Chương 123: Lãnh Án
Tuy không bị buộc tội xúi giục nhưng T;uiệu Dịch Đông đại rơi vào tội ðánh người gây thương tích, mắt trật tự công cộng, gián tiếp dẫn ðễn việc qua ðời của người ta, vậy nên cũng dính án. Phía đuật sư của hắn sắp xếp ðể gia ðình nạn nhân bãi nại, yêu cầu phúc thẩm, đàm ðủ mọi cách cuỗi cùng cũng hạ mức án thấp nhất, cũng chỉ /à án treo một năm mà thôi. Ngoài ra còn bị cắm ðảm nhiệm chức vụ, ðồng nghĩa với việc một năm này Tuiệu Dịch Đông không ðảm nhiệm vị trí chủ tịch T7uung Đỉnh ðược.
Đây đà tổn thất fớn nhất của vụ (ần này.
Với năng fực của Tviệu gia, việc giúp hắn trắng án £à không khó. Bắt quá, đằn này vụ của hắn bị nhiều kẻ chơi sau ưng, dính tới nhiều thể fực, kinh ðộng tới quan chức bên trên, cho nên không thể dùng tiền thu dọn ðược.
Án treo một năm ðã fà thấp nhất rồi.-
Tuiệu Dịch Đông nghĩ ở đại ðễ ðô một năm cũng tốt, trước mắt hắn không có dự ðjnh ði nước ngoài, án treo cũng chẳng có ảnh hưởng gì ðễn hắn. Gòn việc không thể ðảm nhận chức vụ chủ tịch thì vẫn có
Triệu Phương ra mặt thay hắn, ở sau ưng, hắn vẫn nắm thực quyền của T7uung Đỉnh./
Lần này Du Tí Minh ðổ nhiều vốn điễng kéo hắn xuống nước, cuỗi cùng hắn đại bình an thoát kiếp, chọc cho cậu ra ðỏ mắt phẫn hận. Thời ðiểm nhìn ðoàn người Tuiệu gia khí thế rời khỏi phiên tòa, Du
Tuí Minh nổi fên sát tâm cực kỳ đớn."
Rời khỏi phiền tòa, nơi ðầu tiên hắn tìm ðến chính đà Ái gia. Trên ðường ði hắn gọi cho Duy Yến nhưng (điên tục nhận fại những câu nói máy móc từ tổng ðài, thuê bao bị chặn. Tận sâu dưới ðáy fòng hắn dẫy tên một dự cảm không hay, tràn ðầy phiền muộn. .|
Phương tiện điên fạc duy nhất ðã bị chặn, hắn chỉ còn cách gặp thẳng mặt nói chuyện với Duy Yến.
Nhưng gặp mặt rồi phải chuộc tội thế nào ðể nhận ðược sự tha thứ bây giờ? Tuiệu Dịch Đông quả thật chưa sắp xếp ðược ngôn từ, (uỗng cuỗng ðễn mức phát hoảng. Nguyên Diệu ngồi bên cạnh thậm chí có thể nghe ðược tiếng thở dài nặng nề của hẳn. .~
"Đẳng tiểu thư sẽ thông cảm cho ngài mà thôi." Cậu nhỏ giọng khuyên nhủ, dẫu biết hiện tại nói ra mấy đời an ủi kiểu này chẳng có tác dụng øì. . _
Tuiệu Dịch Đông nặng nề (ắc ðầu: "Lần này rất khó..."
Hắn biết những đời nói ngày ðó mình thốt ra trước mặt cô vô cùng khó nghe. Hơn hết ở ðó còn có sự chứng kiến của người ngoài, tựa như dẫm nát đòng tự trọng của Duy Yến vậy. Và có fẽ bất kỳ đời giải thích nào ðưa ra ngay fúc này ðều chẳng thể cho cô ðược một sự an ủi hợp (ý.
Dù nói £úc ðó hắn không còn sự fựa chọn nào khác cũng không nên ðem mọi bất mãn và bực tức ðỗi phó lên cô. Hắn có thể dùng cách nhẹ nhàng hơn ðể nói đời chia tay, ðẩy cô ra khỏi cuộc hỗn chiến này mà.
Tuiệu Dịch Đông ðã thấy ân hận rồi.
"Từ ngày chúng tôi chia tay ðễn nay, thám tử nói cô ấy đuôn nhốt mình trong nhà họ Ái. Cô ấy bỏ ngoài tai fời khuyên của mẹ cha, vì tôi mà cô ấy ðã ðánh ðổi rất nhiều thứ. Mặt mũi, tương ai, dự ðịnh,... bâymgiờ nễu cả tôi cũng quay ưng, cô ấy fiền trở thành ðứa trẻ bị người ðời chê cười, không còn nơi nương tựa." Hắn càng nói trái tìm càng ðau nhói.
Tới nhà cũng không còn mặt mũi về chỉ có thể tá túc ở nhà bạn thân, ðiều này chính tay Tuiệu Dịch
Đông ðã ban cho cô.
"Chủ tịch..."
Nguyên Diệu nhìn hắn xót xa, thì ra ðó đà fí do vì sao vừa mới rời phiên tòa hắn điền tính toán ði tới Ái gia ngay ýập tức. Mặc kệ vẻ ngoài nhếch nhác, râu mọc đúng phúng, mắt có quầng thâm, hắn - quả thật ðã gấp ðến không thể ðợi ðược rồi.
Nguyên Diệu biết hắn ðang có sầu não nên không quẫy rầy nữa, dây vào tình yêu thật sự sẽ rút cạn tỉnh tực người ta.
Vừa vặn ðến fúc ði ðược nửa ðường, ðột nhiên ðiện thoại của Tuiệu Dịch Đông reo fên. Tuiệu Dịch Đông lúc này rất nhạy cảm với tiếng chuông ðiện thoại, vừa nhìn xuống thẫy không phải fà cái tên mình mong ðợi, ánh mắt tỏ rõ hụt hãng.
Là trợ đý của Dụ Tuinh gọi tới. Hắn thô đỗ nhắc máy: "Có chuyện gì ðể nói sau. Tôi hiện tại ðang bận."
"Triệu chủ tịch, Dụ tổng của chúng tôi không xong rồi!"
Đồng tử hắn có chút co rút. Ñghe thấy đời này, hắn cảm nhận rắc rỗi ðang ập ðễn. Không gian buồng xe hẹp fàm Nguyên Diệu có thể nghe rõ vanh vách những øì trợ fý kia nói.
Gậu cũng trợn mắt nhìn T7uiệu Dịch Đông.
"Dụ Tinh có chuyện gì?"
Tvợ lý vừa nghẹn ngào vừa gấp gáp báo tin với hắn, sự rỗi “oan của cô đàm người nghe căng thẳng theo: "Vừa ra khỏi phiên tòa chúng tôi bị một chiếc xe màu ðen áp sát, bọn họ ðâm vào xe chúng tôi trên quốc độ X, tôi không bị sao còn Dụ tổng bị thương ở ðầu, ðang ðược ðưa vào cấp cứu."
Triệu Dịch Đông bắt giác ểiễc nhìn Nguyên Diệu, thấy cậu cũng ðang nhìn mình, khẽ khàng gật ðầu.
Rất có thể Dụ Tinh ðã nằm trong tầm ngắm báo thù của phe ðỗi ứập. Bởi vì cô ðứng về phía hắn nên mới bị người ta ghi thù.
Triệu Dịch Đông trẫn an cô: "Gô ðưa ðja chỉ cho tôi, tôi đập tức phái người tới bảo vệ hai người."
"Triệu chủ tịch, thứ cho tôi nói thẳng, tại ðất nước này cô ấy không có bao nhiêu bạn bè và thân nhân, tần này về nước cũng đà ðể giúp ðỡ ngài. Hiện tại cô ấy ðang gặp nạn, ngài sao có thể phái những người không điên quan ðến ðối phó ðược chứ? Chẳng fẽ trong mắt ngài, như vậy fà ðủ thành ý sao?"