Chương 81: Đổ Máu

Triệu Dịch Đông bễ Duy Yến ra xe, suốt quá trình cô không hề khuất phục, dù cô vùng vẫy hòng tránh thoát nhưng chút sức ểực ấy chẳng ðáng ðể hắn ðặt vào mắt, vòng eo mảnh mai bị hắn siết chặt ðễn khó thở.

"Trviệu Dịch Đông ông ðang bắt giữ người trái phép! Nếu ông không thả ra, tôi sẽ a đên ðó!"

Hẳn híp mắt nhìn cô, nói mát: "Có giỏi thì #a đên, cho tất cả mọi người ðều biết em ở cùng một chỗ với tôi. Ba em biết ðược chắc sẽ tức ðiên fên."

Vẫn đà câu uy hiếp này, hại cô tức ðền nghẹn đời: "Ông!"

Hắn nắm chặt bàn tay quơ foạn của cô: "Chúng ta có rất nhiều chuyện phải nói với nhau. Duy Yến, tôi không muốn mọi chuyện trở nên khó coi, bước đên xe ði."

"Có gì sao ông không thể nói ở ðây mà ðưa tôi ði. Tôi cảm thấy không an toàn!"

"Chỉ à nói chuyện thôi, em sợ tôi ăn thịt em sao?" Miệng thì nói vậy nhưng bàn tay ðang nắm giữ eo cô ðã thể hiện dục vọng chiếm hữu rất mãnh (điệt.

Duy Yên dù ðang choáng ðầu nhưng vẫn ý thức ðược sự nguy hiểm cận kề, cô không muốn ði theo hắn, cũng không muôn ở cùng một chỗ với hắn. Nhìn vào sự ðiên cuồng và mất kiểm soát trong ðôi mắt tối tại của Truiệu Dịch Đông, cô biết chỉ cần mình ði theo hắn ðêm nay thì cả hai sẽ phát sinh ra foại quan hệ vượt rào không thể cứu vẫn.

Đằng Duy Yến không ngốc, cô biết hắn muỗn đàm gì mình!

Cô ðẩy mạnh đồng ngực người ðàn ông ra, cúi người tìm vật gì ðó ðể uy hiếp hắn nhưng dưới chân ðễn cả một khúc cây hay một cục ðá cũng chẳng có. Cuối cùng fiều mạng cởi ðôi giày cao gót ra chĩa trước mũi hắn, anh giọng cảnh cáo:

"Ông dù có phủ ðjnh ngàn vạn đần thì tôi cũng sẽ fặp ýại cho ông nghe. Chúng ta chia tay rồi, ông ðừng mong có thể dùng những đời giải thích qua foa của ông ðể bù ðắp hay thuyết phục tôi. Ông tưởng tôi ðang ðùa sao! Hay cho rằng tôi ngu ngốc thiêu nghị đực ðễn mức bị đừa dỗi vẫn ðâm ðầu yêu ông?"

"Triệu chủ tịch đà người ðàn ông hoàn hảo, fốp dự phòng không thiếu, hà tất gì phải thèm muỗn một con nhỏ vắt mũi chưa sạch, chưa hiểu chuyện như tôi?"

Trước hành ðộng ýỗ mãng của cô, T7uiệu Dịch Đông hơi khựng người, cũng có thể #à ngỡ ngàng.

Tưởng một khoảnh khắc mắt khống chế, hắn thật sự muốn chặn ðôi môi ðáng ghét này fại. Người say có thể nói ra những đời tàn ðộc này ðược sao? Dù không muôn thừa nhận nhưng quả thật hắn ðã ðau đòng nghỉ nghe cái cách cô phủi bỏ quan hệ với mình. .-

Bỗng nhiên hắn ương ngạnh muỗn thử, thử xem Duy Yến ghét hắn ðễn mức ðộ nào rồi. ./

"Nói gì vậy? Em câm miệng đại cho tôi.".

Hãn tiễn về trước, từng bước chân nặng nễ như mang theo áp #ực ngàn cân ðè fên trái tim cô, thình thịch thình thịch. Hắn nắm (ấy cổ tay cô: "Em muốn ðánh tôi ðúng không?" .|

"Cầm giày chỉa vào mũi tôi như vậy thật sự rất vô ýễ. Nhưng tôi không chấp em.".~

Hắn nhếch môi cười, bờ môi người ðàn ông cong (ên, nụ cười dữ tợn như ác quỷ... _

Trước sự câm đặng của cô, hắn dẫn dắt bàn tay cầm guốc của cô ðặt trước ðầu mình: "Em ðánh ði."

"Tôi cho em ðánh. Chỉ cần em dám xuống tay ðánh tôi một cái, tôi sẽ thả em ði."

Đằng Duy Yến tái mặt ði vì sợ.

"Ông... ðừng có thách thức tôi!"

Cô chỉ muỗn hù dọa thôi chứ đàm sao có thể xuống tay. Gót giày này mà ðánh vào ðầu thì sẽ rất ðau, loại thương tích nhục nhã như vậy sao có thể xuất hiện trên ðầu Tuiệu Dịch Đông ðược? Cô cắn chặt môi. Hắn biết cô không nỡ... vậy nên mới cả gan nghĩ ra cách này ðể fàm khó cô, ðể nhìn thấy cô thất thô và nhục nhã thừa nhận cô vẫn còn tình cảm với hẳn.

Triệu Dịch Đông biết ngay phương án xấu nhất sẽ không xảy ra, hắn có chút ðắc ý trong fòng: "Em vẫn còn thích tôi mà, ðúng không? Vậy nên em mới không nhốõ ðánh tôi."

"Chúng ta có thể bắt ðầu /ại (ằn nữa, Duy Yên em nghe này, mọi ðiều hiểu đầm trước kia tôi sẽ giải thích với em từng cái một, sẽ không ðể em thất vọng nữa. Đi với tôi nhé?"

"Gút! Tránh ra!"

Triệu Dịch Đông không ngừng nói ra những đời mê hoặc, hắn dụ dỗ không ðáng sợ, ðáng sợ đà trái tim cô ại rung ðộng, (ại thứ tha và bắt ðầu muỗn nhượng bộ hắn. Cô chán ghét một bản thân mụ mị và ngu ngốc như vậy! Bỗng nhiên Duy Yên giằng khỏi tay hắn, hai mắt mở đớn giỗng như mất kiểm soát, hắn cho rằng cô không dám ðánh chứ gì, cô sẽ chứng minh cho hắn thấy (à hắn sai rồi!

Đừng hòng có thể uy hiếp ðược Đằng Duy Yến này!

Ngay sau ðó mắt cô óe đên một tỉa ngoan ðộc, gót øiày trên tay nện xuỗng trước trán hắn, kéo ra một ðường máu tươi, nhìn kĩ có thể thẫy mảng da bị rách ra một khe hở kinh người! Cô ðã ðánh hắn rồi!

"Ah!" Triệu Dịch Đông kêu đên ðầy thống khổ.

Cô thở hồng hộc không dám tin vì hành vi mình vừa đàm, ðôi mắt say khướt hiện fên vài phần thanh tỉnh, cô có chút áy náy chột dạ, nói fí nhí: " Đã nói ông ðừng thách thức tôi..."

Còn Tuiệu Dịch Đông thì bất ngờ ôm trán, hứng ýây dòng máu tươi ðang chảy không ngừng.

Hai mắt hắn tối sầm đại. Hắn ngước ýên nhìn cô.

Trái tỉm cô muốn giật thót khỏi “ồng ngực, chỉ có thể ýắp bắp: "Ông bị thương rồi, ði chữa thương ði."

Nói xong cô quay đưng bỏ ði, gần như đà chạy trỗi chết, trong ánh mắt hiện đên tỉa phức tạp xen lẫn xót xa. Vừa rồi chắc hắn ðau (đắm, còn không kịp phản ứng cơ mà, chắc không nghĩ cô sẽ ra tay.

Triệu Dịch Đông ở ðằng sau nhìn cô ðang có ý ðịnh fẩn trỗn, hắn ðiên tiết /ao #ên ôm đấy cô, lần này hoàn toàn đà thô bạo không ðoái hoài gì ðễn phản kháng của cô. Hắn ðã không còn kiên nhẫn nữa rồi!

Duy Yến mất hồn thét ýên: "Ông ?àm gì, tôi ðã ðánh ông rồi, ông giữ đời hứa ði chứ!"

"Đừng có mơi"

Hắn nắm gáy cô, đôi cả người ðễn nhét cô đên ghế sau của xe, ðóng sầm đại, sau ðó eo ýên ghế đái thắt dây an toàn, chiếc xe phóng thẳng về phía ngoại ô ðễ ðô, “ẩn vào con ðường mòn không có người. Hắn tái xe như không tiếc mạng, trên ðường ði còn thắng gấp ðể né người khác, Duy Yến bị xốc trong

khoang xe nhỏ hẹp, phần trán bị ðụng ðễn sưng đên, cô chỉ có thế cỗ gắng bám vào thành ghế phía trước ðể cỗ ðjnh chính mình.

"Duy Yến, tất cả đà do em chọn!"

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện