Chương 9: Nữ chính xuất hiện ngoài ý muốn

Trong thời gian đợi nhóm Thẩm Tinh Hạo trở về, Phạm Nguyên, Mộ Viễn Phương và Mộ Oánh đã vài lần ra ngoài tìm vật tư. Vì không có Dị năng hệ Không gian đi cùng nên số đồ có thể thu được trong một lần khá hạn chế. Phạm Nguyên cũng nhân cơ hội này mà bí mật tuồn vào ba lô của mình không ít đồ.

Nhắc đến chiếc ba lô không gian, không ít lần Phạm Nguyên quăng quật hờ hững với nó khiến những người khác không thể nghi ngờ được gì.

Gần hai tuần sau, cuối cùng Thẩm Tinh Hạo cũng trở về.

Ba chiếc xe hơi tiến vào biệt thự. Ngoại trừ những thành viên ban đầu, chuyến đi này Thẩm Tinh Hạo đưa thêm bảy người về. Ba người trong đó lần lượt là song thân của Tiêu Vỹ và mẹ của Lệ Diên. Bốn người còn lại là sư đệ, sư muội của Tiêu Vỹ, trong đó có một vị sư muội Trần Tiểu Ân ăn nói nhỏ nhẹ mang Dị năng hệ Thủy, ba sư đệ còn lại là người bình thường.

Vì tương lai nam chính sẽ thành lập căn cứ lớn nhất miền Bắc cho người sống sót nên Phạm Nguyên tỏ vẻ cậu không ngạc nhiên với nhân số lần này. 

Người đông hơn, phòng ngủ trong biệt thự nhà Tạ Uyển Thanh phải sắp xếp lại. Phạm Nguyên được xếp ngủ cùng với Tiêu Vỹ. Thực ra chỉ cần không cùng phòng với nam chính, Phạm Nguyên đã mừng đến rơi nước mắt rồi.

Theo kế hoạch ban đầu, Thẩm Tinh Hạo sẽ ở lại thành phố N thêm một tuần, vừa thu thập vật tư từ những kho hàng lớn, vừa tuyển thêm người cho đội ngũ của mình. Sau khi cả nhóm nghỉ ngơi sắp xếp đồ đạc thêm hai ngày, kế hoạch này tiếp tục đi vào hoạt động.

Thẩm Tinh Hạo chia đội ngũ ra làm ba nhóm. Nhóm thứ nhất ở lại biệt thự, gia cố phòng thủ và xử lý tang thi xung quanh. Nhóm thứ hai phụ trách tìm kiếm người sống, tuyển thêm nhân tài cho đội ngũ. Nhóm thứ ba phụ trách thu thập vật tư.

Với năng lực chiến đấu khá tốt, Phạm Nguyên vào nhóm thu thập vật tư cùng Thẩm Tinh Hạo, Mộ Viễn Phương và Tạ Uyển Thanh. 

Bốn người họ xuất phát từ trung tâm thành phố, vừa đi vừa tìm những siêu thị và xưởng sản xuất lớn, ngẫu nhiên sẽ dừng lại nghỉ qua đêm mà không về biệt thự. Trong quá trình này, Phạm Nguyên không bất ngờ khi phát hiện Dị năng hệ Lôi của Thẩm Tinh Hạo đã tăng lên cấp 1.

Nói không bất ngờ vì hắn là nam chính, mọi năng lực đều vượt trội hơn người, hơn nữa còn có nhẫn không gian với vô số bảo vật.

Từ lúc tác chiến cùng Thẩm Tinh Hạo, Phẩm Nguyên rất e dè trong vấn đề sử dụng Dị năng. Cậu không muốn lộ ra cấp bậc Dị năng của mình rồi khiến Thẩm Tinh Hạo sinh nghi. Tang thi cấp 1 chưa xuất hiện, rất hiếm người có thể đột phá thành Dị năng giả cấp 1. Phạm Nguyên đang nằm trong vòng nghi ngờ của nam chính, cậu không thể thuộc top những người đột phá được.

Nhưng Phạm Nguyên ngàn vạn lần cũng không ngờ tới, cậu vừa nghĩ tới tang thi cấp 1, ngay hôm sau họ liền gặp phải tang thi cấp 1.

Đây là lần thứ ba ra ngoài. Sau một thời gian dài lái xe trên đường, Mộ Viễn Phong tinh mắt chỉ vào một xưởng thịt đông lạnh. 

Xung quanh xưởng thịt đông lạnh này yên tĩnh tuyệt đối, không có lấy bóng một con tang thi. Nền đất sạch sẽ, không hề có dấu hiệu chém gϊếŧ.

Thẩm Tinh Hạo ra hiệu tấp xe vào góc đường, thật cẩn thận bước đến. Mắt hắn đưa khắp nơi quan sát, càng nhìn càng trầm mặt xuống. 

Từ gốc cây đến ngọn cỏ, tất cả đều hết sức bình thường. Bình thường đến bất thường.

Quanh xưởng thịt đông lạnh luôn có công nhân lui tới vận chuyển đồ đạc, ít nhiều phải có bóng vài con tang thi du đãng xung quanh. Nhưng tình cảnh hiện giờ nhìn thế nào cũng thấy không ổn.

Phạm Nguyên cũng đưa mắt đề phòng xung quanh. Thay vì đưa mắt xuống dưới, tầm mắt cậu hướng trên trên, ngó ngang những ngọn cây cạnh xưởng đông lạnh.

Bất chợt, Phạm Nguyên nghe thấy tiếng bước chân rất khẽ. Gần như ngay lập tức, cả ba người Phạm Nguyên, Thẩm Tinh Hạo và Mộ Viễn Phong đồng loạt bày ra thế tấn công.

Góc đường nhanh chóng xuất hiện một bóng người. Thiếu nữ ấy có gương mặt trắng trẻo xinh đẹp, vận đồ thể thao màu đen thoạt nhìn rất lanh lợi. Thiếu nữ đang bày ra tư thế tấn công, thấy bọn họ thì ngẩn người trong chốc lát.

[Không thể nào...]

Không để Phạm Nguyên kịp thốt lời nào, Hệ Thống đã thì thào với vẻ khó tin. Nó chỉ muốn lao thẳng vào thiếu nữ đối diện, dò xét người ta thêm vài trăm lần.

[Nữ... nữ chính Diệp Yên Hà.] Hệ Thống như người sắp chết thốt ra một câu kết luận.

Phạm Nguyên: [...] Mợ! Chẳng phải nói nam nữ chính gặp nhau ở thành phố T sao? Giờ vẫn đang ở thành phố N cơ mà! Cái quái gì đã xảy ra thế này!

Lệch rồi, cốt truyện lệch rồi! Tình tiết này có vấn đề! Sao nam nữ chính có thể gặp nhau sớm như vậy chứ? Không chỉ Phạm Nguyên bối rối đủ đường, mà Hệ Thống cũng thiếu điều lăn tới lăn lui. Rồi rất nhanh sau đó, nó giật mình thông báo nhiệm vụ mới cho Phạm Nguyên.

[Thông báo, khởi động nhiệm vụ thúc đẩy tình tiết chính.]

[Nhiệm vụ: Giúp nam chính có thiện cảm với nữ chính!]

Đập bàn! Nhiệm vụ cái lông gì đây, thiện cảm là thứ muốn có là có sao? Huống chi còn là thiện cảm của loại người khó đoán như Thẩm Tinh Hạo!

[Mức độ hoàn thành: 0%]

Phạm Nguyên: [...]

Khi thấy bóng mấy người họ, Diệp Yên Hà rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm. Cô mỉm cười gật đầu, xem như lời chào hỏi. Ngay sau Diệp Yên Hà là bóng một thiếu niên trẻ tuổi. Có lẽ thiếu niên cảm thấy không có gì nguy hiểm nên ló đầu ra nhìn.

Gương mặt thiếu niên thanh tú, trắng ngần, đường nét có vài phần giống Diệp Yên Hà. Có lẽ đây là em trai cô - Diệp An Lạc.

Dù mạt thế đã xảy ra được gần một tháng nhưng hai chị em nhà họ Diệp vẫn khỏe mạnh hồng hào, không có vẻ chật vật như bao người chạy nạn khác. Phạm Nguyên càng nhìn lại cáu tiết với loại hào quang rực rỡ này của nhân vật chính.

Nam chính khiến cậu ghen ăn tức ở thì thôi, giờ ngay cả nữ chính cũng muốn chọc mù mắt người ta giữa ban ngày ban mặt.

Thấy Diệp Yên Hà dắt em trai đi về phía mình, Phạm Nguyên vội vàng phục hồi tinh thần, khóe môi gương lên nụ cười công nghiệp tiêu chuẩn. Cậu tỏ vẻ bất ngờ khi thấy Diệp Yên Hà, đồng thời quay sang giới thiệu với Thẩm Tinh Hạo.

"Cô ấy là bạn tôi, tên Diệp Yên Hà. Tính cách cô ấy rất tốt, hơn nữa cũng là một người có năng lực."

Thẩm Tinh Hạo gật đầu chào với Diệp Yên Hà, ấn tượng ban đầu coi như không tệ.

[Mức độ hoàn thành: 10%.]

Diệp Yên Hà gật đầu đáp lại, đoạn quay sang Phạm Nguyên, nụ cười càng thêm nhiệt tình thân thiết.

"Lâu rồi không gặp, tiểu Nguyên."

"..." Tiểu Nguyên cái đầu cô! Chúng ta thân thiết lắm sao?

Nếu không phải biết trước Diệp Yên Hà là người xuyên không đến, có lẽ Phạm Nguyên cũng tin vẻ nhiệt tình thân thiết trên mặt cô nàng là thật. Mẹ nó, nói chuyện với người xa lạ mà đạt được cảnh giới này, nam nữ chính thật sự rất giỏi trong việc diễn kịch.

[Thực ra...] Hệ Thống bỗng chọt chọt ngón tay. [Khả năng diễn kịch của cậu cũng không kém đâu, Boss ẩn thân mến ạ.]

Phạm Nguyên: [...]

Phạm Nguyên sâu sắc chiêm nghiệm, thực ra người diễn kịch giỏi không nhất định phải là diễn viên lành nghề, ngay như người bình thường khi đại phát thần uy cũng có thể trở thành Ảnh Đế.

Dòng suy nghĩ thoáng qua rất nhanh, Phạm Nguyên nhanh chóng học theo kiểu thân thiết của người ta để cười đáp lại: "Gặp cậu khiến tớ bất ngờ quá. Giờ chị em cậu đang ở đâu? Sống tốt không?"

Hàn huyên đôi ba câu, Phạm Nguyên biết được hai chị em nữ chính đang sống cùng mẹ ở một biệt thự bỏ không kiên cố. Cậu còn bất ngờ biết được em trai Diệp An Lạc của cô là người mang Dị năng song hệ, một là hệ Không gian trữ đồ, một là hệ Mộc.

Về phần nữ chính ấy hả? Ha ha... cô nàng mang Dị năng hệ Băng!!

Phạm Nguyên bị đám con cưng của trời kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến phát điên. Phát điên xong lại trở về bình thường.

Trước mắt cần phải thu thập vật tư, Thẩm Tinh Hạo thảo luận với Diệp Yên Hà về tình trạng bất bình thường bên ngoài nhà kho. Càng nói càng hợp nhau.

[Hệ Thống! Rõ ràng nam chính đã có thiện cảm với nữ chính, đâu cần tôi cực khổ làm nhiệm vụ chứ?]

[Mức độ hoàn thành: 20%.]

Phạm Nguyên cảm thấy không ổn. Bình thường Hệ Thống nói năng không ngớt miệng, sao từ khi thấy nữ chính lại ít nói hơn thế này? Hơn nữa khi nói tông giọng cũng thều thào như người sắp chết vậy.

[Hệ Thống? Chú mày xảy ra việc gì à?]

[Cậu nghe kỹ đây. Khi gặp nam nữ chính gặp nhau, cốt truyện sẽ chuyển sang một hướng khác. Năng lượng của tôi đang dần đóng lại, đợi khi cậu hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ chính thức tắt máy nâng cấp theo hướng mới của cốt truyện.]

Sống lưng ớn lạnh, Phạm Nguyên thấy mình không khỏe cho nổi.

[Chú mày tắt máy trong bao lâu?]

[Năm ngày.] Biết Phạm Nguyên nghĩ gì, Hệ Thống an ủi. [Yên tâm, dựa vào năng lực hiện giờ của cậu, chỉ cần không chọc đến các Boss và nhân vật chính, cậu sẽ an toàn.]

Khi Phạm Nguyên cảm thấy bất lực quay ra, cậu đã thấy Thẩm Tinh Hạo và Diệp Yên Hà tiến đến xưởng thịt đông lạnh.

Diệp Yên Hà đi trước, từng bước cẩn thận đến trước cửa. Rồi đột nhiên cô nàng nghiêng người, phất tay tạo một tường băng chắn ngang người mình.

Kít...

Một tiếng ghê rợn vang lên. Tốc độ quá nhanh, mọi người chỉ kịp thấy vết cào sâu chạy dài trên tường băng Diệp Yên Hà tạo ra.

Tang thi!

Loại tốc độ này, hơn nữa còn tập kích bất ngờ... Gương mặt Thẩm Tinh Hạo trầm xuống, mà sâu trong ánh mắt Diệp Yên Hà cũng lóe lên một tia lạnh lẽo. 

Tang thi cấp 1 xuất hiện!

Tang thi cấp 1 này là loại biến dị về tốc độ. Có nó ở đây, khung cảnh vắng vẻ xung quanh đã được lý giải. Tang thi cấp thấp bị tang thi cấp cao chi phối. Đây là địa bàn của tang thi cấp 1, như vậy đám tang thi cấp thấp kia đừng hòng đến gần.

Sau khi tập kích bất ngờ, tang thi cấp 1 lần nữa biến mất. 

Phạm Nguyên nhìn quanh, đột nhiên thấy lông tơ khắp người dựng đứng. 

Mẹ kiếp! Tạ Uyển Thanh không có Dị năng đã sớm chạy đến cạnh Thẩm Tinh Hạo. Mộ Viễn Phương và Diệp An Lạc ngay khi thấy tang thi cấp 1 xuất hiện đã nhanh chân đến hội họp với nam nữ chính!

Móa, giờ còn mình cậu lẻ loi.

Gần như vừa nghe thấy tiếng gió rít, Phạm Nguyên đã lăn người tránh, đồng thời bộc phát hết Dị năng hệ Mộc của mình ra. 

Dây leo tuôn ra, bao phủ khắp mặt đất, giữ chặt tang thi cấp 1 và hất Phạm Nguyên về vùng an toàn. 

Lần bộc phát bất ngờ này giúp Phạm Nguyên giữ được một mạng nhưng lại đưa đến ánh mắt tối đen không thiện cảm của nam nữ chính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện