"Có tớ ở đây, cậu sợ gì chứ?" Lam Thiên Vũ nghiêm nghị nói, "Bất cứ lúc nào, tớ sẽ không để ai bắt nạt bạn mình đâu."
"Ừ." Kiều Tinh tủm tỉm gật đầu cười.
....
Dạ Diễm tự mình mở nước tắm cho Lam Thiên Vũ, nhưng không một mực đòi tắm cho cô, mà xuống lầu dưới chờ cô ở phòng ăn.
Để chai rượu vang đỏ sang một bên, Dạ Diễm vẫy tay gọi Triệu Quân: "Điều tra lai lịch của Lôi Liệt cho ta."
"Vâng." Triệu Quân lập tức đi làm.
…..
Tầm ba mươi phút sau, Lam Thiên Vũ đã chuẩn bị xong ra khỏi phòng, Kiều Tinh đứng ngoài cửa chờ cô, hai người cùng đi xuống phòng ăn.
"Thiếu phu nhân, bữa tối phải chờ tới bảy giờ rưỡi mới có thể bắt đầu, cô nên lấp đầy bụng trước, đừng để bị đói." Donna đưa cho Lam Thiên Vũ một bát cháo xương bò, quay ra hỏi Dạ Diễm, "Thiếu gia, cậu có muốn ăn một chút không?"
"Tôi không ăn, mang cho Kiều tiểu thue một bát." Dạ Diễm nói.
"Oke."
"Tôi cũng không ăn, tôi không đói." Kiều Tinh liền nói.
"Lúc trưa trên máy bay đồ ăn không tốt, buổi chiều cô cũng không ăn cơm, tại sao lại không đói bụng chứ?" Dạ Diễm hoà nhã hỏi, "Cô là bạn thân của Thiên Vũ, cũng là khách quý của Dạ gia, cô đã tới đây rồi thì không cần phải khách sáo."
"Đúng vậy, Donna nấu cháo xương bò rất ngon, cậu nên nếm thử một chút đi." Lam Thiên Vũ nhìn cô cười.
Kiều Tinh không nói gì nữa.
Donna nhìn sang người giúp việc nháy mắt, cô giúp việc lập tức mang cháo đến.
…. ….
Sau khi ăn xong, cả ba người cùng đi.
Kiều Tinh đáng lẽ phải ngồi cùng xe với vệ sĩ nhưng Lam Thiên Vũ đã nhanh chóng kéo cô ngồi bên cạnh mình trên chiếc xe Loncoln bản đặc biệt. Dạ Diễm vốn dĩ muốn cùng cô tâm sự, nhưng giờ Kiều Tinh lại đang ở đây, đành phải ngậm ngùi im lặng. Chỉ có Lam Thiên Vũ trò chuyện cùng với Kiều Tinh về chuyện của phụ nữ nào là không khí, phong cảnh ở Mỹ, người đi ngoài đường, rồi lại nói chuyện đồ ăn của Donna chế biến….
Dạ Diễm nhìn ra ngoài cửa sổ đăm chiêu suy nghĩ, chuyến bay của Vũ Dao phải chín giờ tối mới đến, phải tìm cách gì để ở lại sân bay đến chín giờ?? " Tinh tinh tinh ——" điện thoại di động Dạ Diễm bỗng nhiên vang lên, anh nhìn vào màn hình, nhíu mày liền nghe máy ——
"Ông nội."
"Đã trên đường ra sân bay hả."
"Người sức khỏe không tốt, mấy hôm nay đi tàu xe nhiều nên mệt, không muốn trực tiếp ra sân bay? Tôi cùng Thiên Vũ sẽ đi đến đó, ngươi có thể đi thẳng lên núi, không cần trực tiếp ra sân bay."
"Ngươi yên tâm, chúng tôi gặp Thẩm Tiên Sinh và Thẩm Phu Nhân sẽ nhanh chóng quay về, Donna đã thịnh soạn chuẩn bị bữa tối."
"Được, người yên tâm, chắc chắn sẽ về nhà lúc bảy giờ tối."
"Ok."
… ….
Tắt điện thoại, Dạ Diễm thở phào nhẹ nhõm. May mắn thay, ông nội không một mực đòi đi sân bay.
Anh vẫn còn cơ hội, nhưng ông sẽ gửi ai đó đến theo dõi ở sân bay. Khi máy bay của Vũ Dao hạ cánh ở sân bay, ông sẽ cho người chặn cô ấy lại và đưa đi.Vì vậy anh phải tìm cách ở lại sân bay thêm hai tiếng nữa, đợi đến chín giờ để đón Vũ Dao đưa cô đi trước.
Nhưng mà ông nội chắc đã có đề phòng, tôi sẽ không làm được, trừ khi….
Dạ Diễm quay đầu nhìn Kiều Tinh, bỗng nhiên nảy ra một ý hay.
Kiều Tinh vô tình nhìn vào ánh mắt bí hiểm của Dạ Diễm, cô hoảng hốt, nhịp tim đập liên hồi, ôm chặt cánh tay Lam Thiên Vũ.
Lam Thiên Vũ ngồi xe không được thoải mái, vẫn băng bó cái trán, không để ý tình hình xung quanh.
… ….
Vào lúc năm giờ năm mươi phút, tại sân bay quốc tế New York, Dạ Diễm ôm Lam Thiên Vũ đi vào lối đi VIP đặc biệt đi vào khu vực riêng để đón người, Kiều Tinh, Triệu Quân và tám người vệ sĩ theo sau.
"Ừ." Kiều Tinh tủm tỉm gật đầu cười.
....
Dạ Diễm tự mình mở nước tắm cho Lam Thiên Vũ, nhưng không một mực đòi tắm cho cô, mà xuống lầu dưới chờ cô ở phòng ăn.
Để chai rượu vang đỏ sang một bên, Dạ Diễm vẫy tay gọi Triệu Quân: "Điều tra lai lịch của Lôi Liệt cho ta."
"Vâng." Triệu Quân lập tức đi làm.
…..
Tầm ba mươi phút sau, Lam Thiên Vũ đã chuẩn bị xong ra khỏi phòng, Kiều Tinh đứng ngoài cửa chờ cô, hai người cùng đi xuống phòng ăn.
"Thiếu phu nhân, bữa tối phải chờ tới bảy giờ rưỡi mới có thể bắt đầu, cô nên lấp đầy bụng trước, đừng để bị đói." Donna đưa cho Lam Thiên Vũ một bát cháo xương bò, quay ra hỏi Dạ Diễm, "Thiếu gia, cậu có muốn ăn một chút không?"
"Tôi không ăn, mang cho Kiều tiểu thue một bát." Dạ Diễm nói.
"Oke."
"Tôi cũng không ăn, tôi không đói." Kiều Tinh liền nói.
"Lúc trưa trên máy bay đồ ăn không tốt, buổi chiều cô cũng không ăn cơm, tại sao lại không đói bụng chứ?" Dạ Diễm hoà nhã hỏi, "Cô là bạn thân của Thiên Vũ, cũng là khách quý của Dạ gia, cô đã tới đây rồi thì không cần phải khách sáo."
"Đúng vậy, Donna nấu cháo xương bò rất ngon, cậu nên nếm thử một chút đi." Lam Thiên Vũ nhìn cô cười.
Kiều Tinh không nói gì nữa.
Donna nhìn sang người giúp việc nháy mắt, cô giúp việc lập tức mang cháo đến.
…. ….
Sau khi ăn xong, cả ba người cùng đi.
Kiều Tinh đáng lẽ phải ngồi cùng xe với vệ sĩ nhưng Lam Thiên Vũ đã nhanh chóng kéo cô ngồi bên cạnh mình trên chiếc xe Loncoln bản đặc biệt. Dạ Diễm vốn dĩ muốn cùng cô tâm sự, nhưng giờ Kiều Tinh lại đang ở đây, đành phải ngậm ngùi im lặng. Chỉ có Lam Thiên Vũ trò chuyện cùng với Kiều Tinh về chuyện của phụ nữ nào là không khí, phong cảnh ở Mỹ, người đi ngoài đường, rồi lại nói chuyện đồ ăn của Donna chế biến….
Dạ Diễm nhìn ra ngoài cửa sổ đăm chiêu suy nghĩ, chuyến bay của Vũ Dao phải chín giờ tối mới đến, phải tìm cách gì để ở lại sân bay đến chín giờ?? " Tinh tinh tinh ——" điện thoại di động Dạ Diễm bỗng nhiên vang lên, anh nhìn vào màn hình, nhíu mày liền nghe máy ——
"Ông nội."
"Đã trên đường ra sân bay hả."
"Người sức khỏe không tốt, mấy hôm nay đi tàu xe nhiều nên mệt, không muốn trực tiếp ra sân bay? Tôi cùng Thiên Vũ sẽ đi đến đó, ngươi có thể đi thẳng lên núi, không cần trực tiếp ra sân bay."
"Ngươi yên tâm, chúng tôi gặp Thẩm Tiên Sinh và Thẩm Phu Nhân sẽ nhanh chóng quay về, Donna đã thịnh soạn chuẩn bị bữa tối."
"Được, người yên tâm, chắc chắn sẽ về nhà lúc bảy giờ tối."
"Ok."
… ….
Tắt điện thoại, Dạ Diễm thở phào nhẹ nhõm. May mắn thay, ông nội không một mực đòi đi sân bay.
Anh vẫn còn cơ hội, nhưng ông sẽ gửi ai đó đến theo dõi ở sân bay. Khi máy bay của Vũ Dao hạ cánh ở sân bay, ông sẽ cho người chặn cô ấy lại và đưa đi.Vì vậy anh phải tìm cách ở lại sân bay thêm hai tiếng nữa, đợi đến chín giờ để đón Vũ Dao đưa cô đi trước.
Nhưng mà ông nội chắc đã có đề phòng, tôi sẽ không làm được, trừ khi….
Dạ Diễm quay đầu nhìn Kiều Tinh, bỗng nhiên nảy ra một ý hay.
Kiều Tinh vô tình nhìn vào ánh mắt bí hiểm của Dạ Diễm, cô hoảng hốt, nhịp tim đập liên hồi, ôm chặt cánh tay Lam Thiên Vũ.
Lam Thiên Vũ ngồi xe không được thoải mái, vẫn băng bó cái trán, không để ý tình hình xung quanh.
… ….
Vào lúc năm giờ năm mươi phút, tại sân bay quốc tế New York, Dạ Diễm ôm Lam Thiên Vũ đi vào lối đi VIP đặc biệt đi vào khu vực riêng để đón người, Kiều Tinh, Triệu Quân và tám người vệ sĩ theo sau.
Danh sách chương