Buổi tối, sau khi tắm rửa sạch sẽ, hai người làm ổ trên giường nghịch máy tính.
“Mộ Niên, em thật sự không định dùng nick Bánh Mật nữa sao?” Thịnh Diệc Thanh nhìn khung chat trên diễn đàn của kịch tổ cũ, hỏi: “Mọi người trên diễn đàn vừa nãy còn nói đến em đó.” “Hửm?” Mộ Niên đưa mắt nhìn màn hình máy tính của Thịnh Diệc Thanh, “Nói gì em cơ?”
[Đạo diễn]: Thực ra nhân vật này để Bánh Mật xứng sẽ rất hợp ~
[Lên kế hoạch]: T____T Nhưng giờ lại không làm sao liên với cậu ấy được, QQ thì không add friend, cậu ấy lại không dùng weibo…
[CV – Quỳnh Lâu]: Làm gì có chuyện trên đời vẫn còn có người không dùng weibo? Người rừng sao trời? “Hắn ta mới là người rừng…” Mộ Niên lẩm bẩm.
Thịnh Diệc Thanh ôm lấy bả vai Mộ Niên, hôn lên má cậu một cái, “Ừ, hắn ta là người rừng. Nhưng nói thật, hồi trước em bảo có weibo, còn follow anh, nhưng sao anh không thấy?”
“Không phải weibo đó…” Mộ Niên chôn mặt vào ngực Thịnh Diệc Thanh, nhỏ giọng nói: “Cái khác cơ…”
“Cái nào? Để anh follow.” Thịnh Diệc Thanh mở weibo, “Tên là gì?”
Mộ Niên thấp giọng trả lời: “Bánh mật không phải bánh ngọt…”
“Hả?” Thịnh Diệc Thanh nghe không rõ liền hỏi lại, “Gì cơ?”
“Bánh mật không phải bánh ngọt!” Mộ Niên nói xong liền dứt khỏi vòng tay của Thịnh Diệc Thanh, nằm vật ra giường.
“Tên này rất hay mà, làm gì thẹn thùng thế?” Tìm được weibo của Bánh Mật, lần cuối update cách đây khá lâu, Thịnh Diệc Thanh đẩy xuống xem nhưng weibo cậu đã từng up, “Phi tát hồi ấy tặng em cũng được up weibo à?”
Mộ Niên chôn mặt vào gối gật gật đầu, Thịnh Diệc Thanh đưa tay vuốt lưng cậu: “Nhóc tham ăn, trên weibo toàn bánh là bánh… Eh, đây không phải bánh ở tiệm anh sao?”
“Ừm…”
Thịnh Diệc Thanh nhìn Mộ Niên đột nhiên cư xử kỳ quặc cũng có chút khó hiểu, mở phần follow của Bánh mật không phải bánh ngọt ra, quả nhiên thấy có nick mình, nhưng thế cũng đâu có gì đáng ngại?
Nhấn nút follow, Thịnh Diệc Thanh quay lại trang weibo của mình, thấy weibo phát hồi sáng đã có không ít bình luận, đột nhiên nổi hứng mở lên xem, bỗng nhìn thấy cái nick quen thuộc kia. [Bánh mật không phải bánh ngọt]: Thoạt nhìn có vẻ rất ngon =3=
Thịnh Diệc Thanh đưa mắt nhìn Mộ Niên đang nằm giả chết bên cạnh, quyết đoán mở bình luận của từng weibo mình up lên xem, không ngoài dự đoán, ở dưới thể nào cũng xuất hiện nick quen thuộc kia.
Mộ Niên quay lưng về phía Thịnh Diệc Thanh, hồi tưởng lúc đó ở trên trang weibo của Báo Tử quẩy tưng bừng, thật sự rất xấu hổ! Không nhịn được nghe ngóng, lại thấy người bên cạnh mãi không ho lấy một tiếng, liền quay ra định lén nhìn một chút.
Thấy Thịnh Diệc Thanh vẻ mặt nghiêm túc nhìn màn hình liền nghi hoặc, “Sao… sao thế? Mặt hình sự ghê vậy?”
Thịnh Diệc Thanh không nói gì, tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình.
Mộ Niên thấy mình bị ăn bơ thì mất mặt, không thèm nói nữa nằm trên giường nghịch di động.
Nửa giờ trôi qua, Thịnh Diệc Thanh xuống bên cậu, tay khoác lên tay Mộ Niên, chăm chú nhìn cậu: “Không ngờ Bánh mật của anh đã để ý anh từ lâu, anh thật là ngốc, nếu nhận ra em sớm hơn một chút thì có phải tốt rồi không.”
Mộ Niên đem mặt chôn vào ngực hắn, nhẹ giọng nói: “Như bây giờ cũng rất tốt.”
Thịnh Diệc Thanh một tay ôm cậu, một tay điều khiển chuột, nói: “Các fan đang đòi ảnh người yêu anh nè.”
“A?” Mộ Niên ngẩng đầu cùng Thịnh Diệc Thanh xem weibo, thấy trong update mới có rất nhiều bình luận, cái nào cái nấy đều cùng một mục đích.
[Fan 1]: ⊙▽⊙ Chuyện gì xảy ra vậy, sama đã lâu không up weibo, vừa up đã làm người khác giật mình!!!
[Fan 2]: Hay sama với tiểu thụ lúc trước thành đôi rồi?
[Fan 3]: QVQ Thật vậy sao??? Sama cuối cùng không buồn nữa rồi! Tôi đã bảo mà, sama tốt như vậy ai nỡ từ chối cơ chứ! [
Fan 4]: Tin hot a! Xin ảnh ngọc của tiểu thụ!
[Fan 5]: Xin ảnh chụp! Sama ngữ khí của anh quá cưng chiều rồi đó!
[Fan 6]: Khó khăn lắm mới ở bên nhau, có thể không cưng sao! Sama mau phát quà!
[Fan 7]: Cùng xin quà ~(≧▽≦)/~
[Fan 8]: O(∩_∩)O Ngóng quà ngóng quà!!! Sama xin hãy lắng nghe tiếng lòng của bọn em!!!
“Quà gì thì được ha?” Thịnh Diệc Thanh cúi đầu hỏi ý kiến Mộ Niên.
“Bình thường gặp chuyện như vậy em toàn giả chết.” Mộ Niên ho nhẹ, “Không thì anh cũng làm vậy đi?”
“Không hổ là Lưu Niên sama nổi tiếng cao lãnh ~ Tại hạ cam nguyện bái phục.” Thịnh Diệc Thanh trêu ghẹo nói.
Mộ Niên bĩu môi phản bác: “Vậy chứ anh có cách nào hay hơn sao, Báo Tử sama?”
“Sợ quan hệ của chúng ta bị lộ chứ gì?” Mộ Niên nhướn mày
“Ai thèm sợ?”
“Vậy anh reply.”
Thịnh Diệc Thanh buông Mộ Niên ra, hai tay gõ bàn phím, chọn đại một bình luận của fan để trả lời.
[CV Báo Tử]: Ngày mai nhớ lên nghe hát song ca! @ [Fan 8]: O(∩_∩)O Ngóng quà ngóng quà!!! Sama xin hãy lắng nghe tiếng lòng của bọn em!!! @ [CV Báo Tử ]: Thành quả của buổi sáng, chờ nhóc lười nào đó đến ăn [hình ảnh] [hình ảnh].
Weibo vừa được update chưa đầy 2 phút, lập tức đã có mấy bình luận, quả nhiên buổi tối là thời gian nhiều người lên mạng nhất.
[Fan 1]: Sofa!!!
[Fan 2]: Má ơi là thật đó hả!!! Không thể tin được ^O^/!!!!
[Fan 3]: Sama anh thật sự không bị hack nick đó chớ??? Mai em nhất định mọc rễ trước máy tính để canh!!!
[Fan 4]: = ̄ω ̄= Yay!!! Sama không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng liền chấn động bốn phương! Nếu không ca hát thì cũng là phu phu liếc mắt đưa tình! Có cần ân ái đến mức đó hay không!!!
[Fan 5]: Thật mong được nghe giọng tiểu thụ nha ~ Mọi người đoán xem tiểu thụ liệu có chơi võng phối hay không?
Mộ Niên vừa cười vừa đọc bình luận của fan.
Cùng lúc đó, trên diễn đàn của kịch tổ hiện tại cũng náo nhiệt không kém.
[Lên kế hoạch]: @[CV-Báo Tử]!!! Báo Tử sama!!!
[Đạo diễn]: Sao thế?
[Biên kịch]: Mau lên weibo =v= tin tức này rất động trời! Tôi chỉ nghĩ thôi cũng thấy trong lòng muốn hét to rồi!!!
[Đạo diễn]: Cô động kinh hở…
[Biên kịch]: Chậc chậc! Ngu dân trì độn!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Báo Tử có người yêu ╮(╯_╰)╭
[Đạo diễn]: Chuyện gì vậy! Một chút hó hé cũng không có! [
Lên kế hoạch]: o(≧v≦)o Mai sama nói sẽ hát song ca thiệt mong chờ!! @[CV-Báo Tử] ~ Sama mau xuất hiện đi nào!
[CV-Báo Tử]:?
[Lên kế hoạch]: Sama khai mau! Mau khai câu chuyện tình yêu của anh với tiểu thụ đi nào!!!
[CV – Báo Tử]: …Không có gì để khai.
[Biên kịch]: Tiểu thụ có ở cạnh sama không??? Hi ~ tiểu thụ! Người toàn năng hoàn hảo đến từng millimet như sama cần phải cẩn thận trân trọng nắm chắc nha!
“Nghe chưa, cẩn thận trân trọng nắm chắc nha.” Thịnh Diệc Thanh cúi xuống bên tai Mộ Niên cười khẽ.
“Hứ, người em nhìn trúng làm gì có chuyện không nắm chắc!”
Mỗi lần Mộ Niên thẳng thắn bày tỏ cam tình của mình, Thịnh Diệc Thanh đều hận không thể ôm cậu vào lòng vuốt ve âu yếm.
[CV – Báo Tử]: ^____^ Bọn tôi đều nắm chắc.
[Lên kế hoạch]: Tiểu thụ mau nói chuyện đi mà!
[CV – Báo Tử]: Mai rồi sẽ được nghe.
“Giờ mà nghe sẽ không bất ngờ.”
Thịnh Diệc Thanh nói.
Mộ Niên như nghĩ đến điều gì, gật đầu đồng ý,
“Đúng, phải làm cho họ giật nảy mình.”
Đưa mắt xem đồng hồ, Thịnh Diệc Thanh đặt máy tính sang một bên, ôm Mộ Niên nằm nói chuyện phiếm.
Vừa nói đến thanh âm, lại khiến hắn tò mò với nguyên nhân dùng nick nhỏ của cậu, “Sao lúc đó em lại dùng nick nhỏ nhận kịch?”
“Đổi phong cách khác cho vui ấy mà.”
Nói đến phong cách khác, Thịnh Diệc Thanh không khỏi cười nói: “Mộ Niên của anh còn rất siêu, có thể đổi giọng, người khác nghe không cách nào nhận ra!”
Mộ Niên kiêu ngạo nói: “Đương nhiên, nghề của em mà!”
“Hai giọng khác nhau một trời một vực, chắc đến fan ruột của em cũng không cách nào tưởng tượng nổi Lưu Niên với Bánh mật lại là cùng một người. Cả hai khác nhau quá xa. Không hiểu sao người khác lại có thể suy ra là em lạnh lùng lãnh đạm được nhỉ?”
“Có lẽ là vì em không hay nói chuyện.”
“Thế mới thấy, tính cách trên Internet với ngoài đời khác nhau hoàn toàn.”
Mộ Niên lắc đầu, “Anh ngoài đời hay trên Internet cũng vẫn như thế.”
“Vậy chứ sao lúc trước em lại từ chối anh?”
“Có thể không nhắc đến được không!!!”
—–END 19—–
“Mộ Niên, em thật sự không định dùng nick Bánh Mật nữa sao?” Thịnh Diệc Thanh nhìn khung chat trên diễn đàn của kịch tổ cũ, hỏi: “Mọi người trên diễn đàn vừa nãy còn nói đến em đó.” “Hửm?” Mộ Niên đưa mắt nhìn màn hình máy tính của Thịnh Diệc Thanh, “Nói gì em cơ?”
[Đạo diễn]: Thực ra nhân vật này để Bánh Mật xứng sẽ rất hợp ~
[Lên kế hoạch]: T____T Nhưng giờ lại không làm sao liên với cậu ấy được, QQ thì không add friend, cậu ấy lại không dùng weibo…
[CV – Quỳnh Lâu]: Làm gì có chuyện trên đời vẫn còn có người không dùng weibo? Người rừng sao trời? “Hắn ta mới là người rừng…” Mộ Niên lẩm bẩm.
Thịnh Diệc Thanh ôm lấy bả vai Mộ Niên, hôn lên má cậu một cái, “Ừ, hắn ta là người rừng. Nhưng nói thật, hồi trước em bảo có weibo, còn follow anh, nhưng sao anh không thấy?”
“Không phải weibo đó…” Mộ Niên chôn mặt vào ngực Thịnh Diệc Thanh, nhỏ giọng nói: “Cái khác cơ…”
“Cái nào? Để anh follow.” Thịnh Diệc Thanh mở weibo, “Tên là gì?”
Mộ Niên thấp giọng trả lời: “Bánh mật không phải bánh ngọt…”
“Hả?” Thịnh Diệc Thanh nghe không rõ liền hỏi lại, “Gì cơ?”
“Bánh mật không phải bánh ngọt!” Mộ Niên nói xong liền dứt khỏi vòng tay của Thịnh Diệc Thanh, nằm vật ra giường.
“Tên này rất hay mà, làm gì thẹn thùng thế?” Tìm được weibo của Bánh Mật, lần cuối update cách đây khá lâu, Thịnh Diệc Thanh đẩy xuống xem nhưng weibo cậu đã từng up, “Phi tát hồi ấy tặng em cũng được up weibo à?”
Mộ Niên chôn mặt vào gối gật gật đầu, Thịnh Diệc Thanh đưa tay vuốt lưng cậu: “Nhóc tham ăn, trên weibo toàn bánh là bánh… Eh, đây không phải bánh ở tiệm anh sao?”
“Ừm…”
Thịnh Diệc Thanh nhìn Mộ Niên đột nhiên cư xử kỳ quặc cũng có chút khó hiểu, mở phần follow của Bánh mật không phải bánh ngọt ra, quả nhiên thấy có nick mình, nhưng thế cũng đâu có gì đáng ngại?
Nhấn nút follow, Thịnh Diệc Thanh quay lại trang weibo của mình, thấy weibo phát hồi sáng đã có không ít bình luận, đột nhiên nổi hứng mở lên xem, bỗng nhìn thấy cái nick quen thuộc kia. [Bánh mật không phải bánh ngọt]: Thoạt nhìn có vẻ rất ngon =3=
Thịnh Diệc Thanh đưa mắt nhìn Mộ Niên đang nằm giả chết bên cạnh, quyết đoán mở bình luận của từng weibo mình up lên xem, không ngoài dự đoán, ở dưới thể nào cũng xuất hiện nick quen thuộc kia.
Mộ Niên quay lưng về phía Thịnh Diệc Thanh, hồi tưởng lúc đó ở trên trang weibo của Báo Tử quẩy tưng bừng, thật sự rất xấu hổ! Không nhịn được nghe ngóng, lại thấy người bên cạnh mãi không ho lấy một tiếng, liền quay ra định lén nhìn một chút.
Thấy Thịnh Diệc Thanh vẻ mặt nghiêm túc nhìn màn hình liền nghi hoặc, “Sao… sao thế? Mặt hình sự ghê vậy?”
Thịnh Diệc Thanh không nói gì, tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình.
Mộ Niên thấy mình bị ăn bơ thì mất mặt, không thèm nói nữa nằm trên giường nghịch di động.
Nửa giờ trôi qua, Thịnh Diệc Thanh xuống bên cậu, tay khoác lên tay Mộ Niên, chăm chú nhìn cậu: “Không ngờ Bánh mật của anh đã để ý anh từ lâu, anh thật là ngốc, nếu nhận ra em sớm hơn một chút thì có phải tốt rồi không.”
Mộ Niên đem mặt chôn vào ngực hắn, nhẹ giọng nói: “Như bây giờ cũng rất tốt.”
Thịnh Diệc Thanh một tay ôm cậu, một tay điều khiển chuột, nói: “Các fan đang đòi ảnh người yêu anh nè.”
“A?” Mộ Niên ngẩng đầu cùng Thịnh Diệc Thanh xem weibo, thấy trong update mới có rất nhiều bình luận, cái nào cái nấy đều cùng một mục đích.
[Fan 1]: ⊙▽⊙ Chuyện gì xảy ra vậy, sama đã lâu không up weibo, vừa up đã làm người khác giật mình!!!
[Fan 2]: Hay sama với tiểu thụ lúc trước thành đôi rồi?
[Fan 3]: QVQ Thật vậy sao??? Sama cuối cùng không buồn nữa rồi! Tôi đã bảo mà, sama tốt như vậy ai nỡ từ chối cơ chứ! [
Fan 4]: Tin hot a! Xin ảnh ngọc của tiểu thụ!
[Fan 5]: Xin ảnh chụp! Sama ngữ khí của anh quá cưng chiều rồi đó!
[Fan 6]: Khó khăn lắm mới ở bên nhau, có thể không cưng sao! Sama mau phát quà!
[Fan 7]: Cùng xin quà ~(≧▽≦)/~
[Fan 8]: O(∩_∩)O Ngóng quà ngóng quà!!! Sama xin hãy lắng nghe tiếng lòng của bọn em!!!
“Quà gì thì được ha?” Thịnh Diệc Thanh cúi đầu hỏi ý kiến Mộ Niên.
“Bình thường gặp chuyện như vậy em toàn giả chết.” Mộ Niên ho nhẹ, “Không thì anh cũng làm vậy đi?”
“Không hổ là Lưu Niên sama nổi tiếng cao lãnh ~ Tại hạ cam nguyện bái phục.” Thịnh Diệc Thanh trêu ghẹo nói.
Mộ Niên bĩu môi phản bác: “Vậy chứ anh có cách nào hay hơn sao, Báo Tử sama?”
“Sợ quan hệ của chúng ta bị lộ chứ gì?” Mộ Niên nhướn mày
“Ai thèm sợ?”
“Vậy anh reply.”
Thịnh Diệc Thanh buông Mộ Niên ra, hai tay gõ bàn phím, chọn đại một bình luận của fan để trả lời.
[CV Báo Tử]: Ngày mai nhớ lên nghe hát song ca! @ [Fan 8]: O(∩_∩)O Ngóng quà ngóng quà!!! Sama xin hãy lắng nghe tiếng lòng của bọn em!!! @ [CV Báo Tử ]: Thành quả của buổi sáng, chờ nhóc lười nào đó đến ăn [hình ảnh] [hình ảnh].
Weibo vừa được update chưa đầy 2 phút, lập tức đã có mấy bình luận, quả nhiên buổi tối là thời gian nhiều người lên mạng nhất.
[Fan 1]: Sofa!!!
[Fan 2]: Má ơi là thật đó hả!!! Không thể tin được ^O^/!!!!
[Fan 3]: Sama anh thật sự không bị hack nick đó chớ??? Mai em nhất định mọc rễ trước máy tính để canh!!!
[Fan 4]: = ̄ω ̄= Yay!!! Sama không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng liền chấn động bốn phương! Nếu không ca hát thì cũng là phu phu liếc mắt đưa tình! Có cần ân ái đến mức đó hay không!!!
[Fan 5]: Thật mong được nghe giọng tiểu thụ nha ~ Mọi người đoán xem tiểu thụ liệu có chơi võng phối hay không?
Mộ Niên vừa cười vừa đọc bình luận của fan.
Cùng lúc đó, trên diễn đàn của kịch tổ hiện tại cũng náo nhiệt không kém.
[Lên kế hoạch]: @[CV-Báo Tử]!!! Báo Tử sama!!!
[Đạo diễn]: Sao thế?
[Biên kịch]: Mau lên weibo =v= tin tức này rất động trời! Tôi chỉ nghĩ thôi cũng thấy trong lòng muốn hét to rồi!!!
[Đạo diễn]: Cô động kinh hở…
[Biên kịch]: Chậc chậc! Ngu dân trì độn!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Báo Tử có người yêu ╮(╯_╰)╭
[Đạo diễn]: Chuyện gì vậy! Một chút hó hé cũng không có! [
Lên kế hoạch]: o(≧v≦)o Mai sama nói sẽ hát song ca thiệt mong chờ!! @[CV-Báo Tử] ~ Sama mau xuất hiện đi nào!
[CV-Báo Tử]:?
[Lên kế hoạch]: Sama khai mau! Mau khai câu chuyện tình yêu của anh với tiểu thụ đi nào!!!
[CV – Báo Tử]: …Không có gì để khai.
[Biên kịch]: Tiểu thụ có ở cạnh sama không??? Hi ~ tiểu thụ! Người toàn năng hoàn hảo đến từng millimet như sama cần phải cẩn thận trân trọng nắm chắc nha!
“Nghe chưa, cẩn thận trân trọng nắm chắc nha.” Thịnh Diệc Thanh cúi xuống bên tai Mộ Niên cười khẽ.
“Hứ, người em nhìn trúng làm gì có chuyện không nắm chắc!”
Mỗi lần Mộ Niên thẳng thắn bày tỏ cam tình của mình, Thịnh Diệc Thanh đều hận không thể ôm cậu vào lòng vuốt ve âu yếm.
[CV – Báo Tử]: ^____^ Bọn tôi đều nắm chắc.
[Lên kế hoạch]: Tiểu thụ mau nói chuyện đi mà!
[CV – Báo Tử]: Mai rồi sẽ được nghe.
“Giờ mà nghe sẽ không bất ngờ.”
Thịnh Diệc Thanh nói.
Mộ Niên như nghĩ đến điều gì, gật đầu đồng ý,
“Đúng, phải làm cho họ giật nảy mình.”
Đưa mắt xem đồng hồ, Thịnh Diệc Thanh đặt máy tính sang một bên, ôm Mộ Niên nằm nói chuyện phiếm.
Vừa nói đến thanh âm, lại khiến hắn tò mò với nguyên nhân dùng nick nhỏ của cậu, “Sao lúc đó em lại dùng nick nhỏ nhận kịch?”
“Đổi phong cách khác cho vui ấy mà.”
Nói đến phong cách khác, Thịnh Diệc Thanh không khỏi cười nói: “Mộ Niên của anh còn rất siêu, có thể đổi giọng, người khác nghe không cách nào nhận ra!”
Mộ Niên kiêu ngạo nói: “Đương nhiên, nghề của em mà!”
“Hai giọng khác nhau một trời một vực, chắc đến fan ruột của em cũng không cách nào tưởng tượng nổi Lưu Niên với Bánh mật lại là cùng một người. Cả hai khác nhau quá xa. Không hiểu sao người khác lại có thể suy ra là em lạnh lùng lãnh đạm được nhỉ?”
“Có lẽ là vì em không hay nói chuyện.”
“Thế mới thấy, tính cách trên Internet với ngoài đời khác nhau hoàn toàn.”
Mộ Niên lắc đầu, “Anh ngoài đời hay trên Internet cũng vẫn như thế.”
“Vậy chứ sao lúc trước em lại từ chối anh?”
“Có thể không nhắc đến được không!!!”
—–END 19—–
Danh sách chương