Sau khi kể trải nghiệm của bản thân mình trải qua trong Ảo Cảnh cho hai nàng nghe, hắn cảm thán _" Thật ủy khuất cho hai nàng." Nỗi cô đơn ngàn năm thật sự quá sức chịu đựng của hai nàng.

_" Nhưng.....tại sao chàng lại mất hết tu vi như vậy?" Như Vân ngấn nước mắt nghẹn ngào _"Đúng vây...còn tại sao chàng trở ra được?"Linh Phiêu cũng nấc lên _"Ài..vì ta đã biết bí mật của Ảo Cảnh...Bản chất của Linh Vực này chính là Ảo Mộng trong Ảo Cảnh, muốn thoát ra được thì phải có năng lực cường đại.Nhưng phải trả giá bằng tu vi bản thân, may mắn là trong cái rủi có cái may.Ta cuối cùng cũng đã biết bí mật của Thần Cấp -Vô Song." hắn mỉm cười liếc mắt nhìn hai nàng.

_" Thần Cấp - Vô Song...." hai nàng ánh mắt kích động. Vạn năm.... đó là niềm khao khát của tất cả cường giả trên đại lục này.

_"Đúng vậy.... thật ra muốn đạt đến Thần Cấp - Vô Song phải trải qua một bước ngoặt mà bất cứ cường giả nào cũng không muốn..

Phế bỏ tu vi _" Không thể nào, tu vi ngàn năm ai dám nói phế là phế được.." hai nàng hô lớn.

_"Ha ha..Thế mà ta đã làm việc ngu ngốc đó rồi đấy.." _" Chàng.... chàng đồ ngốc..." hai nàng chua xót.

_"Đừng vội, ta chưa nói xong mà. Thế tại sao ngàn năm qua các nàng không đột phá Tiên Đế lên Chí Tôn? Rất đơn giản, muốn đột phá Chí Tôn thì phải Vô Tình, ngày đó trong Ảo Mộng, vì Dị Biến Cuồng bạo nên Hỏa Long Cuồng Đế - Cuồng Chiến tẩu hỏa nhập ma, hắn tập hợp yêu thú, linh thú trúng tà thuật truy sát tất cả mọi người. Hắn đã cướp mất hai người Sư tôn ta yêu thương nhất.Tuyệt vọng và căm thù, ta ra tay tàn sát tất cả sinh linh trong LinhVực này." nói đến đây mắt hắn đỏ rực sát khí đằng đằng.

Nhìn ánh mắt đỏ ngầu tràn ngập sát khí của hắn,hai nàng khẽ run nhẹ,không phải bởi vì sợ, mà là hạnh phúc. Ít ra các nàng cũng biết các nàng chiếm một vị trí quan trọng trong tim hắn.

Điều chỉnh lại cảm xúc. Ánh mắt hắn si ngốc nhìn hai nàng.

_" Sau đó ta đột phá Chí Tôn, những tưởng rằng đã là cực hạn,nhưng không.....mỗi ngày đứng trên trời cao ngắm đôi vầng Song Nguyệt, nhớ về hai nàng.Cảm giác cô đơn của cường giả đứng trên đỉnh,trống vắng, đau đớn..ta lại hận bản thân mình yếu đuối không bảo vệ được người mình yêu thương. Chìm trong nỗi thống khổ ấy khiến trái tim ta như đã chết, và ta quyết định vận linh lực định tự bạo,mong rằng có thể gặp lại hai nàng nơi thế giới xa xôi nào đấy." Nhìn vào hai đôi mắt nhòe lệ của hai nàng,cảm giác yêu thương dâng lên, khẽ đưa hai cánh tay lên lau nước mắt trên khóe mi cho hai nàng.

_" Đừng khóc.... không phải là ta đã trở về với hai nàng rồi đây sao.? Hữu Tình chính là bí mật đột phá Chí Tôn....tiến tới Nghịch Thiên Chuyển cảnh giới, cái giá phải trả chính là toàn bộ tu vi của bản thân,nhưng nó chính là một lần Trùng Sinh, khi tu luyện lại sẽ nhận được lợi ích rất lớn, đó chính là Nghịch Thiên Chi Khí sẽ được sinh ra.Và nó chính là thứ còn thiếu của bí mật đột phá tới Thần Cấp-Vô Song,nói đúng hơn thì Nghịch Thiên Chuyển chính là Nhân Chuyển cảnh giới, khác nhau là có mang theo Nghịch Thiên Chi Khí mà thôi.

Và càng bất ngờ hơn là Nghịch Thiên Chi Khí có thể phá vỡ Ảo Mộng, sau khi ta vận hết linh lực phá không rời khỏi thì ngất đi.

Và....

Ta đã trở về với các nàng đấy...hhaa ha.." Nhìn hắn cười như chưa hề có chuyện gì xảy ra,hai nàng không ai bảo ai lao đến vung quyền đánh như mưa lên ngực hắn. Nhìn thì hung hăng nhưng chẳng hề có tí lực nào, chỉ là hờn dỗi đánh yêu.

_" Chàng.... sao chàng không chết luôn trong đó đi,trở về làm gì nữa?"Huyết Nguyệt Ảnh Vũ bĩu môi hờn trách.

_"Ách.... nếu hai vị Sư tôn không hoan nghênh ta trở về thì ta đành chui vào Ảo Mộng sống vậy. Ài..." nói xong hắn làm khuôn mặt ủ rũ định xoay người rời đi.

_" Ai nói...." _"Chàng dám...." Hai nàng hốt hoảng giơ tay vội níu lấy tay hắn. Nhưng hai nàng đâu thấy tia gian xảo trong ánh mắt hắn,bị hắn lôi nhào vào lòng hôn nhẹ lên má hai nàng.Bị tập kích bất ngờ, nhưng hai nàng vẫn để hắn trái ôm phải ấp.

_" Ha ha..ta biết hai nàng không nỡ mà." _"Lưu manh.....vô sỉ..." hai nàng mắng yêu rồi khẽ rúc vô lòng hắn, thật ấm áp, hạnh phúc....

_" Ài...người ta nói, nam nhân tốt thì nữ nhân không yêu."" hắn mặt dày đáp tỉnh bơ.

_" Chàng.... còn dám nói..." Nhìn hai nàng như những chú chim nhỏ nép vào lòng mình, cảm giác muốn yêu thương che chở.

_" Thôi nói việc chính nào... hai nàng có muốn rời khỏi đây,cùng ta du ngoạn khắp nơi, khám phá thế giới rộng lớn ngoài kia không?" _" Muốn.." Hai nàng kích động, hào hứng đồng thanh.

_" Vậy...đưa ta đến tế đàn Song Nguyệt nào,Ảo Mộng Cảnh ở đó.," Hai nàng nhìn nhau gật đầu, lóe lên rồi xuất hiện trong tế điện.

_"Bây giờ ta sẽ vận Nghịch Thiên Chi Khí phá không mở lối vào Ảo Mộng. Cố gắng lên...ta sẽ chờ các nàng.Ta tin rằng các nàng sẽ làm được." Thiên Kiệt vận linh khí vào lòng bàn tay, xé rách hư không tạo ra một vết nứt không gian đen ngòm, hắn quát _" Nhanh..ta không giữ được lâu." Hai nàng không ai bảo ai, cả hai cùng hôn lên má hắn rồi kiên định lướt đến vết nứt không gian.

Hai nàng vừa kịp xuyên qua thì vết nứt không gian cũng lóe lên biến mất.

Trên tế điện chỉ còn mình hắn đứng ngẩn ngơ nhìn theo nơi hai nàng vừa biến mất.

Gió.....

Vẫn lướt qua, một bóng dáng cô độc....

_"Sớm trở lại nhé người.... thương." Nhìn bức tượng của hai nàng hắn thì thào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện