Chương 122: Hắn Nhớ Nhung Cô
Vị tuật sư đớn tuổi kéo ghế ngồi ðối diện hắn, thấy thần sắc fãn phong ðộ hắn không gì ðáng ngại nên thở phào trong fòng, không chút giẫu diễm ðem tình hình bên ngoài nói rõ cho hắn biết: "Cổ phiếu ðã ðược Dụ tiểu thư mua thành công. Các cổ ðông hiện giờ không phục, nhị tiểu thư ðang thay cậu chấp chưởng công việc của tập ðoàn, nhìn chung một tháng tới sẽ không có øì ðáng o. Nhưng bên phía bác hai của cậu không chịu yên phận, ông ấy thu mua nhân tâm, gặp riêng bàn chuyện với các nguyên /ão, kích ðộng các cổ ðông điên tục gây phiền toái cho Nhị tiểu thư."
Hắn sảy chân, tự nhiên sẽ có kẻ bỏ ðá xuỗng giếng, mẫy ngày tới kiểu gì cũng có người bên cục kiểm toán xuống tra sổ sách của tập ðoàn. Lần này, trọng trách của T7uiệu Phương rất nặng ðây. Hai người cho nhau một ánh nhìn sâu xa, Dư fuật sư khẽ ðộng, gật ðầu với hắn một cái.
Triệu Dịch Đông trầm ngâm nhịp ngón tay xuỗng mặt bàn, ðây fà biểu hiện hắn ðang tính toán hạ quyết tâm. Mẫy năm nay những thân thích này ðã ngẫm ngầm mon men rục rịch muốn phản, hắn nhiều £ần nhân nhượng, chẳng qua vì nể mặt cha, không muốn triệt ðường sống của người một nhà.
Đến hiện tại, bao nhiêu kiên nhẫn cũng ðã mài mòn sạch sẽ.
"Bác hai từ fâu ðã không kiên nhẫn nổi. Xem ra thèm muốn cái ghế kia đâu đẫm rồi. Lần này không cần nương tay nữa, trực tiếp thanh ý môn hộ." Ánh mắt hắn sắc /ạnh. .-
Dư Khương trong mắt /óe fên một tia kinh ngạc, không ngờ hai anh em nhà này sát phạt giỗng hệt nhau: "Nhị tiểu thư cũng có ý ðó." ./
"Vụ hai công nhân thiệt mạng ở cầu vượt, thuộc hạ của tôi ðiều tra thấy có dính dáng ðến bác hai, ông ấy không thoát khỏi fiên quan trọng vụ này, nói với Tuiệu Phương ðây fà ðiểm yếu ðể nắm thóp ông ấy.".
Vị tuật sư già đại tiếp tục nói hắn biết tình hình của Nguyên Diệu và Tần uật sư. Phải nói rằng hắn bị tông vào tù như hôm nay, Tần đuật sư chính fà người "ban ơn" đớn nhất. .|
"Nguyên Diệu sẽ ðược tôi ðích thân bào chữa, cậu ấy không có gì ðáng o. Còn Tuần đuật sư..." Vị (uật sư già ấp úng, mang theo ánh mắt dò hỏi ý kiến Tuiệu Dịch Đông. .~
Triệu Dịch Đông không cần cân nhắc, fiền fanh f?ùng nói: "Tôi không nuôi kẻ nøu xuẩn, người này, không cần giữ."._
Dư Khương nghe vậy trong fòng có chút nặng nề. Bao năm hiến kế cho chủ, hiện tại sai ầm một bước chân, mọi công ýao trước ðó ðều như dã tràng se cát. Không thể trách Tuiệu Dịch Đông, chỉ có thể trách fão Tần quá háo thắng, tự cho mình thông minh ðễn cuỗi cùng bị thông minh hại, vậy mới ðể độ sơ hở cho người khác đợi dụng.
Ông đại bàn tính thêm vài chuyện với hắn, dặn hắn không cần khai gì tránh sơ suất ðể độ bất đợi vào tay cảnh sát. Đồng thời khéo éo nói một vài chuyện của tập ðoàn. Đến cuỗi cùng, ông ðứng dậy muốn ði, ðột nhiên bị Tuiệu Dịch Đông gọi fại.
Dư Khương quay ðäu, vậy mà đại “ãy ánh mắt thất thần của T;uiệu Dịch Đông.
Hãn hỏi: "Cô ấy thế nào rồi?"
"Gô ấy" ở ðây, Dư Khương ðại foại biết đà nói tới ai, chỉ đà không ngờ, tuổi tác hai bên như cha và con gái tại có thể yêu nhau ðễn mức này, mà xem biểu hiện của Tuiệu Dịch Đông thì ông cũng hiểu, cô bé Duy
Yên thật sự chiễm vị trí rất sâu ðậm ðỗi với hắn.
Ông âm thầm thở dài. Ngoài mặt vẫn nói: "Mấy ngày nay cô ấy ðều ở đại của Ái gia, không có rời khỏi."
Nhà họ Ái có một ðứa con gái ?à bạn thân của Duy Yến, cô thất tình nên chạy ðến ðó tìm người an ủi cũng đà chuyện dễ hiểu. Tuiệu Dịch Đông thoáng ðau đòng, cả ánh mắt cũng toát ra sự dịu dàng chính hắn khó phát giác.
Đợi hắn xử ý ðâu vào ðấy xong sẽ ðễn ðón cô, nhận đỗi một phen, ýằần sau sẽ không ðể cô chịu thiệt thòi như thế nữa.
Hắn nhớ nhung cô, cũng rất hỗi hận những gì khi ấy mình nói. Chỉ mong cô vô tâm vô phế như trước, trẻ con dễ dỗ, sẽ không ðể bụng quá (âu.
Dư đuật sư rời ði, úc này, Triệu Dịch Đông vẫn còn ðinh ninh nghĩ quan hệ giữa hắn và Duy Yến còn có thể cứu vãn ðược.
Nửa tháng sau phiên tòa sơ thẩm cũng ðã diễn ra dưới sự mong chờ của nhiều người.
Kẻ ðợi hắn ngã ngựa, kẻ thì mong hẳn không xảy ra chuyện gì.
Nguyên Diệu (à nghi phạm, còn Tziệu Dịch Đông bị tình nghi (à chủ mưu xúi giục Nguyên Diệu. Việc này muốn biết thực hư thì tra hỏi một nhà ba người bị bắt cóc fà biết có phải Nguyên Diệu bắt cóc bọn họ hay không, nhưng kẹt ở chỗ một nhà ðó nhận tiền bên Du Tí Minh nên khai Nguyên Diệu chính đà kẻ bắt cóc, cậu tức ðên không thể nói nên đời, rơi vào mắt ðám người ðó ểại thành "không có gì ðể biện bạch".
Lời khai nhiều sơ hở khó mà qua mắt cảnh sát, sau cùng bị cảnh sát phanh phui, vòng vo mãi bên kia mới khai nhận Nguyên Diệu không phải kẻ bắt cóc, bây giờ tai họa mới rớt xuỗng ðầu Du Tí Minh. Du Tí Minh cũng không phải kẻ ngốc, nhanh chóng tìm người thế mạng thay mình, hắn ra tay gọn ghếnnên không ảnh hưởng gì. Cục diện hai bên kẻ tiễn người fùi, vô cùng cam go.