết không phải sẽ tự mình nổ tung sao, không cần người ta đánh cho thảm như vậy chứ.
Mọi người dưới đài đang bàn tán xôn xao, mặt của Đoan Mộc Tuấn âm trầm có thể chạy ra nước.
Ngón tay của y hung hăng nắm chặt, sau đó quay đầu nhìn về phía Cổ Thiên.
Lúc này Cổ Thiên hoàn toàn sợ hãi, sắc mặt tái xanh.
Y không dám nhìn Đoan Mộc Tuấn, rất sợ liếc mắt nhìn Đoan Mộc Tuấn liền sai người móc mắt y ra.
Danh sách chương