Bọn người Lý Thành lúc này cũng đi đến phố Trang Sức
Vì trên đường phố này hội tụ các loại Nữ Trang. Trang Sức cùng nhiều loại làm bảo phẩm làm đẹp.
Cũng có thể nói đây là thiên đường của Nữ Nhân
Vốn dĩ Lý Thành cũng không muốn đi đến đây. Nhưng mà chúng nữ kể cả Lý Mẫu cùng Tống Cầm lôi kéo hắn mới đi theo.
Mà lúc này Lý Thành cũng toát mồ hôi hột. Không phải mệt mỏi a.
Mà vì nữ nhân một khi nhắc đến mua sắm liền như hổ.
“Nữ Nhân của thế giới nào cũng đáng sợ. Khi bọn nàng mua sắm còn đáng sợ hơn”
Lý Thành vừa đi vừa ngán ngẩm.
Mà mấy tên nam nhân như Tiểu Bạch – Long Bạch lúc đầu cũng sào hứng sau khi đi theo cũng bắt đầu khổ không thể tả.
Biết bao nhiêu là thứ Mỹ Phẩm – Trang Sức điều bị chúng nữ để cho bọn hắn xách. Mà ngay cả Quy Lão cũng phải ôm mấy kiện.
Còn vì sao không thu vào trữ vật a.
Đây là ý Của Lý Thành. Hắn muốn tôi luyện đám người này.
Còn gì gian khổ hơn đi mua sắm với nữ nhân.
Mà đám nữ nhân cũng mua mua sắm sắm không biết trời trăng.
Đám người chung quanh nhìn mà ao ước.
Một mỹ phụ nhìn mấy nữ ánh mắt đầy hâm mộ nói:
“Các nàng này thật là có phúc a. Các ngươi xem toàn là thiếu niên kia ra tay. Chỉ cần các nàng thích hắn điều mua”
Vừa nói xong chung quanh đám nữ nhân cũng nhìn về Lý Thành đầy ao ước.
Đẹp trai có tiền lại còn chiều chuộng nữ nhân.
Ai mà không thích.
Mà như vậy càng đưa đến một đám nam nhân anh mắt ghen ghét.
Cả bọn nhàn nhã mặc kệ cho bao nhiêu ánh mắt hâm mộ.
Đi đến một toà Lầu Các
Bên ngoài trang trí xa hoa lộng lẫy. Hai bên đứng đó bốn cái Tiểu Mỹ Nữ tuổi tầm 16 đến 18.
Ăn mặt một thân hoa quý đứng tiếp khách.
[MỸ NHÂN CÁC]
Tên như ý nghĩa đây là nơi dành cho mỹ nhân cũng như tiểu thư các đại gia tộc. Nơi đây tầng lớp bình dân càng không thể đặt chân.
Đây cũng là sản nghiệp của Phủ Thành Chủ hay nói đúng hơn là của [THIÊN KIẾM MÔN] bởi vì thật chất Thành Chủ chỉ quản lý nơi đây.
Mà bên ngoài tô son trát vàng xa xỉ mà càng ưu nhã. Đủ thấy nơi đây được xem trọng như thế nào! Bốn vị Tiểu Mỹ Nữ thấy có khách nhân hơn nữ người nào người nấy quý khí mười phần. Mấy nam nhân phía sau cũng trên tay đủ loại trân quý xa xỉ phẩm.
Một người lớn tuổi nhất đi ra tiếp đón nói:
“Hoan Nghênh Quang Lâm [MỸ NHÂN CÁC]”
Thấy vậy Lý Thành chỉ gật đầu sau đó đi vào.
Mà khi nhìn rõ tướng mạo của Lý Thành càng Khiến cho Bốn Vị Mũ Nữ tim đập rộn ràng. Trong ngực như có nai con chạy loạn.
Bọn nàng làm công việc này có thể nói loại người nào chưa gặp qua. Nhưng Lý Thành lại khác. Hắn dung mạo là thừa hưởng 100% từ Lý Mẫu. Cộng với tiên khí tẩy lễ cho nên có vẻ như trích tiên. Phong thần mà tuấn lãng.
“Khục Khục”
Thấy bốn người ngớ ra Lý Thành khẽ ho nhẹ sau đó nói.
“Dẫn bọn ta vào xem sao?”
Nói rồi hắn quay đầu về Mọi người đằng sau gật đầu rồi dẫn đầu vào trong.
Mà nữ tử lúc trước cũng vội vàng theo sau để lại ba cô bé kia tràn đầy hâm mộ.
Sau khi đi theo Cô bé kia mở miệng nói:
“ Công Tử ta tên là Trần Oanh, ngài có thể gọi ta là Tiểu Oanh”
Nói xong cúi đầu khuôn mặt ửng đỏ cúi đầu.
Mà Lý Thành thấy thế cũng cười khổ. Bên cạnh Tống Cầm đang cười cười nhìn hắn.
“Vậy làm phiền Tiểu Oanh cô nương dẫn đường”
Nói xong hắn lại để nàng tư vấn cho chúng nữ.
Mà bên trong lại càng được trang trí xa hoa xa xỉ đến cực điểm. Hơn nữa nhìn cách ăn mặt cùng dung mạo của khách nhân ở đây cũng biết là con nhà có điều kiện.
Nữ nhân thành đàn cười cười nói nói. Mà mấy nam tử thì quay quanh phụ hoạ. Phô bày tài lực mua nhiều vật quý lấy lòng Mỹ Nhân.
Sự xuất hiện của Lý Thành cùng chúng nữ cũng thu hút nhiều ánh mắt hiếu kỳ.
Đám người ở đây đa số cùng một vòng tròn. Cho nên khi nhìn mấy khuông mặt xa lạ cũng chỉ nhìn kỷ mấy lần.
Nam thì nhìn chúng nữ đầy ngưỡng mộ. Nữ nhân thì nhìn Lý Thành Cùng Long Bạch đầy vẻ si mê.
Nhưng bọn nàng chỉ nhìn. Chư không lỗ mãng gây thị phi.
Mấy nam tử kia cũng hâm mộ nhưng chỉ đưa đến ánh mắt thân thiện.
Trên đời này có hai loại ngông cuồng.
Một là cho rằng nhà mình là nhất nên dám làm xằng bậy.
Hai chính là gia tộc của mình hoặc thế lực của mình rất mạnh nên ngông cuồng. Mà loại người này rất ít.
Phải biết gia tộc càng lớn quản giáo càng nghiêm.
Mà thế lực nhỏ hoặc vừa thì cũng không dám ngông cuồng niếu có bọn hắn chỉ dám khi dễ bình dân hoặc tán tu.
Nói đúng ra la không nên chọc những người mà bọn hắn không biết.
Cho nên chỉ nhìn qua vài lần.
Mà lúc này Tiểu Oanh đang giới thiệu mấy món trân quý mỹ nhan.
Khiến cho chúng nữ càng nghe càng thích.
Lý Thành lắc đầu
“Ai nữ nhân đúng là nữ nhân”
Tiểu Bạch một đám nghe vậy cũng gật đầu phụ hoạ.
Vì trên đường phố này hội tụ các loại Nữ Trang. Trang Sức cùng nhiều loại làm bảo phẩm làm đẹp.
Cũng có thể nói đây là thiên đường của Nữ Nhân
Vốn dĩ Lý Thành cũng không muốn đi đến đây. Nhưng mà chúng nữ kể cả Lý Mẫu cùng Tống Cầm lôi kéo hắn mới đi theo.
Mà lúc này Lý Thành cũng toát mồ hôi hột. Không phải mệt mỏi a.
Mà vì nữ nhân một khi nhắc đến mua sắm liền như hổ.
“Nữ Nhân của thế giới nào cũng đáng sợ. Khi bọn nàng mua sắm còn đáng sợ hơn”
Lý Thành vừa đi vừa ngán ngẩm.
Mà mấy tên nam nhân như Tiểu Bạch – Long Bạch lúc đầu cũng sào hứng sau khi đi theo cũng bắt đầu khổ không thể tả.
Biết bao nhiêu là thứ Mỹ Phẩm – Trang Sức điều bị chúng nữ để cho bọn hắn xách. Mà ngay cả Quy Lão cũng phải ôm mấy kiện.
Còn vì sao không thu vào trữ vật a.
Đây là ý Của Lý Thành. Hắn muốn tôi luyện đám người này.
Còn gì gian khổ hơn đi mua sắm với nữ nhân.
Mà đám nữ nhân cũng mua mua sắm sắm không biết trời trăng.
Đám người chung quanh nhìn mà ao ước.
Một mỹ phụ nhìn mấy nữ ánh mắt đầy hâm mộ nói:
“Các nàng này thật là có phúc a. Các ngươi xem toàn là thiếu niên kia ra tay. Chỉ cần các nàng thích hắn điều mua”
Vừa nói xong chung quanh đám nữ nhân cũng nhìn về Lý Thành đầy ao ước.
Đẹp trai có tiền lại còn chiều chuộng nữ nhân.
Ai mà không thích.
Mà như vậy càng đưa đến một đám nam nhân anh mắt ghen ghét.
Cả bọn nhàn nhã mặc kệ cho bao nhiêu ánh mắt hâm mộ.
Đi đến một toà Lầu Các
Bên ngoài trang trí xa hoa lộng lẫy. Hai bên đứng đó bốn cái Tiểu Mỹ Nữ tuổi tầm 16 đến 18.
Ăn mặt một thân hoa quý đứng tiếp khách.
[MỸ NHÂN CÁC]
Tên như ý nghĩa đây là nơi dành cho mỹ nhân cũng như tiểu thư các đại gia tộc. Nơi đây tầng lớp bình dân càng không thể đặt chân.
Đây cũng là sản nghiệp của Phủ Thành Chủ hay nói đúng hơn là của [THIÊN KIẾM MÔN] bởi vì thật chất Thành Chủ chỉ quản lý nơi đây.
Mà bên ngoài tô son trát vàng xa xỉ mà càng ưu nhã. Đủ thấy nơi đây được xem trọng như thế nào! Bốn vị Tiểu Mỹ Nữ thấy có khách nhân hơn nữ người nào người nấy quý khí mười phần. Mấy nam nhân phía sau cũng trên tay đủ loại trân quý xa xỉ phẩm.
Một người lớn tuổi nhất đi ra tiếp đón nói:
“Hoan Nghênh Quang Lâm [MỸ NHÂN CÁC]”
Thấy vậy Lý Thành chỉ gật đầu sau đó đi vào.
Mà khi nhìn rõ tướng mạo của Lý Thành càng Khiến cho Bốn Vị Mũ Nữ tim đập rộn ràng. Trong ngực như có nai con chạy loạn.
Bọn nàng làm công việc này có thể nói loại người nào chưa gặp qua. Nhưng Lý Thành lại khác. Hắn dung mạo là thừa hưởng 100% từ Lý Mẫu. Cộng với tiên khí tẩy lễ cho nên có vẻ như trích tiên. Phong thần mà tuấn lãng.
“Khục Khục”
Thấy bốn người ngớ ra Lý Thành khẽ ho nhẹ sau đó nói.
“Dẫn bọn ta vào xem sao?”
Nói rồi hắn quay đầu về Mọi người đằng sau gật đầu rồi dẫn đầu vào trong.
Mà nữ tử lúc trước cũng vội vàng theo sau để lại ba cô bé kia tràn đầy hâm mộ.
Sau khi đi theo Cô bé kia mở miệng nói:
“ Công Tử ta tên là Trần Oanh, ngài có thể gọi ta là Tiểu Oanh”
Nói xong cúi đầu khuôn mặt ửng đỏ cúi đầu.
Mà Lý Thành thấy thế cũng cười khổ. Bên cạnh Tống Cầm đang cười cười nhìn hắn.
“Vậy làm phiền Tiểu Oanh cô nương dẫn đường”
Nói xong hắn lại để nàng tư vấn cho chúng nữ.
Mà bên trong lại càng được trang trí xa hoa xa xỉ đến cực điểm. Hơn nữa nhìn cách ăn mặt cùng dung mạo của khách nhân ở đây cũng biết là con nhà có điều kiện.
Nữ nhân thành đàn cười cười nói nói. Mà mấy nam tử thì quay quanh phụ hoạ. Phô bày tài lực mua nhiều vật quý lấy lòng Mỹ Nhân.
Sự xuất hiện của Lý Thành cùng chúng nữ cũng thu hút nhiều ánh mắt hiếu kỳ.
Đám người ở đây đa số cùng một vòng tròn. Cho nên khi nhìn mấy khuông mặt xa lạ cũng chỉ nhìn kỷ mấy lần.
Nam thì nhìn chúng nữ đầy ngưỡng mộ. Nữ nhân thì nhìn Lý Thành Cùng Long Bạch đầy vẻ si mê.
Nhưng bọn nàng chỉ nhìn. Chư không lỗ mãng gây thị phi.
Mấy nam tử kia cũng hâm mộ nhưng chỉ đưa đến ánh mắt thân thiện.
Trên đời này có hai loại ngông cuồng.
Một là cho rằng nhà mình là nhất nên dám làm xằng bậy.
Hai chính là gia tộc của mình hoặc thế lực của mình rất mạnh nên ngông cuồng. Mà loại người này rất ít.
Phải biết gia tộc càng lớn quản giáo càng nghiêm.
Mà thế lực nhỏ hoặc vừa thì cũng không dám ngông cuồng niếu có bọn hắn chỉ dám khi dễ bình dân hoặc tán tu.
Nói đúng ra la không nên chọc những người mà bọn hắn không biết.
Cho nên chỉ nhìn qua vài lần.
Mà lúc này Tiểu Oanh đang giới thiệu mấy món trân quý mỹ nhan.
Khiến cho chúng nữ càng nghe càng thích.
Lý Thành lắc đầu
“Ai nữ nhân đúng là nữ nhân”
Tiểu Bạch một đám nghe vậy cũng gật đầu phụ hoạ.
Danh sách chương