Duke có một bí mật rất lớn, người khác thế nào cậu không biết, nhưng thứ đáng lẽ ra vô dụng trên thân thể nam giới thì của cậu lại phát triển. Đúng vậy, đó chính là tuyến sữa.

Thứ này bắt đầu có từ năm cậu dậy thì 14 tuổi. Độ tuổi mới lớn đầy xáo trộn khiến cậu gần như rơi vào trạng thái hoảng loạn. Tất cả những thiếu niên trong làng ai nấy đều có thể vô tư khoe ra thân hình thanh xuân phơi phới sức sống của mình, còn cậu thì lúc nào cũng phải mặc áo trong áo ngoài kín như bưng. Thân nam nhân băng ngực không khác gì nữ nhân, xấu hổ khôn cùng.

May thay gia đình nhỏ của cậu vẫn luôn nguyên vẹn tình cảm dành cho đứa con quái dị này. Họ thậm chí không ngần ngại chạy ngược chạy xuôi tìm y sư giỏi, lên rừng xuống biển mò dược liệu để chữa trị cho cậu. Đáng tiếc là đến giờ đều không có kết quả….

Không muốn khiến cha mẹ phải phiền lòng quá nhiều, cậu bắt đầu học cách chấp nhận biến động này. Về cơ bản, nó cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến cuộc sống của cậu. Sữa tiết ra mỗi ngày cũng rất ít, chỉ gây  chút cảm giác căng trướng về tối, nặn ra hết là được.

Song tuy thể chất là như vậy, nhưng tâm tư của một hùng nam, Duke vẫn luôn khao khát có một lão bà, sẽ yêu thương chấp nhận con người cậu. Nghĩ lại thế này cũng hay, về sau lão bà của cậu cũng sẽ bớt chút khí lực chăm con. Tưởng tượng ra viễn cảnh gia đình hài hòa trong lòng cậu đã muốn hoa tâm nộ phóng, ngọt ngào lan tràn.

Đáng tiếc, ảo tưởng thanh xuân luôn là thứ mong manh dễ vỡ. Một bước bước vào Sylvia bị đập nát không thương tiếc. Không những tìm nửa kia quá khó khăn lại còn phải ngày ngày đối mặt với tên xá hữu biến thái.

Tuy cậu có chút thô thần kinh, nhưng cũng không phải ngốc mà không nhìn ra được tên kia ngày nào cũng lăm le nhìn ngực cậu như muốn lật tẩy hết tất cả bí mật của cậu. Hở ra không để ý là sờ sờ cậu. Áp lực nhất là lúc đi tắm mắt cũng theo dõi không buông, cho đến tận lúc cậu khóa cửa nhà tắm còn miệng tiện khiêu khích:”Ai nha, đàn ông với nhau sao phải ngại ngùng thế cưng?”

Cút đi! Tên khốn mặc váy như anh không có tư cách nói câu này đâu!! (ノಠдಠ)ノ︵┻━┻

Từ sau sự cố bị “dê” lần trước, Duke ngày một biến cảnh giác với Nora. Cố gắng lẩn tránh, Duke không biết rằng hành vi ngây thơ của mình càng kích thích con thú hoang âm hiểm trong người Nora.

Nhìn cửa phòng tắm bị khóa trái ngăn cách tiếng nước chảy rào rào với thế giới bên ngoài, Nora mắt lục híp lại, khóe môi cong lệch tinh nghịch. Đưa nhẹ nhàng kéo ngăn tủ ở đầu giường, hắn lấy ra một cái que nhỏ như kẹp tăm, tiến đến gần cửa.

“Lạch cạch” một tiếng thật khẽ, cách cửa tưởng chừng như đã khóa chặt, dễ dàng bị cạy mở. Đồng tử ngọc lục bảo xuyên thấu qua khe hở nhỏ nhìn đến một màn vô cùng đặc sắc.

Hùng nam cường tráng lúc này đang ngồi khum người trước bồn vệ sinh. Một bên bầu ngực săn chắc ghé đến, hiển lộ đầu v* nhan sắc đỏ thẩm lớn hơn nam nhân bình thường. Bàn tay to ngăm đen thô bạo nắn bóp khiến “hạt đậu đỏ” kia càng vươn cao ra ngoài, trên đỉnh sáng bóng tròn vo khiến người có xúc động muốn cắn một ngụm.

Nora nghe tiếng Duke hào hển thở dốc mà cảm thấy hồi hộp theo, hạ thân cũng dần trướng đau sinh mãnh. Đếm ngược từng giây, kỳ tích cuối cùng đã xuất hiện.

Một đạo cột nước màu trắng ngà không tiếng động phun ra từ lỗ nhỏ trên đỉnh điểm đỏ. Nora nín thở sâu, không chớp mắt nhìn chất lỏng tạo thành một đường cong tinh tế phun vào trong bồn cầu. Mùi sữa ngọt ngào lan tràn trong căn phòng nhỏ, làm nhiễu loạn tâm trí của người nào đó. Thật lãng phí, giá như hắn có thể uống hết chỗ đó, Nora lần đầu tiên trong đời cảm thấy ghen tị với cái bồn cầu vệ sinh! Duke tiếp tục nốt công tác với nửa ngực bên kia. Sữa không nhiều lắm, tính tính nặn ra hết cũng không đến 5 phút, song một khắc này với Nora lại dài như cả thế kỉ. Người kia xong việc, hơi thở vẫn chưa bình ổn, lồng ngực cất cao phập phồng lên xuống, hai điểm đỏ vẫn cao cao dựng đứng, trên đỉnh còn bóng loáng ướt nước trong suốt. Khóe mắt ướt át cùng hai má đỏ hây hây khiến hắn có xúc động muốn nhào lên lăng ngược thân thể hùng tráng này, làm cậu khóc lóc dưới thân, sữa chảy không ngừng chỉ để cho mình hắn nuốt hết vào trong bụng.

Tiếc là bây giờ vẫn chưa phải lúc, hắn cần phải chuẩn bị kĩ càng hơn. Đôi ngọc lục bảo cong cong hình trăng khuyết hiện lên quang mang nguy hiểm. Ngay khi Duke đứng dậy xả nước, Nora cũng lặng lẽ khép lại cửa, trở về giường mình giả vờ giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Duke lúc mở cửa nhà tắm ra ngoài vô cùng hoảng hốt khi thấy cánh cửa không hề được khóa. Cậu nhòm ra ngoài thì thấy Nora đang nằm vắt vẻo sơn móng tay miệng thổi phù phù lên móng, lẩm bẩm:”Trời ạ, sơn gì mà lâu khô thế, thổi muốn rã họng luôn à~” (Máy sấy móng nằm trong tủ đầu giường: “Điêu toa!”)

Duke tự an ủi bản thân chắc do cậu quên đóng cửa thôi, mà bỏ qua một chi tiết, Nora là một tay xạ thủ thiên ám sát nên việc caỵ cửa với hắn vốn “cưỡi xe nhẹ, đi đường quen”…

Cậu vẫn lạc quan nghĩ như vậy cho đến một ngày tên kia trình chiếu trước mắt cậu một thư mục chứa những video, mà đối tượng ở bên trong nội dung ấy không ai khác chính là cậu. Từ lúc nào không biết, Nora đã gắn một chiếc máy quay trộm trong phòng tắm, bí mật của cậu được ghi lại mỗi ngày trong những video này.

“Anh làm trò gì vậy hả?!”Cơn tức giận bạo phát, Duke lao lên cánh tay cường tráng xuyên qua màn hình ảo xanh lam bóp lấy chiếc cổ mảnh khảnh của Nora. Cảm tưởng chỉ cần hắn nói thêm một câu nào nữa thôi là bàn tay thô to của Duke sẽ vặn gãy cổ hắn. Ấy vậy mà người kia vẫn không vong mà cười ha hả, tiếng cười lanh lảnh biến khàn khàn sau đó nghẹn lại vì thiếu dưỡng khí. Cho dù thế thì hắn treo một nụ cười đắc ý bên môi khiêu khích nhìn Duke.

Rõ ràng cậu đang là người uy hiếp hắn vậy mà khi nhìn tên này cười cậu chỉ thấy lạnh người, giống như trong tay là một con mãng xà sẵn sàng cắn ngược lại cậu bất cứ lúc nào. Duke tỉnh táo đôi chút, buông cổ hắn ra, nhưng ánh mắt vẫn không thôi giận dữ, hai hàng lông mày rậm xoắn chặt lấy nhau, cậu dùng nắm đấm nện lên mặt bàn một tiếng uỳnh rung động, nghiến răng nói:”Nói đi! Anh rốt cuộc muốn cái gì?”

Thực ra thứ cậu muốn nện vỡ hơn cả chính là chiếc WS trên tay hắn nhưng mà tên kia quá nhanh đã sớm có chuẩn bị thu tay về.

Nora xoa xoa da cổ bị hằn dấu tay đỏ hồng, đằng hắng vài tiếng rồi nhếch môi cười bỉ:”Thân ái thật uy mãnh nha, suýt chút nữa thì “kẹp” chết anh rồi.”

“Tôi không có thời gian đùa với anh đâu!”Duke mặt đỏ gay như Quan Công, hai nắm đấm siết chặt chực kiềm nén xúc động muốn bóp chết người trước mặt.

Nora nghiêng đầu chống cằm nhìn cậu, môi mỏng khép mở:”Nếu em muốn bí mật này chỉ thuộc về hai chúng ta, vậy thì thử chơi một ván cược đi?”

Duke:”Cược cái gì?”

“Cược nếu em thắng thì tôi sẽ xóa đi toàn bộ video ngay trước mặt em, thậm chí em mà không yên tâm tôi sẽ chuyển phòng luôn ngày mai, coi như chôn vùi bí mật này vĩnh viễn.”

“Vậy nếu tôi thua?”Duke lo âu nhăn mày.

“À cái này thì em có hai lựa chọn: Một là tôi sẽ công khai bí mật này. Hai là…”Nora thả chậm lời nói,”Hai là….em phải làm nô lệ cho tôi trong vòng 1 năm rưỡi, đổi lại tôi sẽ giữ im lặng về chuyện này.”

“Nô lệ? 1 năm rưỡi?”Duke nhíu mày.

“Đúng vậy, tức là thỏa mãn mọi yêu cầu của tôi trong ba học kỳ. Sao? Điều kiện này vẫn có lợi cho em đúng không? Chỉ một năm rưỡi thôi nha.”

“Vậy hình thức cược là gì?”Duke suy nghĩ một hồi tới cái điều kiện kia, chợt cảm thấy cúc hoa lạnh lẽo thít lại. Cậu bất an hỏi.

“Đơn giản, vật tay nha~” Nora cười hì hì quơ quơ cánh tay gầy đáp.

“Vật tay?”Duke kinh ngạc, dễ như vậy? Tên này cố tình để cậu thắng sao? Hừ, chắc chắn là có âm mưu gì đó! Cậu sẽ không để mình sập bẫy đâu!

“Hừ, trong lúc thi đấu cấm chỉ gian lận dùng tay chân còn lại bám vào thành bàn ghế nhé!” Duke nhòm nhòm tay chân của Nora xem có quy củ không, rồi chống khuỷu tay lên bàn một bộ chấp nhận lời thách đấu.

“Hì hì, cái đó là luật bất thành văn rồi, tôi sao dám phạm vào chứ.”Nora cười toe toét bắt lấy bàn tay của cậu.

Tiếng đồng hồ tích tích vang lên, Nora và Duke bắt đầu đọ sức. Cậu khá ngạc nhiên khi lúc dùng sức mới có thể thấy cơ bắp hiện rõ trên tay Nora, xem ra tên này thuộc tạng người nhìn qua trông gầy nhưng vẫn là có rèn luyện thể lực. Cơ mà thế thì sao chứ, cậu vẫn sẽ thắng thôi, Duke mỉm cười tự tin dùng một nửa sức dễ dàng nhấn tay Nora xuống một góc 75 độ so với mặt bàn.

Cậu cười gằn nhìn người đối diện mồ hôi trán bắt đầu chật vật ứa ra. Những tưởng rằng tên kia hẳn mấy giây nữa sẽ xụ mặt mà bỏ cuộc khi làm châu chấu đá xe, ai ngờ hắn bỗng nhếch môi cười đắc ý, ánh mắt chợt lóe quang mang khiến Duke vài giây hoảng hốt mà mất đà, vị trí hai khuỷu tay lại trở vuông góc như cũ. Cậu cắn môi một cái thật mạnh nhắc nhở mình không thể bị sao nhãng, chắc chắn là hắn cố tình làm vậy để cậu hoảng, phải kết thúc thật nhanh!

Ngay khi cậu dồn hết sức lực vào cánh tay thì đột nhiên có cái gì đó chạm vào thứ khó nói giữa hai chân đang giang rộng làm trụ của mình. Lúc đầu còn chưa cảm thấy rõ, nhưng về sau thứ đó càng ngày càng càn rỡ, khi nặng khi nhẹ xoa xoa ấn ấn. Tới giờ mà Duke chưa đoán ra được thứ gì đang động vào mình thì hẳn đầu óc hỏng rồi. Mặt mũi đỏ lựng như trái cà chín, cậu hô lớn:”Anh làm cái quái gì vậy hả?”

“A…Dừng lại…Anh…..A, không….” Bởi vì chướng ngại tâm lý nên Duke cũng không bao giờ quan tâm mấy tới nhu cầu sinh lý của mình. Do vậy cơ thể ngây ngô vô cùng mẫn cảm này chỉ cần một cú chạm của hắn đã đủ đưa cậu tới khoái cảm chưa từng có.

Nora cười tủm tỉm, cảm nhận thứ dưới lòng bàn chân dễ dàng bại trận mà nổi lên lều trại dưới lớp quần đùi satanh. Hắn ác ý dùng hai ngón chân bấm lấy gồ thịt cương cứng, thỏa mãn nghe đối phương thấp rên một tiếng yếu mềm.

“D-Dừng lại….Không được…”Hông Duke như muốn nhũn ra, cậu muốn kéo lại tinh thần tập trung vào trận đấu vật tay mà không thể. Qua lớp vải ẩm ướt cậu có thể cảm nhận rõ ràng lòng bàn chân mềm mại đang lướt xuống chà đạp âm nang nhạy cảm của cậu, khiến cậu trong óc chỉ còn suy nghĩ muốn khép chặt hai đùi ngăn chặn bàn chân nghịch ngợm kia.

Trước mắt chợt biến trắng xóa, khoái cảm giống như điện giật chạy dọc sống lưng, Duke hai mắt hoen mờ hơi sương cảm nhận thứ gì đó cầm tù đã lâu nay được tự do giải phóng ra ngoài. Đến khi tỉnh táo lại thì cánh tay cậu đã bị Nora dễ dàng vật xuống, Duke bấy giờ mới biết mình đã bị lừa trắng trợn thế nào.

Hơi thở vẫn còn gấp gáp khiến cơn tức giận của cậu giống như quả bóng xì hơi nghẹn lại trong ngực:”Anh! Anh!…Hỗn đản! Cái này là gian lận!”

“Nào có, tôi tuân thủ luật của em đưa mà, tay của tôi vẫn nghiêm chỉnh đó thôi. Còn chân của tôi ở đâu thì cái này không có được quy định nha ~ “Hắn thản nhiên nhún vai.

“Nói chung tôi sẽ không chấp nhận kết quả này!”Duke bật dậy gắt gỏng đập bàn. Sau đó nhận ra đũng quần biến nặng nặng vì ướt một mảnh lại xấu hổ ngồi xuống, né tránh ánh nhìn đầy dâm tà của Nora.

“Không chấp nhận là quyền của em, còn đăng tin tức lên trang web của trường là quyền của tôi a~”Hắn mang vẻ mặt bất cần đời ngả người ra ghế nhìn cậu ánh mắt hừng hực lửa đốt, tưởng tượng dáng vẻ hùng hổ này sớm sẽ khuất phục dưới thân của mình. Thật mong chờ, hắn liếm môi nghĩ thầm.

“Anh!”Duke căm tức nhìn Nora mà không thể phản bác lại lời nào, là cậu quá ngây thơ nên dễ dàng sa bẫy, này biết trách ai được. Cậu gục đầu ngẫm nghĩ một hồi lâu, sau đó cảm thấy thân là nam tử hán có chết cũng phải chết cho anh hùng. Cậu hít một hơi thật sâu, lấy hết quyết tâm cùng can đảm của mình thốt ra:”Được rồi, coi như tôi thua. Như ước định tôi sẽ nghe theo lời của anh trong 3 học kỳ, nhưng anh cũng phải tuân thủ lời hứa của mình, không được hé răng về bí mật của tôi với ai. Với cả, mong anh sẽ tôn trọng cuộc sống của tôi mà không tiết lộ thỏa thuận giữa hai chúng ta ra ngoài.”

“Được a, này là bí mật của riêng chúng ta thôi ~ Hết 3 học kỳ, tôi sẽ xóa hết toàn bộ dữ liệu ngay trước mặt em, nhưng này cũng phải xem sự cố gắng của em tới đâu nha.” Nora vui vẻ vỗ tay.

“Hừ, quân tử nhất ngôn, tôi không phải kẻ lật lọng trơ tráo như anh đâu.”

“Hì hì, vậy “nô lệ” cục cưng, ngay lúc này tôi có một yêu cầu nho nhỏ…”Nora cười hớn hở, tiến đến ôm cánh tay cậu. Người ngoài nhìn vào cảnh này, hẳn sẽ không hề thấy hai người đang ở mối quan hệ chủ nô, mà giống một tiểu cẩu màu hồng đang ghé đầu vào người chủ to lớn của mình làm nũng… Nhưng cũng không sao, Nora hắn không để tâm, này chỉ là hình thức thôi, về cơ bản mọi nguyện vọng của hắn đều sẽ được thỏa mãn khi hắn nói ra với Duke trong thời gian tới. Nên bằng cách nào đó mối quan hệ chủ nô này vẫn được vận hành dù phương thức không đúng cho lắm, ha ha…

Duke tuy không thích nhưng ai bảo cậu thua ván cược này nên cậu đành ỡm ờ:”Mau nói!”

“Ngủ với tôi đêm nay đi!”

“…..Hả?”

“Hả?!!!!!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện