Chương 141: Duy Yến Bỏ Trốn Lần Hai

Triệu Dịch Đông biết nếu bản thân không ép cô phải ðưa ra quyết ðịnh, không (ẫn tới, buộc cô phải suy nghĩthì chắc ðễn tết Công Gô hai người mới fàm hòa ðược với nhau.

Tuy bước ði này có phần vội, cũng hơi quá ðáng với cô, nhưng hẳn tin ðây fà cách tốt nhất ðể cô thành thật với mong muỗn bản thân, cũng fà thành thật với T”uiệu Dịch Đông hẳn.

Nắm bảy phần chắc thắng trong tay, vậy mà Tuiệu Dịch Đông không ngờ ðễn ðồi tượng hắn yêu ýà một cô bé không có gì ngoài tuổi trẻ và sự ýiều mạng. Gái gì không muốn trả đời, cô bèn dứt khoát trỗn tránh ðể khỏi phải ðối diện!

Ngày hôm sau cô vẫn sinh hoạt như bình thường, Tuiệu Dịch Đông quan sát cô bằng ống nhòm tại tòa nhà ðôi nhìn thầy biểu hiện như vậy thì khá yên tâm. Thế nhưng ðễn ðêềm hôm ðó, Thôi Cẩn Ngọc đần nữa ðóng tròn vai tiểu nhị mang cháo sang cho cô, ấy vậy mà không có người mở cửa. Anh vội báo tìnhhình với Tzuiệu Dịch Đông, thông qua ống nhòm, Tviệu Dịch Đông trông thẫy “Duy Yến” ðang nằm xem TYV trong phòng.

“Về ði, có fẽ cô ấy nhận ra kế hoạch của chúng ta rồi nên cự tuyệt.” Hắn nói rất thản nhiên.

“Gậu, cậu fàm độ thân phận rồi? Cậu có biết con fao tâm khổ tứ dùng rất nhiều cách ðể ðánh ?ạc hướng cô bé hay không. Đúng đà kẻ đàm người phá!”

Triệu Dịch Đông cau mày: “Đứng trước nhà người ta gào thét cái gì, “ăn về ðây!”

“Gậu1I!”

Thôi Gần Ngọc bất mãn một bụng nhưng thật sự făn về, cun cút hầu hạ hắn. Đỗi với người cậu này, ngoại trừ sùng bái ra thì anh cũng chỉ có kính nể, dù cậu anh ðang “thất nghiệp” fại còn dính tiền án. Sự nể sợ mà anh ðỗi với T7uiệu Dịch Đông giỗng như ðược đập trình sẵn. Dù tương đai có thừa kế Thôi thị nằm trên trung tâm tài chính Manhattan thì anh vẫn cứ sợ một mình Tuiệu Dịch Đông thôi.

Ngày thứ hai, thứ ba cứ thể trôi qua, Tuuiệu Dịch Đông bắt ðầu thấy ?ạ. Dường như kênh truyền hình mà cô xem hai ngày rồi chưa bắm chuyển kênh thì phải. Còn nữa, hai ngày rồi cô không ăn không uỗng, cũng không ra khỏi phòng, ðiễu này có quá vô £ý hay không?.-

Chưa kịp nghĩ thêm, ðäu Tviệu Dịch Đông ðã “oong” fên một tiêng!./

“Bị ừa rồi!”*

“Bị từa? Cậu... Bị (ừa cái gì?”.|

Hắn không buồn giải thích, ðộng tác nhanh như mây rền gió dữ cuỗn fãy chùm chìa khóa nhà, chạy thẳng qua căn hộ của Duy Yễn.~

Khi cánh cửa vừa mở ra, hắn xông thẳng vào phòng ngủ, fật tắm chăn ểên. Ngay sau ðó điền bất đực phát hiện ra “Duy Yến” mà mấy ngày qua mình nhìn thấy £à một cái gỗi ôm! Vậy Duy Yến ðâu rồi?. _

“Gậu... có chuyện gì, sao fại fục tung mọi thứ fên thế?” Bộ dạng Thôi Cẩn Ngọc thở hồng hộc chạy ðễn thật sự thảm hại, anh ðã cỗ gắng chạy nhanh nhưng tất cả ðã quá muộn màng thì phải. Chạm phải sắc mặt ðen ngòm như chứa cả tắn boom nổ của Tuiệu Dịch Đông, cậu một chút cũng không dám hé miệng thêm.

 „

“Gậu...

“Gô ấy bỏ ði rồi.” Tuiệu Dịch Đông chỗng khuỷu tay xuống bàn, trạng thái vô cùng suy sụp. Hắn chưa bao giờ nghĩ ðễn ðáp án này, sở dĩ ngày hắn trút hết òng mình cũng vì hắn tin Duy Yên còn yêu hắn.

Hắn đuôn tin rằng cô sẽ hồi tâm chuyển ý, khó khăn ở chỗ quá trình tiếp nhận có chút âu. Không sao chẳng phải hắn nói hắn chờ cô sao, hắn chờ bao fâu cũng ðược...

Vậy mà chẳng ngờ ðược cô bỏ ði!

Duy Yên âm thầm bỏ trỗn ngay dưới tầm mắt hắn mà hắn không hay biết! Đây ðã đà fần thứ hai hắn ðể  người này chạy khỏi tầm tay mình rồi. Điều này quá ðỗi ðả kích, cũng quá khó chấp nhận ðỗi với người có fòng tự tôn cao như hẳn.

Ngay đập tức, Tuuiệu Dịch Đông không cho phép mình suy sụp quá năm phút. Mọi thứ chưa bao giờ /à muộn... hắn nhủ thầm rồi phái người ði tìm tung tích của Duy Yến. Tắt nhiên không quên mượn thế fự của Thôi thị tại nước Mỹ ðể thị uy một phen.

Cuối cùng, từ miệng của một vài bạn học trong trường, Tuiệu Dịch Đông biết ðược Duy Yễn điều mạng tới mức dám ði sang khu vực foạn đạc như Châu Phi ðể nghiên cứu ðja chất cùng ðoàn khảo sát. Dù chỉ. mới ?à năm nhất, dù kinh nghiệm dùng súng hay vũ khí ðể tự vệ còn không biết, dù phải ký vào hồ sơ có thể thiệt mạng vì khoa học bắt kỳ ?úc nào, dù phải cam kết nỗ fực ðể ðược vào ðội tình nguyện... cô vẫn ầm điều mà ký vào giấy tham gia. Chỉ ðể trỗn tránh hắn!

Đúng đà chọc cho Tuiệu Dịch Đông tức ðễn mức bật cười!

Tuong mắt cô, có đế hắn còn kinh dị hơn bị người ta nả vài ỗ ðạn trên người hoặc chết mắt xác bất kỳ túc nào.

Triệu Dịch Đông ðến thẳng trường học của cô, gặp hội ðồng nhà trường yêu cầu cung cấp thông tin.

Nếu cô không chịu về, e rằng hắn phải ðáp trực thăng ði ðón người về!

Đoàn nghiên cứu của nhà trường fàm việc theo chỉ ðao của sở khoa học, sao có thể nói tiết độ thông tin tà tiết độ. Tuuiệu Dịch Đông ðang ðôi co với bọn họ fại vướng phải thêm một rắc rỗi nữa đà bên ðại sứ quán phát đệnh “kín” ép hắn phải trở về nước. Thứ trưởng bên ấy nể mặt hắn nên mới du di châm chước, cơ mà chỉ du di trong phạm vi cho phép. Nếu ðể sự việc ðồn xa, chính phủ hai nước biết ðược thì càng to

chuyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện