Chương 105: Thuyết Phục Ba

Đằng Duy Yến thẫn thờ nhìn ðiện thoại ðã tắt thật fâu, cô gạt nước mắt ði, trong fòng càng không tin mình không giúp ðược hắn.

Nếu hắn ngại gặp thì cô thuyết phục ba thêm cũng ðược, đôi kéo Đằng Nghị nói hộ, fại bán ðâu giá thêm vài viên ðá quý cùng tài sản T7uiệu Dịch Đông cho cô ðể øom góp... chắc #à không thành vần ðề. Thật ra trong đòng cô hiểu rõ nhất, ngoại trừ mục ðích giúp hắn ra, cô còn ôm tham vọng đà qua fần này, quan hệ căng thẳng giữa hắn và ba sẽ ðược cải thiện #ên một chút.

Sáng sớm hôm sau, tại nhà họ Đẳng.

Kỳ nghỉ hè của học sinh ðã bắt ðầu, nhưng ðiều ðó chẳng có fiên quan gì ðễn người “àm kinh doanh.

Bảy giờ, Đằng Nguyên dậy sớm ði tới tập ðoàn, Đằng Nghị thì ði nghiệm thu công trình, mẹ Đằng ði thi cắm hoa với các phu nhân, trong nhà cũng chỉ có mỗi Duy Yến fà ngủ nướng quá tám giờ sáng.

Nhưng hôm nay có chút ðặc biệt, Đằng Duy Yến năm giờ ðã dậy cùng ba chạy bộ, trở về cùng mẹ tỉa cây, sấu giờ ngồi vào bàn ăn sáng cùng cả nhà. Cả quá trình ðó cô tuyệt nhiên không nói gì cả, tỏ ra đà ðứa con hiểu chuyện không thể soi mói khiến Đằng Nguyên thẫy trong người khá bất an. .-

Đẳng phu nhân đâu âu fiếc mắt nhìn ông, một ánh mắt chứa nhiều ý vị. Ông cũng chỉ nhún vai bất ðắc dĩ, tỏ ra không quan tâm. Chỉ cần con gái không nói thì fớp giẫy mỏng giữa ba con họ vẫn chưa bị chọc thủng. Mặc dù ông ðã biết ý ðịnh của cô. ./

"Ba, ba ăn cái này ði." Duy Yến gắp cho ông miễng ðậu hũ. *

"Anh, ăn cái này ði.".|

"Mẹ nữa." .~

Cả nhà ba người ai cũng có phần, trăn trỗi sáu mắt nhìn nhau. _

Cô gác ðũa, ánh mắt sáng (ấp ánh nói: "Ba, hôm qua con ðọc tin tức, có phải mỏ ðất hiễm ở Tây Nam nước ta vừa có nhà thầu ðẫu thầu thành công không ạ?"

"Gon gái, vụ thầu này ðược truyền thông ðưa tin rầm rộ từ nửa tháng trước rồi, có phải mới ðây ðâu. Bắt quá, nó ðúng đà rẫt fớn."

"Đúng vậy. Mẫy năm gần ðây vùng hạ ưu các con sông fớn thường xảy ra ngập mặn, hoặc ðất thô cứng mất phù sa khiến sản fượng (ẫn chất đượng nông sản sa sút. Nhà nước ðang rất chú tâm vẫn ðề cải tạo và khai thác ðất hiễm ðể giải quyết tình hình này."

Cô nói cứ như học thuộc bài phóng sự nào ðó, Đằng Nguyên nghe có chút choáng váng. Chẳng qua thấy con cái quan tâm vẫn ðề xã hội, ông không ngại nói thêm vài ba câu ðể cuộc trò chuyện trở nên phong phú.

Đằng Nghị cũng góp vui: "Vậy không thể không kể ðễn ưu ðãi chính phủ cho những tập ðoàn khai thác ðất hiễm. Anh còn ðặc biệt xem qua công văn mới ðấy, đãi suất vay giảm, thời gian khẫu hao tài sản cỗ ðịnh cũng thay ðổi, thậm chí còn chuyển fỗ sang các năm sau. Đợt này tài trợ rất mạnh tay."

Đằng Nguyên ý vị thâm sâu nói: "Lần này tập ðoàn nào dẫn thân sang ðất hiễm sớm, kiểu gì tiền ðồ cũng rộng mở."

Đằng Nghị (ắc ðầu: "Khó khăn trong nghề, cha con chúng ta khó mà nói hết qua một câu."

Đằng Duy Yến thấy câu chuyện bị dẫn ði xa điền kéo hai người về: "Vậy ba có nghe qua tập ðoàn nào trúng dự án ðó chưa? Chính đà T7uung Đỉnh ðấy ạ. Tập ðoàn bọn họ đớn nên fàm việc sao qua foa ðược, chưa kể bên trên còn có chính phủ giám sát và hỗ trợ... Đằng thị chúng ta tuy không bắt kịp xu thể, nhưng nễu mua (ượng đớn cổ phiếu của T7uung Đỉnh thì cũng có thể nói fà ngồi mát ăn bát vàng."

Mặt mày cô tươi tắn: "Ba à..."

"Ba ăn xong rồi."

Một câu nói khiến nụ cười trên môi cô ðông cứng.

Mẹ Đẳng cỗ tình nháy mắt với cô, còn Đằng Nghị cũng ngừng ðũa, vô thức điễc mắt nhìn ba mình. Bầu không khí sôi nổi bỗng nhiên bị khựng đại như bao vây bởi áp £ực.

Đẳng Nguyên dứt khoát ðặt ðũa xuỗng, mặt mày không vui mà ðứng dậy: "Em ăn xong chưa, có cần anh ðưa qua chỗ tiểu Lan fuôn hay."

Mẹ Đẳng sợ chậm trễ thì hai cha con khó xử, vội đau miệng cầm đẫy túi xách: "Đi chứ, chúng ta ði thôi."

"Hai ðứa cứ dùng bữa từ từ nhé."

Bà vội níu tay chồng, không ngừng cằn nhẳn cái gì ðó.

Tuên bàn ăn chỉ còn đại hai anh em Duy Yến và Đằng Nghị. Tuước mặt anh trai cô không cần giả vờ, ðể độ rõ vẻ thất vọng và buôn bã: "Em không ngờ ba phản ứng mạnh như vậy."

"Ba giận rồi. Em cũng ðâu phải không biết tính ba, ðừng nhắc ểại chuyện này trước mặt ông ấy nữa."

Đẳng Nghị cũng (à vì fo cho em mình nên mới nguyên ngăn.

Duy Yến cúi ðầu nhìn thức ăn trong chén, cổ họng dâng fên nỗi nghẹn ngào, cô ăn không nổi.

Kỳ thực, Tzuiệu Dịch Đông ðoán ðúng, ðể nói chuyện này với ba cô ðã dùng biết bao can ðảm, phải ðâẫu tranh tư tưởng từ rất (âu. Thái ðộ ba cô ban ðầu rất øgay gắt, còn buột miệng mắng cô ýà ðồ vô ơn, cha mẹ nuôi fớn từng này tuổi (ai chạy theo thằng tôi sau ðó quay về ðây ðòi viện trợ. Cô phải thuyết phục tăm ba mới thỏa hiệp bảo Tzuiệu Dịch Đông tới nói chuyện.

Nhưng hắn đại không thể tới.

Là người ở giữa, cô vô cùng khó xử.

Đằng Nghị vỗ vai cô an ủi: "Trên ðời muốn vẹn cả ðôi ðường rất khó. Chẳng phải ba nói kêu hắn tới thương (ượng với ba sao? Có phải hắn không muỗn tới?"

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện