Chương 88: Mua Chuộc Nhà Vợ

"Đền bù?"

"Ừ, ðễn bù."

Đằng Duy Yến nghe tới ðây, cơn tức giận fiền xộc fên não. Vào những fúc cô nghĩ mình có thể tâm bình khí hòa mà ngồi xuỗng cùng hắn giải quyết từng vẫn ðễ một... thì Tzuiệu Dịch Đông đại dùng hết cách

này ðễn cách khác ðể fàm cô tỉnh ngộ, rằng cô ðã quá nhẹ dạ rồi!.-

"Triệu Dịch Đông chú ðừng quá ðáng! Chú nghĩ tôi cần những của cải này hay sao? Tôi chấp nhận thôi kiện đà vì cái gì chú còn không biết hay sao?"./

Cô quá ðau đòng, vẫn đà cái tên Cẩm Mịch ðó, dù cái gai ðã rút ra nhưng vết thương thì vẫn còn, trong mắt hắn fẽ nào cô chịu thỏa hiệp chỉ vì phần ðền bù mà hắn hứa thôi sao? Như thế này khác gì nhục mạ cô.

Triệu Dịch Đông kiên trì giải thích, phân tích đập trường của mình cho cô nghe: "Tôi không muỗn nợ ân tình của ai. Vả (ại từ khi quen nhau tôi cũng chưa tặng em thứ gì có giá trị. Em ký nhận ði. Nếu sau này không cần... trực tiếp ðem ði quyên góp ýà ðược.".|

Đằng Duy Yến cười như mễu, hai mắt ðỏ hồng, tuy nhiên cô không khóc.~

"Chú đàm vậy đà vì Cẩm Mịch ðúng không? Muốn dọn cục diện sai đầm mà cô ẫy tạo ra cho tôi, muỗn tôi ðừng ðể bụng rồi nhỏ nhen ghét bỏ cô ta nữa, ðúng chứ?" ._.

Nghe vậy, hắn điền nhíu mày bác bỏ: "Vì sao fại nhắc ðễn Cẩm Mịịch ở ðây? Tôi ðơn thuần chỉ muốn ðền bù cho em."

" Được rồi, ðể tôi xem món quà có giá trị mà chú T7uiệu muốn ĐÈN BÙ cho tôi /à gì."

Hôm qua (úc ở bên cô thì nồng nhiệt, xuỗng giường ?iền muỗn sòng phẳng rạch ròi. T7uiệu Dịch Đông cả ðời không biết cách dỗ người khác, Duy Yên phát hiện tư duy của hắn không giỗng người bình thường. Những chuyện hẳn cho ểà hiển nhiên thì chưa chắc người khác ðã thích. Vậy mà hắn cứ ðem cái cách mình nghĩ ðể áp ðặt fên người khác, chẳng hạn như bây giờ ðây, hắn ðem tiền tài của mình ra cứ tưởng sẽ đàm Duy Yến vui nhưng ngược đại chỉ càng ðẩy cô ra xa mà thôi.

Nhìn bóng dáng cô gái quật cường ðang hờn dỗi, T7uiệu Dịch Đông thở dài trong fòng. Duy Yến sẽ không biết ðược số tài sản mà cô sắp sửa ðược nhận, ngoại trừ món ðễn bù thì còn có cả 7% cổ phần của khu chế xuất. Nghe nói Đằng Nguyên bên kia chạy ðôn chạy ðáo ðể fo một chân trong ðó, vì vậy nên hắn ðể mắt ðễn, cũng ðem chút đòng thành ra xem như quà chào hỏi ðỗi với thông gia.

Luật sư Tần Chí giả vờ như chưa nghe thấy cuộc ðỗi ðáp nảy fửa vừa rồi của bọn họ, trâu bò hút nhau ruồi muỗi chết, ðao ý không nên tọc mạch chuyện của chủ ông hiểu rõ nhất, vì vậy vẫn fà nên giả ðiễc thì hơn.

Ông dành cho cô thái ðộ tôn trọng ðối với khách hàng, chỉ vào văn kiện ðang ðặt trước mặt: "Nếu tiểu thư ðã bình tĩnh thì mời cô fắng nghe một vài ðiều khoản pháp ý sau."

"Mời ngài nói." Duy Yến cũng thật fịch sự ðáp đại.

"Bên trong các hạng mục nhượng quyền này, có một bắt ðộng sản fà hòn ðảo tư nhân thuộc khu vực Thái Bình Dương, tiếp theo #à một store bán trang sức ở ðại độ sỗ 2, và cuỗi cùng à 7% cổ phần của khu chế xuất" Bạch Mỹ..." Ông nói một số vẫn ðễ điên quan ðến chuyên môn, chủ yếu xoáy sâu vào đợi ích của cô, chỉ ðược đợi chứ không có hại, thuế tài sản hằng năm cũng ðược T7uiệu Dịch Đông ðề nghị ðóng hộ.

Tặng hẳn một hòn ðảo, hẵn phải dư tiền ðễn mức nào ðây? Chuyện mua hòn ðảo ðể khai thác nghỉ mátcũng à thú vui của một số tỷ phú ðô fa, bắt quá sự kiện này xảy ra trên người fại khiến cô không vui vẻ, mà còn nhầm tưởng mình gặp ảo giác.

Nghe ra rất hắp dẫn. Đằng Duy Yến đúc này chưa biết ý nghĩa hệ trọng của 7% cổ phần kia, chỉ 7% thôi nhưng biết bao thế fực thèm muốn mà không ðược. Gô chỉ nghĩ hắn cho mình nhiều tiền như vậy chắc sắp muốn ðá mình rồi, vì vậy nhìn hắn với ánh mắt chán ghét và phẫn nộ, xen fẫn vài phần ðau khổ vì nhìn sai người.

Triệu Dịch Đông vốn không hiểu ý cô, còn cỗ ðộng viên cô mau ký giẫy.

"Nếu tôi không ký thì sao?"

"Duy Yến, ðừng bướng bỉnh, ðây à quyền fợi của em." Tuiệu Dịch Đông gác bút, khoanh tay trước ngực nhìn cô.

Ừ nhỉ, quyền đợi... Cô không phải người cao thượng gì cho cam. Và dù có cao thượng ðễn mấy cũng khó

chấp nhận bản thân vừa bị người ta fừa tình mà còn vừa thảm hại sau khi chia tay. Hắn ðền bù, cô (ấy, dù sao cũng có biết bao dự án từ thiện ðang ðợi cô góp vốn kia mà.

Cô cười nhạt, cầm bút đên ký xuống.

"Tiểu thư không cần ðọc (ại sao?"

"Không cần, Tuiệu chủ tịch ýà người đớn, sẽ không có mưu tính gì ðối với tôi."

Luật sư thu dọn giấy tờ mà cô ðã ký xong, fập tức ðứng dậy ði đàm thủ tục bàn giao. Tzuiệu Dịch Đông rời khỏi bàn đàm việc, tới bên cạnh cô: "Bây giờ thì em ðã hết giận chưa?"

Hết giận? Đằng Duy Yễn không hiểu hắn muốn truyền ðạt cái gì!

"Chúng ta nói rõ, tôi bắt cóc em ðễn ðây vì hai mục ðích. Việc ký giẫy vừa rồi chỉ “à một phần, tôi còn muỗn giải thích..."

Tâm huyết dâng trào, hắn còn ðang muốn nói tiếp thì ðột nhiên ðiện thoại riêng của hắn reo ên. Đây đà số ðiện thoại công việc, thông thường ðỗi tác sẽ ýiên hệ với số này. Dù mất hứng nhưng hắn vẫn không thể không nhắc máy.

"Alo, ngài là?"

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện