Chương 18: Muốn Lột Sạch Em
Hắn tựa tiếu phi tiếu nhìn cô: "Hoa ở đâu thế?"
Cô giả vờ không biết, mất tự nhiên đáp: "Không biết nữa, có ai đó tặng cháu, nếu từ chối thì quá vô lễ nên cháu đành nhận."
Nói xong còn cố tình giương mắt nhìn biểu cảm của hắn. Không giống như cô mong đợi, Triệu Dịch Đông không tỏ ra khó chịu hay ghen tuông, hắn bình thản lột tôm, nhướng mắt: "Ồ, hẳn là người ấy có cảm giác đặc biệt với cháu nên mới tặng hoa hồng đen."
"Sao ạ? Sao chú nghĩ vậy?"
Duy Yến không khỏi buồn bực và thất vọng, xem ra là do cô ảo tưởng, Triệu Dịch Đông đối với cô chỉ là chiếu cố chứ không có cảm xúc ngoài luồng.
Triệu Dịch Đông dưới ánh mắt chăm chú của cô tỏ ra thần bí đáp: "Bởi vì hoa hồng đen mang ý muốn chiếm hữu."
Hắn thả phần tôm được bóc vỏ sạch sẽ vào bát của cô, cởi găng tay, chống cằm, đầu hơi nghiêng qua. Đằng Duy Yến đỏ mặt phát hiện trong đôi mắt hắn chỉ có chứa duy nhất nhất một bóng hình của cô, còn có sự si mê không cách nào miêu tả rõ.
"Cô bé ngốc, người ấy rất muốn em, muốn lột sạch em."
Đằng Duy Yến giật mình đến mức đánh rơi đũa. Cô bất giác vuốt tóc, đến mức này thì cô dù có ngốc cũng hiểu rõ, người gửi hoa hồng đen không ai khác ngoài hắn. Triệu Dịch Đông, Triệu chủ tịch của tập đoàn Trung Đỉnh - hắn nói muốn lột sạch cô!
Đằng Duy Yến chỉ là một cô bé mười tám tuổi, mùi vị cuộc đời mà cô nếm trải chỉ có ngọt ngào, được cha mẹ yêu thương, bạn bè trân trọng mà lớn lên. Tình yêu đối với cô là một khái niệm ngây ngô và cao cả, tiến triển từng bước một từ nắm tay rồi đến hôn môi, cưới nhau rồi mới có thể ở cùng nhau. Cô không nghĩ đến người mình để mắt ngay lần đầu tỏ tình liền nói muốn lột sạch cô!
Hắn lưu manh!
Nhưng rồi không khí ngưng trọng lại, biểu tình của Triệu Dịch Đông một lần nữa trở về dáng vẻ nghiêm túc xa lạ tựa như lần đầu họ gặp mặt.
Hắn từ tốn bày tỏ, lần đầu tiên nói chuyện với cô với tư cách là một người đàn ông đối với phụ nữ chứ không phải là người lớn với tiểu bối. Dưới ánh nến cô cảm nhận được người này đang dần thâu tóm lấy trái tim mình.
"Duy Yến, tôi từng này tuổi chưa từng phát sinh cảm xúc đặc biệt với ai như em. Người lớn tuổi tình yêu rất khác trẻ con, tôi không có kiên nhẫn, tôi muốn em, là kiểu ham muốn có được em. Cho nên tôi mới nói, ngày khánh thành khu du lịch em suy nghĩ kỹ hẵng đến, bởi vì em mà đến thì quan hệ giữa chúng ta không còn đơn thuần như bây giờ nữa."
Hắn đẩy về phía cô một phong thư sang trọng, bên trong là giấy mời vào cửa mà chỉ khách hàng cao cấp mới vinh dự có được.
Lòng cô phức tạp trăm mối, không biết nên đáp gì ngay lúc này. Càng không dám nhìn vào đôi mắt trần trụi dục vọng của hắn.
Cô không thể không cân nhắc đến gia đình, cha mẹ, anh trai, nếu họ biết chuyện thì như thế nào? Họ sẽ không chấp nhận cô qua lại với người hơn mình 22 tuổi, càng phản đối mãnh liệt hơn khi người đó là Triệu Dịch Đông.
Sau một hồi đấu tranh tâm lý dữ dội, cô khó khăn mở miệng: "Chú, cháu muốn hỏi... nếu như cháu không đến, vậy chúng ta có thể làm bạn không?"
Không cần suy nghĩ, Triệu Dịch Đông lạnh lùng nói: "Không thể."
Hắn uống cạn ly rượu trong tay, chất lỏng sóng sánh làm đôi mắt hắn thêm thâm u: "Duy Yến, tôi không có thời gian làm bạn với bất kì ai, cũng không ai có được tư cách chiếm dụng thời gian của tôi. Nếu em không đồng ý, vậy thì chúng ta sau này xem như không quen biết."
Thái độ ép lựa chọn vô cùng rõ ràng, nếu cô không đồng ý thì từ nay về sau đừng mong có thể nói chuyện cùng hắn.