Đằng Duy Yến ngậm miệng, bướng bỉnh đến mức không thể cạy nổi một chữ. Dường như trước khi anh đến, hai người này đã có xích mích gì đó. Duy Yến là đứa trẻ ngoan, sẽ không vô lễ với ân nhân cứu mình.
Không hiểu sao Đằng Nghị thấy cô bé như này cũng tốt, nó mà có thiện cảm với Triệu Dịch Đông ngược lại mới là vấn đề lớn!
"Không cần cảm ơn, dẫn người về đi."
Triệu Dịch Đông nhìn đôi nam nữ đứng đó, chợt nhận ra cách biệt tuổi tác giữa bản thân và bọn chúng thật sự rất lớn. Ngước lên một chút, hắn vô tình chạm vào cái liếc mắt giận dỗi của Duy Yến.
Bất chợt hắn bật cười khe khẽ, cúi đầu chỉnh lại kính mắt, còn Đằng Duy Yến nhìn đến ngẩn người... hắn, vừa rồi ông chú già cáu bẳn này cười với cô? Có phải cô hoa mắt không? Trước khi cô đi, Triệu Dịch Đông bóng gió một câu: "Nhõng nhẽo như vậy thì làm được việc gì lớn chứ?"
Một câu đó châm cho Duy Yến toàn thân khó chịu, lúc xuống đến bãi đỗ xe cô vẫn còn lải nhải trách móc: "Vì sao anh gọi ông ấy là chú được mà tới khi em gọi liền bị mắng te tua!"
Đằng Nghị lái xe, không tập trung lắm mà đáp: "Lão ta mắng em?"
"Mắng, mắng nhiều lắm. Huhu... em không phục đâu!"
"Phục hay không phục cái gì, tốt nhất là tránh xa gã ta ra. Gã chính là Triệu Dịch Đông tân chủ tịch Trung Đỉnh đấy." Anh hạ thấp giọng, lúc nói đến vấn đề này giọng trở nên cực kì nghiêm túc: "Gã là đối thủ một mất một còn của cha, em tốt nhất đừng nên dây vào. Cẩn thận bị vầy cho không con mẩu xương."
"Anh dặn em đấy, tuyệt đối tránh lão xa một chút. Em sẽ không biết người ấy nguy hiểm đến mức nào đâu."
Duy Yến nghiêm túc gật đầu, nhưng thực chất tâm hồn đã bị một nụ khẽ lúc nãy của người đàn ông thu hút.
Người đa tâm, rất dễ vì một động thái của người khác mà nghĩ nhiều.
Trái tim thiếu nữ đang độ tuổi dễ rung động, mà Triệu Dịch Đông thật sự là đối tượng có quá nhiều ưu điểm, phù hợp với tiêu chí "mối tình trong mộng" Duy Yến đặt ra.
Một tháng sau, khi Triệu Dịch Đông đã sắp quên đi Đằng Duy Yến là ai thì thương hội Đế đô mở tiệc. Đây là dịp mà thương nhân trụ vững tại Đế đô tụ họp "đua nhau khoe sắc", đồng thời cũng là cơ hội tốt bàn những hợp đồng triệu đô.
Đằng Duy Yến vốn dĩ không được mời tham dự nhưng cô nghe nói Triệu Dịch Đông cũng được mời, vì vậy năn nỉ ba ba cho đi theo làm tùy tùng sai vặt.
Đằng Nguyên cưng chiều nhìn con gái: "Muốn đi cũng được thôi, mấy lão già bạn của ba cũng đem con cháu tới, toàn là con cháu thế gia hiển hách trạc tuổi con. Con vào đó làm quen thêm bạn bè tiện cho giao hảo sao này."
"Con biết rồi, ba ba, con muốn mặc đầm sexy một chút có được không ạ?"
"Được chứ, sexy hiền dịu vừa phải thôi nhé!"
Đằng Duy Yến cong môi cười, đôi mắt long lanh cũng cười theo: "Con biết rồi ạ!"
Trong cả tủ đầm của cô có không dưới năm mươi chiếc đầm dạ hội, thiết kế chủ yếu thanh lịch tôn dáng, đầm sexy chỉ có duy nhất một cái. Đằng Duy Yến không do dự chọn ngay cái đó.
"Tuổi như ông ấy chắc sẽ thích con gái sexy trưởng thành một chút."
Đằng Duy Yến căn chiếu theo yêu thích của người trung niên để chọn trang phục và makeup của mình. Một tháng này cô đã không ít lần mong đợi ngày gặp lại Triệu Dịch Đông, sau khi về nhà được cha kể cho một loạt chuyện, cô mới biết người đó chính là gã đã phá hoại mối làm ăn của cha.
Chưa kể ngày đó Triệu Dịch Đông còn chỉnh lưng cô một cách thẳng tay.
Nếu đã vậy, không có lý do gì mà Đằng Duy Yến từ bỏ cơ hội lợi dụng sắc đẹp của mình để trêu chọc ông chú cấm dục đó một phen.
Cô nhìn bản thân trước gương... khóe miệng hơi giật giật, hình như quá sexy rồi? Sao cái đầm này lại rộng như vậy? Phần cúp ngực hơi trễ ra, Đằng Duy Yến trước giờ chưa từng ăn mặc hở hang nên không quen, cứ nắm cúp ngực kéo lên trên.
Cô nói vội với thợ makeup: "Em muốn thay đầm!"
Nào ngờ ở dưới lầu, lão Đằng hối thúc: "Duy Yến xong chưa? Mấy ông già bạn của ba đều có mặt hết rồi."
Đằng Duy Yến gượng gạo nhìn bản thân trong gương, lỡ rồi thì thôi vậy, không thể làm trễ đại sự của ba được!
Không hiểu sao Đằng Nghị thấy cô bé như này cũng tốt, nó mà có thiện cảm với Triệu Dịch Đông ngược lại mới là vấn đề lớn!
"Không cần cảm ơn, dẫn người về đi."
Triệu Dịch Đông nhìn đôi nam nữ đứng đó, chợt nhận ra cách biệt tuổi tác giữa bản thân và bọn chúng thật sự rất lớn. Ngước lên một chút, hắn vô tình chạm vào cái liếc mắt giận dỗi của Duy Yến.
Bất chợt hắn bật cười khe khẽ, cúi đầu chỉnh lại kính mắt, còn Đằng Duy Yến nhìn đến ngẩn người... hắn, vừa rồi ông chú già cáu bẳn này cười với cô? Có phải cô hoa mắt không? Trước khi cô đi, Triệu Dịch Đông bóng gió một câu: "Nhõng nhẽo như vậy thì làm được việc gì lớn chứ?"
Một câu đó châm cho Duy Yến toàn thân khó chịu, lúc xuống đến bãi đỗ xe cô vẫn còn lải nhải trách móc: "Vì sao anh gọi ông ấy là chú được mà tới khi em gọi liền bị mắng te tua!"
Đằng Nghị lái xe, không tập trung lắm mà đáp: "Lão ta mắng em?"
"Mắng, mắng nhiều lắm. Huhu... em không phục đâu!"
"Phục hay không phục cái gì, tốt nhất là tránh xa gã ta ra. Gã chính là Triệu Dịch Đông tân chủ tịch Trung Đỉnh đấy." Anh hạ thấp giọng, lúc nói đến vấn đề này giọng trở nên cực kì nghiêm túc: "Gã là đối thủ một mất một còn của cha, em tốt nhất đừng nên dây vào. Cẩn thận bị vầy cho không con mẩu xương."
"Anh dặn em đấy, tuyệt đối tránh lão xa một chút. Em sẽ không biết người ấy nguy hiểm đến mức nào đâu."
Duy Yến nghiêm túc gật đầu, nhưng thực chất tâm hồn đã bị một nụ khẽ lúc nãy của người đàn ông thu hút.
Người đa tâm, rất dễ vì một động thái của người khác mà nghĩ nhiều.
Trái tim thiếu nữ đang độ tuổi dễ rung động, mà Triệu Dịch Đông thật sự là đối tượng có quá nhiều ưu điểm, phù hợp với tiêu chí "mối tình trong mộng" Duy Yến đặt ra.
Một tháng sau, khi Triệu Dịch Đông đã sắp quên đi Đằng Duy Yến là ai thì thương hội Đế đô mở tiệc. Đây là dịp mà thương nhân trụ vững tại Đế đô tụ họp "đua nhau khoe sắc", đồng thời cũng là cơ hội tốt bàn những hợp đồng triệu đô.
Đằng Duy Yến vốn dĩ không được mời tham dự nhưng cô nghe nói Triệu Dịch Đông cũng được mời, vì vậy năn nỉ ba ba cho đi theo làm tùy tùng sai vặt.
Đằng Nguyên cưng chiều nhìn con gái: "Muốn đi cũng được thôi, mấy lão già bạn của ba cũng đem con cháu tới, toàn là con cháu thế gia hiển hách trạc tuổi con. Con vào đó làm quen thêm bạn bè tiện cho giao hảo sao này."
"Con biết rồi, ba ba, con muốn mặc đầm sexy một chút có được không ạ?"
"Được chứ, sexy hiền dịu vừa phải thôi nhé!"
Đằng Duy Yến cong môi cười, đôi mắt long lanh cũng cười theo: "Con biết rồi ạ!"
Trong cả tủ đầm của cô có không dưới năm mươi chiếc đầm dạ hội, thiết kế chủ yếu thanh lịch tôn dáng, đầm sexy chỉ có duy nhất một cái. Đằng Duy Yến không do dự chọn ngay cái đó.
"Tuổi như ông ấy chắc sẽ thích con gái sexy trưởng thành một chút."
Đằng Duy Yến căn chiếu theo yêu thích của người trung niên để chọn trang phục và makeup của mình. Một tháng này cô đã không ít lần mong đợi ngày gặp lại Triệu Dịch Đông, sau khi về nhà được cha kể cho một loạt chuyện, cô mới biết người đó chính là gã đã phá hoại mối làm ăn của cha.
Chưa kể ngày đó Triệu Dịch Đông còn chỉnh lưng cô một cách thẳng tay.
Nếu đã vậy, không có lý do gì mà Đằng Duy Yến từ bỏ cơ hội lợi dụng sắc đẹp của mình để trêu chọc ông chú cấm dục đó một phen.
Cô nhìn bản thân trước gương... khóe miệng hơi giật giật, hình như quá sexy rồi? Sao cái đầm này lại rộng như vậy? Phần cúp ngực hơi trễ ra, Đằng Duy Yến trước giờ chưa từng ăn mặc hở hang nên không quen, cứ nắm cúp ngực kéo lên trên.
Cô nói vội với thợ makeup: "Em muốn thay đầm!"
Nào ngờ ở dưới lầu, lão Đằng hối thúc: "Duy Yến xong chưa? Mấy ông già bạn của ba đều có mặt hết rồi."
Đằng Duy Yến gượng gạo nhìn bản thân trong gương, lỡ rồi thì thôi vậy, không thể làm trễ đại sự của ba được!
Danh sách chương