” Ta đứng ở đây. Ngon nhảy vào mà giết.”

Mạc Phàm cũng không dám liều lĩnh. Hắn đứng một đoạn cách khá xa tên Triêu Hách đang đứng kia.

” Người có thể thử lại một lần nữa. Nhưng dựa vào cái tu vi vừa mới bước vào trung cấp của người. Cho dù người có dùng hết ma năng để phóng thích ra Liệt Quyền thì cũng đừng hòng phá vỡ được bức tường nước Thủy Nhiêu Chi Thuẫn của ta. Người nhìn lại con đàn bà kia mà xem. Nàng ta đã bị Tà Chi Chi Tịnh (cạm bẫy của con nhện ma) quấn lên người rồi. Chỉ một lúc nữa thôi. Nàng ta sẽ bị hút đi sinh mệnh giống như 4 tên Đông Phương Thế Gia kia!!”

Mặc dù Triêu Hách không bị thương nhưng lục phủ ngũ tạng đau nhức khiến cho hắn biến thành một người nguy hiểm như quái vật.

Mạc Phàm liền nhìn sang phía lão sư Đường Nguyệt.

Quả thật giờ phút này, trên người nàng xuất hiện một sợi tơ nhện màu đen như có như không. Nó quấn chặt lấy cơ thể của nàng. Cảm giác như nó muốn chui vào sâu bên trong da thịt của nàng vậy. Tình huống của nàng không khác gì 4 gã Đông Phương Thế Gia lúc trước….

Cái tên Triêu Hách này đã sớm đem Đường Nguyệt c

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện