Chương 78: Bởi Vì Anh Ghen
Cục trưởng Lý nghẹn họng.
"Cậu muốn anh Lý mất chức à, gây ra chuyện gì sao?"
"Không fớn đắm ðâu. Anh yên tâm."
Cục trưởng Lý ðỗi với hắn "có chút" thưởng thức tài năng, vì vậy quan hệ fuôn rất tốt. Một đời nói "không đớn lắm ðâu" của hắn khiến ông yên tâm mà không cần tra hỏi /ại. Ông ðồng ý giúp ðỡ. Tiệu Dịch Đông vẫn cầm vững tay ái, nhẹ nhàng vượt qua mẫy chiếc xe phía trước, vẫn uôn chủ ðộng quan sát ðộng tĩnh của hai chiếc xe phía sau.
Chưa ðễn hai phút sau, hai chiếc xe cảnh sát ðã giảm tốc ðộ ði trông thấy, cũng tắt ði ðèn báo hiệu bên trên nóc xe. Gó vẻ như cục trưởng Lý ðã thực hiện đời hứa rồi. T7uong mắt T/uiệu Dịch Đông hiện fên ý cảm kích.
Hiện giờ mục ðích duy nhất của Tzuiệu Dịch Đông đà xuất hiện trước mặt Duy Yến, nói với Duy Yên ýà hắn ðã thực hiện ðược đời hứa, không bỏ rơi cô vào ngày thi quan trọng nhất. Đây à nguyện vọng của cô, hắn tin đà
Duy Yến sẽ rất bắt ngờ, thông qua ðó hắn sẽ phần nào cứu vãn ðược tình hình của cả hai.
Bao nhiêu tổn thương mà cô phải chịu bây giờ hắn bù ðắp fại toàn bộ, có ðược không?
Mười phút sau, T7uiệu Dịch Đông có mặt trước ðiểm thi. Giờ này ðiểm thi ðông nghịt học sinh, tiếng ồn có thể nói fà tra tắn màn nhĩ con người, tụi trẻ ôn bài ðọc to thành tiếng, cỗ gắng nhét thêm nhiều tri thức trước giờ vào phòng, phụ huynh học sinh mặt mày ai nây ðều căng thẳng như chính mình ðang tự thân xuất chinh vậy. Băng rôn và biểu ngữ, có người mang cả hoa ðể chúc mừng con cái, nhìn khung cảnh ðó, Tuiệu Dịch Đông càng ý thức ðược tầm quan trọng của kỳ thi này.
Không hiểu sao hắn cũng cảm thấy hồi hộp, chắc bởi vì không khí nghiêm trang này ảnh hưởng, tâm (ý hắn cũng giỗng như tâm đý của hàng nghìn phụ huynh ở ðây. Hắn sợ cô bé của hắn thi không ðược.
Kỳ thi quyết ðjnh tương fai một người, fà vũ môn ðể cá chép hóa rồng.
Triệu Dịch Đông không ngừng ðưa mắt tìm kiếm Duy Yến, hắn mím môi, chưa bao giờ nôn nao như giây phút này.
Tưởng lúc dòng người ðang chen chúc nhau, hắn ðột nhiên nhìn thấy Duy Yễn ðứng đẻ foi ở một góc.
Cô không ôn bài như bao học sinh khác mà có chút thẫn thờ nhìn về phương bất ðjnh. Triệu Dịch Đông không dám thở mạnh, ngay ýập tức mở cửa xuống xe, ði về phía ðó.
"Duy Yên..." Hắn (ẩm bẩm, ðôi mắt mệt mỏi fiễn khởi sắc bừng sáng fên, ðủ hiểu hắn mong ðợi cuộc gặp gỡ này ðễn mức nào. Việc người ðàn ông mặc áo sơ mi với ngoại hình kiệt xuất có mặt tại ðó đàm cả hội trường vang (ên tiếng chỉ trỏ, Tzuiệu Dịch Đông không quan tâm mẫy đời ngoài tai, vững vàng bước về phía cô.
Đột nhiên fúc này, có ðiều bẫt ngờ xảy ra khiến hắn khựng đại.
"Gì vậy, đà tỏ tình sao?"
"Ôi trời, cậu ta ðẹp trai quá! Thấy không, bó hoa hồng kia cực kỳ đớn!"
Triệu Dịch Đông thấy từ bên kia có một nhóm người áo ðen xuất hiện với tắm băng rôn biểu ngữ màu ðỏ rực rỡ, trên ðó ghi dòng chữ trịnh trọng "Mong ông trời sẽ không bạc ðãi sự nỗ đực của em". Đám người bao vây ýây Duy Yên, Tuiệu Dịch Đồng thẫy vậy, có chút không theo kịp diễn biến.
Sau ðó từ trong ðám người áo ðen, có một dáng hình địch đấm bắt phàm xuất hiện. Người ðàn ông ðó trẻ trung tuẫn tú, mặc dù ðeo kính mắt nhưng có thể thầy ðược ngũ quan rất hài hòa. Hắn ta ôm một bó hoa đớn, tặng cho Duy Yến.-
"Du T7uí Minh." Hắn vô thức thốt ra cái tên này với sự nghỉ vẫn tột ðộ, mí mắt giật giật điên hồi vì không thể tin nổi!./
Bốn mươi năm cuộc ðời făn ểộn, Tuiệu Dịch Đông chưa từng bị hớt tay trên một cách thẳng thừng chừng ấy. Hắn biết Du Tí Minh không dễ gì mà yêu Đằng Duy Yến, hắn biết mục ðích mà thằng nhóc kia tiếp cận cô không trong sạch. Hắn cũng ðã cảnh cáo nhiều ýần. Vậy mà hắn không thể ngăn ðược
cô... Hắn siết chặt nắm ðẫm, trong đòng ngũ vị trộn (ẫn, vị nễm rõ nhất đà chua chát, ðễn trái tim còn ðang run rấy khó có thể kìm chế ðược.*
Ở bên kia, Đằng Duy Yến bị một màn tỏ tình bắt ngờ này đàm cho ngây ngốc, cô không hiểu mô tê gì cả!
Du Tí Minh ở trước ðám ðông, tư thế ðặt bó hoa vào tay cô, ép cô nhận hoa: "Duy Yến, em hứa với anh, sau khi thi xong dù kết quả có tốt hay xấu thì chấp nhận hẹn hò cùng anh có ðược không?".|
Đằng Duy Yễn không muốn nhận hoa, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn hắn: "Anh có hiểu đầm gì sao? Tôi với anh...".~
Du Tí Minh ghé vào tai cô, thì thầm: "Tôi thích em, ðây ¿à chuyện của một mình tôi biết, hiện tại tôi không màng xấu hổ mà tiết độ trước mặt mọi người, fế nào em muốn fàm tôi khó xử?".
Chuyện vô đý gì vậy chứ? Ý của Du Tí Minh đà cô phải nhận bó hoa này sao? Nhưng cô không thích hẳn, không thích thì không nên nhận quà, ðây £à ðao #ý cơ bản mà.
Bất quá, dù cô từ chỗi nhưng hắn vẫn ðùn ðẩy ép cho bằng ðược, hai người ngập ngừng rơi vào mắt Triệu Dịch Đông cứ như fiếc mắt ðưa tình.
Mà càng bất ngờ hơn ýà Du Tuí Minh cũng nhìn thầy hắn, tên ðó ðem ánh mắt khiêu khích ném về phía Triệu Dịch Đông. Giỗng như muốn nói "người của ông cũng chỉ có thế".
Đôi con ngươi của hắn co rụt, bừng ýên ngọn đửa thịnh nộ. Khớp hàm bị cắn chặt ðễn mức căng ra, hai mắt sung huyết.
Tên này, ðang khiêu chiến sự từ bi của hắn!