Sau khi đán người nộp xong phí vào cửa cùng lãnh thẻ tên.

Cả đám nhẹ nhàng mà bước. Phải nói [THIÊN KIẾM THÀNH] còn rộng hơn cả quốc đô của Việt Thuỷ Quốc.

Nhưng nói về quốc vận lại không có.

Thay vào đó [THIÊN KIẾM THÀNH] lại có vẻ giang hồ của đại tông phái.

Qua LONG BẠCH nghe ngóng.

Toà thành này Thành Chủ Vị là một vị chấp sự nội môn của [THIÊN KIẾM MÔN] phía dưới là hai đại gia tộc chia nhau phụ giúp thành chủ quản hạt [THIÊN KIẾM THÀNH]

Mà nói đến hai đại gia tộc này cũng không cần nói nhiều. Bởi vì mấy vạn năm bên trong nhân tài tinh anh của hai đại gia tộc. Chiếm cứ địa vị không nhỏ trong [THIÊN KIẾM MÔN]

Nước lên thì thuyền lên cho nên địa vị của bọn hắn rất cao. Thậm chí Thành chủ củng nể đến ba phần.

Một trong hai đại gia tộc đó có người mà Bọn Lý Thành gặp qua.

Nam Cung Thế Gia là gia tộc của Nam Cung Trần. Tuy là đại Thế Gia nhưng bọn hắn gia môn nghiêm ngặt. Làm người điệu thấp. Luôn luôn quy củ không khi nam phách nữ.

Mà một nhà khác là Diêu Gia. Trái ngược Nam Cung Thế Gia.

Diêu Gia người một nhà hung hăng càn quấy. Nam thì yêu thích khi nam phách nữ.

Nữ nhân thì kiêu căng tự đại. Hễ có ai chống đối bọn hắn điều biến mất.

Mà cũng chính vì vậy. Nam Cung Thế Gia cùng với Diêu Gia mấy đời điều đối chọi với nhau.

Trong [THIÊN KIẾM MÔN] vì môn quy hạn chế nên người của hai Gia Tộc chỉ đấu võ mồm.

Nhưng tại [THIÊN KIẾM THÀNH] bọn hắn còn thường xuyên xảy ra xung đột với nhau.

Thậm chí có lần còn xuýt nữa sống mái với nhau. Niếu không phải Môn Chủ khi đó của [THIÊN KIẾM MÔN] dùng toàn lực khống chế e rằng không chỉ hai gia tộc trọng thương.

Mà trong Môn Phái của hắn cũng rạn nức.

Trở về hiện tại.

Khi chúng nữ vừa cảm nhận được vẻ phồn hoa phố thị. Thì không nhịn được mà hoa chân múa tay. Lý Mẫu cùng Tống Cầm đã thấy qua không nói.

Mà Toàn bộ đám người Tiểu Bạch cùng nha đầu Bạch Linh cũng hào hứng không thôi.

Trong ánh mắt toàn bộ là ngôi sao nhỏ.

Mà Hoàng Vũ đang nằm trên vai Lý Thành nhìn lấy bọn hắn khoa trương như vậy! Không nhịn được mà nhếch miệng khinh bỉ cứ như muốn nói :

“Các ngươi đúng là đồ nhà quê”

Lý Thành thấy vậy cười hỏi:

“Sao Hoàng Lão cảm thấy bọn hắn rất mất mặt sao?”

Hoàng Vũ liếc mắt nói.

“Không chẳng qua ta chỉ thấy bọn hắn quá ngáo”

Ở với Lý Thành mấy ngày Hoàng Vũ cũng quen thuộc với những từ ngữ của Địa Cầu.

Mà nghe vậy Lý Thành cũng nghiêm túc nói:

“Không trách được bọn hắn đến bây giờ mới tiếp xúc với văn minh nhân loại”

Mà Tống Cầm cùng Lý Mẫu đi bên cạnh cũng gật đầu phụ hoạ!

Bọn hắn phải nói đi đến đâu điều thu hút mọi ánh nhìn.

Nam anh tuấn rạng người. Khí chất bất phàm. Dung mạo trích tiên.

Nữ thì ai cũng dung mạo như hoa như ngọc. Mỹ nhan tuyệt thế. Nhất là Lý Mẫu khí chất sau khi được tẩy lễ càng thanh lãnh. Như bạch liên hoa.

Tống Cầm thì vũ mị thành thục.

Long Vân hư ảo mông lung

Phụng Hoàng nóng bỏng duyên dáng.

Mà ngay cả Tiểu nha Đầu Bạch Linh khiến người càng nhìn càng yêu.

Ngược lại Đám Thuỷ Lân Tiểu Bạch để người ta chú ý là do bọn hắn hình thể khác lạ.

Mà Lý Thành cũng để ý đám người chung quanh trong ánh mắt.

Có vẻ thương hại lại có vẻ tiếc hận.

Làm người hai đời ngốn biết bao nhiêu trình tiết máu chó truyện tiên hiệp.

Cùng với lúc nãy thăm dò qua Thế Cục của [THIÊN KIẾM THÀNH] hắn biết từ khi vào thành đã có người đánh chủ ý lên bọn hắn.

Mà không ai khác dựa theo cách hành xử chỉ có Diêu Gia.

Mà như vậy thì đã làm sao chỉ cần có kẻ dám đánh chủ ý lên thân nhân của hắn.

Hắn Lý Thành cũng không ngại mà Huyết Tẩy đi một gia tộc nhỏ bé.

Từ khi đến thế giới này phần ngây ngô trong con người hắn đã mất đi.

Ngay từ lần đầu giết người. Hắn hiểu rằng. Thế giới này chính là người ăn người.

Nơi đây không có chỗ cho sự yếu đuối.

Mà chúng nữ sau khi tụ tập thì như bão tố càn quét hết trên đường đi. Tất cả trang sức cũng vật phẩm lạ mắt.

Các nàng cũng không sợ nghèo. Vì sau lưng các nàng đứng đó một núi vàng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện