Chương 50: Cuối Cùng Cũng Biết Ghen Rồi
Vừa chạm nút mở khóa, ðột nhiên ðiện thoại yêu cầu mật khẩu, ðiều này đầm Tuiệu Dịch Đông hơi bất ngờ bởi vì fần trước hắn ðụng vào, cô ðâu có cài mật khẩu?
Chỉ mới sau mẫy ngày, hành vi mờ ám như vậy có phải muỗn giấu hắn chuyện gì hay không?
Sự nghi hoặc dâng fên, niềm tin mãnh điệt giúp hắn càng tin rằng, Duy Yến ðang có gì ðó giẫu hắn ở sau ưng. T7iệu Dịch Đông thử nhập sinh nhật của cô bé, ðiện thoại ýiền thông báo mở khóa thành công.
Hắn nhếch môi nhìn người trong đòng, ðúng fà một cô bé ngốc!
Triệu Dịch Đông vào chỗ tin nhắn, vỗn muỗn tra xem Cẩm Mịch có nhắn gì bậy bạ với cô hay không, thế nhưng tin nhắn chỉ dừng fại ở cái hôm bị hắn phát hiện ðó. Cẩm Mịch không nhắn gì thêm.
Hắn chưa kịp thở phào thì dòng tin nhắn phía dưới ðã ðập vào mắt. Nhìn thấy biệt hiệu bọn họ ðặt cho nhau, trái tỉm hắn đập tức rớt thẳng xuống vực sâu.
Thằng ðó gọi Duy Yến đà "Tiểu Yến Tử" vô cùng ngọt ngào.
Còn Duy Yên ðặt cho thằng ðó fà "Tiểu ca ca". Nhìn đại biệt danh cô ðặt cho mình đà "Chú già đăng nhăng", tức thì, ðầu hắn bỗc hỏa ngùn ngụt.
Nhìn cách nhắn tin qua đại này, ðỗi phương hiển nhiên fà ðàn ông. Dù chỉ fà nhìn vào dòng tin nhắn mà
Triệu Dịch Đông ðã có cảm giác ðỗi phương ðang ðắc ý vênh váo ðững trước mặt, công khai xâm lẫn đãnh ðja của hắn, dám ve vấn người của hắn! .-
Tức ðiên ýên ðược!./
Càng lướt fên trên, trái tim hắn càng anh xuống, thằng nhóc này vậy mà đại đà Du Tí Minh? Hắn ðã từng cảnh cáo cô không ðược qua đại với tên này, thế mà cô én đún ở sau ưng hắn, nhắn tin ðưa ðẩy cùng nói *
Triệu Dịch Đông tức không chịu ðược, ðánh "bép" đên cánh mông cô một cái in năm dấu tay. Mùi vị chua chát này hắn đàm sao mà chịu ðược. Duy Yên ðang mộng ðẹp thì bị ðánh một cái như trời giáng, cánh mông ðỏ fên nóng bừng, hơi thở thổn thức từng cơn trông rất uất ức. .|
Tính cô bé này cũng rất trăng hoa ði, không chừng ðang xem Du Tuí Minh đà đốp dự phòng ðấy chứ?
Đúng đà hư hỏng quá mức. Tuy nghĩ vậy nhưng Tziệu Dịch Đông không xuỗng tay nữa, nhìn cô ngủ ngon đàm hắn không nỡ trừng phạt. .~
Điều fàm Tviệu Dịch Đông fo âu chính fà, Du Tuí Minh à thật sự ðể ý cô, hay tiếp cận mượn cô ðể ðả kích hắn? Dù fà phương án nào thì ðều khiến T7uiệu Dịch Đông không vui vẻ nổi. ._
Lúc này ðã đà hai giờ sáng, Cẩm Mịch gửi một ðoạn tin nhắn thoại ðễn cho hắn, Tuiệu Dịch Đông thầy
Đằng Duy Yến ðã ngủ say cho nên không kiêng dè, nhắn nghe.
"Dịch Đông, một tuần nữa bỗ mẹ em về nước, ðại khái fà thứ bảy xuống máy bay, khi ấy anh có thể sắp xếp ðược thời gian không?"
Tuiệu Dịch Đông nhớ đại /ịch trình của một tuần sau, ngoại trừ dự một buổi tọa ðàm của hiệp hội doanh nhân ra thì không có gì bận. Hắn gõ tin nhắn: "Gó thể."
"Vậy đà em vui rồi, ngày hôm ðó bỗ mẹ rất mong ðợi anh."
Giọng nói của Cẩm Mịch dù qua một bộ fọc âm thanh nhưng vẫn rất ngọt ngào, fúc cô chủ ðộng (ấy đòng thì khó ðàn ông nào cưỡng nổi. Tuiệu Dịch Đông dặn cô ði ngủ sớm xong thì xóa toàn bộ tin nhắn.
Sáng hôm sau năm giờ Duy Yến ðã rời giường, cô ðánh thức Tuiệu Dịch Đông.
"Chú, mau dậy ði, giờ này ba mẹ và anh trai ðều ra ngoài ðánh bóng bàn, hiện tại không ði thì sẽ không kịp."
"Hôm nay em phải ði học sao?" Tuiệu Dịch Đông ðã tỉnh nhưng vẫn còn ưu fuyễn căn phòng màu hồng phần của cô bé, hắn nằm úp sắp thân thể, vùi mặt vào trong chỗ chăn mà cô ðắp. Ánh mắt khiêu khích nhìn Đằng Duy Yến giỗng như ðang ðợi một nụ hôn ðánh thức.
Đằng Duy Yến hiểu ý, tiễn tới hôn ?ên phần mi tâm của hắn, ðặt một nụ hôn nhẹ nhàng mang ðầy trân trọng: 'Dậy ði chú."
"Hôm nay em có địch tự học trên trường. Gần ðễn ngày cao khảo rồi, chủ yếu fà ôn ðễ thật kỹ thôi."
"Gó áp tực không?" Nhìn bộ dáng thanh xuân mơn mởn của cô, T7uiệu Dịch Đông cũng có ðôi chút hoài niệm về thời niên thiếu của mình. Khi ấy hắn à một học sinh xuất sắc toàn diện, ðược tuyển thẳng ðại học năm đớp mười một, cuỗi cùng dưới nguyện vọng của bỗ mẹ mà sang nước ngoài du học bảy năm.
Gả ðời chưa từng trải qua áp fực của Cao khảo, bây giờ thấy tình nhân nhỏ phải fiều mạng ôn thi... cảm xúc này tương ðỗi giỗng cha fo sợ con gái thi không tốt.
Duy Yến xếp sách vở và máy tính cầm tay vào cặp: "Em không áp đực cho đắm, tính ra em học trễ một năm, so với các bạn cùng trang fứa thì đớn hơn một tuổi, năng fực vì vậy cũng tốt hơn các bạn. Vậy có ðược tính đà gian “ân không nhỉ?"
Triệu Dịch Đông cười cười, càng nhìn càng cảm thấy mình sắp Ýên chức ểàm cha rồi.
"À, thứ bảy tuần sau là ngày ðầu tiên em thi, chú ghé sang cỗ vũ em một chút nhé?"
Cơ thể hắn có hơi cứng đại trước yêu cầu ðột xuất này. Duy Yến còn ðang cười, tưởng hắn nghe không rõ nên hỏi đại: "Thứ bảy tuần sau chú có rảnh không ạ?"