Nghe thấy Nhâm Bình Sinh đồng ý gia nhập Địa phủ, đến bây giờ Vương Ngọc vẫn còn có chút không dám tin, Tô Tín lại thật sự làm được chuyện này!
Phải biết rằng cường giả Dương Thần Cảnh chính là tồn tại đứng đầu ở trên giang hồ, hơn nữa Nhâm Bình Sinh này còn là người nổi bật trong số các cường giả Dương Thần Cảnh, cũng không phải là tồn tại mà Sầm Vệ Trang của Thanh Thành kiếm phái và lão tổ Tô gia có thể sánh bằng.
Vương Ngọc vô thức liếc nhìn tên Tả Vô Cương kia một cái, thật ra thì tên Tả Vô Cương này cũng rất thích hợp để gia nhập Địa phủ, chỉ có điều tên này không được may mắn cho lắm, hắn kết thành tử thù với Anh Hùng Hội, giữa hắn và Nhâm Bình Sinh nhất định phải có một người chết, thế nên người chết lần này chỉ có thể là hắn.
Đừng thấy lúc trước Tả Vô Cương liều mạng với Nhâm Bình Sinh bất chấp việc cả hai đều thua thirtj, thậm chí sâu độc mà hắn vận dụng lúc cuối cùng kia cũng đã suýt làm cho Nhâm Bình Sinh trúng chiêu, nhưng thật ra thì đó cũng bởi là vì Nhâm Bình Sinh không có loại công pháp nào để phòng ngự Nguyên Thần, thế nên mới phải bị Tả Vô Cương đánh lén thành công.
Thật ra nếu bàn về thực lực tổng hợp, không thể nghi ngờ rằng Nhâm Bình Sinh mạnh hơn Tả Vô Cương một bậc, chỉ cần hắn tiến vào Địa phủ, sau đó học tập công pháp trong Địa phủ, là có thể hoàn toàn bù đắp được khuyết điểm duy nhất này.
Địa phủ tuy không có những bộ công pháp từ thời thượng cổ, nhưng ưu điểm chính là toàn diện, vô cùng toàn diện.
Giống như Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải của Tô Tín vậy, trừ công pháp chủ yếu ra, còn có đủ các loại võ kỹ và phương pháp vận dụng.
Công pháp của Anh Hùng Hội quá mức bình thường, mà công pháp ở trong Địa phủ thì trăm phần trăm là có loại pháp môn Nguyên Thần phòng ngự công kích.
Mặc dù không giống với pháp môn Nguyên Thần đặc biệt mà Huyễn Ma Đạo và Bạch Liên Giáo tu luyện, nhưng đủ để ứng phó với một số công kích Nguyên Thần tầm thường là cũng đủ rồi, tới lúc đó sẽ không bị động giống như trước, chỉ có thể dùng phương thức tự chém Nguyên Thần để phá giải cục diện.
Nếu gia nhập Địa phủ, thì tất cả đều là người mình rồi, cuối cùng Trần Độ cũng thu lại Kim Đao trong tay, không còn khẩn trương như lúc trước nữa.
Chẳng qua trước mắt thì đám người Trần Vạn Tam bên kia đang tranh đoạt lệnh bài hội chủ, mặc dù hắn đã phái Đồng Tác Giang dẫn người đi hủy diệt vậy lệnh bài hội chủ, nhưng hiện tại bên kia vẫn chưa có ai đi ra ngoài, hiển nhiên là Đồng Tác Giang vẫn chưa thành công, hơn nữa sau này cũng rất khó thành công.
Hiển nhiên là Trần Độ Đối hiểu biết rất rõ về thực lực của đám người Đồng Tác Giang, mặc dù những võ giả Dung Thần Cảnh này của Anh Hùng Hội không tính là yếu, nhưng tuyệt đối cũng không tính là mạnh, chỉ có thể nói là bình thường mà thôi.
Chỉ dựa vào bọn họ, muốn hủy diệt lệnh bài hội chủ trong tay đám người Trần Vạn Tam thì quả thực là chuyện vô cùng khó khắn.
Nhưng bây giờ đã có Tô Tín và Vương Ngọc ở nơi này, căn bản không cần pải lo lắng về chút chuyện này, có hai người bọn họ ở đây thì hoàn toàn có thể giải quyết được mấy người Trần Vạn Tam.
Thế nên Trần Độ liền vội vàng lên tiếng:
- Tô huynh, Vương huynh, nếu đã như thế, bây giờ chúng ta có thể mau chóng đuổi theo đám người Trần Vạn Tam được không? Ta chỉ sợ là bọn hắn sẽ dùng hai tấm lệnh bài mở ra cấm chế.
Tô Tín trầm giọng nói:
- Trước hết cứ chờ một chút đã, có chuyện gì thì cứ phải nói ra cho rõ ràng, thật ra thì lần này chúng ta đến đây cũng là vì mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương trong cơ thể Mạc Thanh Hồi.
Khôn mặt Trần Độ lập tức biến thành màu đen, hắn biết mà, Tô Tín và Vương Ngọc bỏ bao công sức ẩn núp bên người Tả Vô Cương và Anh Hùng Hội bọn hắn như thế, chắc chắn không phải đơn giản.
Nhưng mà nếu bây giờ mục đích của bọn họ giống với đám người Trần Vạn Tam kia, thế thì vừa vì sao lại chiêu mộ hắn và Nhâm Bình Sinh gia nhập Địa phủ? Chẳng lẽ là hắn ta thật sự cho rằng một khi đã gia nhập Địa phủ rồi, hai người bọn họ sẽ không quan tâm gì đến Anh Hùng Hội hếnữa ư? Trái lại Nhâm Bình Sinh không hề tỏ vẻ gì, hắn có cảm giác rằng Tô Tín không phải là người ngớ ngẩn như vậy, vừa chiêu mộ bọn họ đi vào Địa phủ xong, liền muốn tính kế với thi thể tổ tiên của bọn họ.
Quả nhiên, kế tiếp Tô Tín liền nói:
- Mặc dù ta cũng muốn có mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương, nhưng ta sẽ không làm nhục thi thể cuẩ Mạc Thanh Hồi tiền bối.
- Hẳn là các ngươi cũng biết ta có bí pháp về tinh thần, thậm chí ngay cả lực lượng nguyên thần cũng không có mấy võ giả ở cùng cảnh giới có thể hơn được ta.
- Ta có thể nắm chắc rằng không cần đụng chạm đến thi thể của Mạc Thang Hồi tiền bối, ta vẫn có thể lấy ra mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương.
- Hai vị, ngày xưa trước khi Mạc Thanh Hồi tiền bối chết, vì sao lại không Quy Khư, mà lại khiến cho lực lượng của bản thân tiêu tán giữa đất trời, lựa chọn từ chôn cất mình ở trong lòng núi này, còn bày cấm chế, hơn nữa còn nhất định phải có hai tấm bài hội chủ lệnh của Anh Hùng Hội mới có thể mở ra, chuyện này rõ ràng như thế, chẳng lẽ các ngươi còn không nhìn ra được ư?
- Mạc Thanh Hồi tiền bối toàn tâm vì Anh Hùng Hội, hẳn là muốn để lại mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này cho đời sau, chỉ có điều là sau khi thấy được dáng vẻ của các ngươi ở loại tình huống này, hiển nhiên là sẽ không vì mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương kia mà động đến thi thể của Mạc Thanh Hồi tiền bối.
- Vậy nên bây giờ lấy ra mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này, mấy người chúng ta chia ra, ta lấy năm phần, Vương Ngọc ba phần, các ngươi hai phần, hai vị thấy thế nào?
Nếu dựa theo cách phân chia như lúc đầu của Tô Tín và Vương Ngọc, phải là hắn sáu phần Vương Ngọc bốn phần, bây giờ mỗi người đã lấy ra một phần để chia cho Nhâm Bình Sinh và Trần Độ.
Dĩ nhiên vì đối phương là Nhâm Bình Sinh và Trần Độ Tô Tín thì bọn hắn mới phân chia như thế, đổi thành người khác, sợ rằng Tô Tín cũng sẽ không chiêu mộ bọn họ vào Địa phủ, mà là lựa chọn trực tiếp đánh chết, sau đó cùng Vương Ngọc chia nhau mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương.
Đạo lý rất đơn giản, mặc dù tính cách của bản thân Tô Tín cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng hắn vẫn không thích qua lại với những tên tiểu nhân âm hiểm.
Người có tính cách giống như Nhâm Bình Sinh và Trần Độ, bọn họ biết tiến biết lui, cũng không phải là cái loại người lòng tham không đáy, vì vậy Tô Tín mới phân chia như thế.
Nếu như đổi thành những gia hỏa có ánh mắt hạn hẹp khác thì chắc chắn là bọn họ sẽ nghĩ như vậy, Mạc Thanh Hồi là tổ sư của ta, vậy hiển nhiên là tất cả mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này đều là ta, tại sao ta phải chia tám phần cho các ngươi, mà ta chỉ được có hai phần?
May mà Trần Độ và Nhâm Bình Sinh đều không phải loại người như vậy, nếu như không có Tô Tín, lấy tính cách của bọn họ, cho dù biết rằng trong cơ thể Mạc Thanh Hồi có chứa mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương đầy quý giá, hắn cũng sẽ không vì loại chí bảo này mà phá hỏng thi thể của Mạc Thanh Hồi, vốn là một phần cũng không có, bây giờ bọn hắn lại có thể được chia đến hai phần, làm người vẫn nên biết đủ một chút mới tốt.
Huống chi bây giờ bọn họ đồng ý gia nhập Địa phủ rồi, coi như đã là người của Địa phủ, mà Tô Tín và Vương Ngọc vì mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này đã phải tính toán nhiều như thế, trước mắt Tô Tín đưa ra lời hứa hẹn với bọn họ, nếu như bọn họ còn không biết tốt xấu mà đắc tội hai gã lão nhân Địa phủ kia, thì cũng chính là gián tiếp đắc tội cả Địa phủ.
Vì vậy Nhâm Bình Sinh trực tiếp gật gật đầu đáp:
- Vậy thì không thành vấn đề gì, chẳng qua ta không cần mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này, tất cả đều cho Trần Độ đi, mặc dù ta thừa kế y bát của tổ tiên, nhưng con đường võ đạo của ta không giống với tổ tiên, dung hợp mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này vào cũng không tạo thành tác dụng gì quá lớn.
Tô Tín gật đầu, Trần Độ cũng không từ chối, bởi vì bọn họ biết Nhâm Bình Sinh nói không sai.
Giống như là Tô Tín bọn họ, sau khi dung hợp mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương sẽ có thể lĩnh ngộ được kinh nghiệm mà Mạc Thanh Hồi đã đúc kết được từ ngày xưa, cho dù tương lai có không đi theo con đường giống như Mạc Thanh Hồi, thì vẫn có thể tham khảo một chút.
Mà bản thân Nhâm Bình Sinh chính là võ giả Dương Thần Cảnh, huống chi hắn còn đã tìm được con đường võ đạo thuộc về chính mình, chỉ cần tiếp tục đi theo con đường này là tốt rồi, cũng không cần đi phải tham khảo đường đi của người khác.
- Nếu đã quyết như vậy rồi thì chúng ta mau chóng hành động thôi, ta và Trần Độ sẽ là người ra tay chủ yếu, Vương Ngọc ngươi tạm thời ứng đối là được, tránh để lộ bí mật.
Tô Tín nói.
Trước mắt thì tồn tại mạnh nhất mà bọn họ phải đối diện chính là Trần Vạn Tam và Viên Vô Lượng, Tô Tín và Trần Độ hoàn toàn có thể đối phó.
Về phần Vương Ngọc, lấy thực lực của hắn trái lại có thể tạm thời bắt chước một chút Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải, suy cho cùng công pháp mà hắn tu luyện cũng là của Địa phủ, cũng có một chút tử khí Địa Ngục.
Nhưng chỗ quan trọng của Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải chính là chân khí hàn băng, lấy thực lực của Vương Ngọc thì chỉ có thể mô phỏng theo loại chân khí hàn băng hữu hình vô thần, có hoa không có quả.
Nhưng mà lần này Vương Ngọc cũng không cần phải ra tay toàn lực, khó chơi nhất là Trần Vạn Tam và Viên Vô Lượng đã có Tô Tín để đối phó, còn lại Tương Thiên Phóng và những võ giả Dung Thần Cảnh tầm thường kia, cho dù Vương Ngọc chỉ vận dụng một phần mười thực lực thì cũng đủ để ngăn chặn bọn họ.
Sau khi bàn bạc xong ba người trực tiếp ra tay, còn Nhâm Bình Sinh thì tạm thời rời đi.
Suy cho cùng bây giờ hắn còn đang bị trọng thương, thực lực của bản thân cũng bị tổn hại nặng nề, bây giờ không thích hợp để tiếp tục ra tay.
Đợi đến khi mấy người Tô Tín đi vào đến chỗ sâu nhất trong đại điện kia, nơi này đã bị đánh đến tan tác.
Trần Vạn Tam và Viên Vô Lượng là có thực lực mạnh nhất, bản thân bọn họ đều muốn tranh đoạt lệnh bài, hơn nữa Tưởng Thiên Phóng còn đang đứng ở một bên dõi mắt nhìn chằm chằm, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay, những võ giả tán tu muốn kiếm tiện nghi kia cũng là đang tìm kiếm cơ hội để ra tay.
Còn có Đồng Tác Giang dẫn theo người của Anh Hùng Hội liều mạng muốn hủy diệt tấm lệnh bài Anh Hùng Hội kia, thế nên mặc dù mọi người đánh đã được một lúc lâu, nhưng vẫn chqqa hoàn toàn phân thắng bại.
Ba người Tô Tín vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, chẳng qua khi thấy bọn họ, sắc mặt đám người Trần Vạn Tam cũng lập tức thay đổi.
Nói thật, mặc dù thực lực của Trần Độ rất khủng bố, nhưng hắn chỉ có một minhg, coi như là có thêm cả đám rác rưởi Anh Hùng Hội này cũng không ngăn được bọn họ cướp lấy lệnh bài hội chủ của Anh Hùng Hội.
Nhưng hiện tại bên cạnh hắn có Sở Giang Vương của Địa phủ và Tô Tín là thế nào đây? Bọn họ đã liên thủ rồi ư?
Thực lực của Tô Tín ra sao không cần phải nhiều lời, có ai ở võ lâm Trung Nguyên lại không biết đến uy danh của Tô Tín? Uy danh của hắn là dùng từng trận huyết chiến để đổi lấy, ngươi có thể lên án thủ đoạn làm việc và nhân phẩm của Tô Tín, nhưng ngươi lại không thể chất vấn thực lực của Tô Tín.
Mà vị Sở Giang Vương của Địa phủ kia cũng không phải là nhân vật đơn giản gì.
Nghe nói đoạn thời gian trước bốn người của Địa phủ vừa ra tay đã tiêu diệt Ác Nhân Cốc, một thế lực có thực lực không kém ở Lương Châu đạo, vị Sở Giang Vương này lại còn dễ dàng giết chết “Vạn Độc Ma quân” Cừu Phi Dư đứng ở vị trí thứ sáu trên Hắc bảng, có thể tưởng tượng vị cường giả củaĐịa phủ này mạnh đến mức nào.
Hai người kia còn cộng thêm cả Trần Độ Khoái Đao Vô Song, tổ hợp ba người này khiến cho sắc mặt của mọi người lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Đừng thấy Tô Tín bọn họ chỉ có ba người, nhưng chỉ bằng ba người này cũng vẫn mạnh hơn tất cả những người ở đây, bọn họ tuyệt đối có năng lực để thay đổi tình thế.
Chỉ là đám người Viên Vô Lượng vẫn rất ngờ vực, tại sao ba người bọn họ lại có thể hợp tác với nhau?
Tô Tín đứng về phía Anh Hùng Hội thì bọn họ có thể hiểu, nhưng bản thân hắn chính là loại người không có lợi ích thì sẽ không nhúng tay, ngay từ lúc chính thức bắt đầu khai chiến đến giờ, bọn họ vẫn chưa từng thấy Tô Tín ra tay, hiện tại hắn giúp Anh Hùng Hội là vì sẽ đạt được lợi ích gì ư?
Còn có vị Sở Giang Vương kia nữa, dựa theo thông tin mà bọn họ điều tra được, chẳng phải là vị Sở Giang Vương này ở bên phía đám người Thần Đạo Minh ư? Sao bây giờ lại chạy sang phía Anh Hùng Hội rồi?
Phải biết rằng cường giả Dương Thần Cảnh chính là tồn tại đứng đầu ở trên giang hồ, hơn nữa Nhâm Bình Sinh này còn là người nổi bật trong số các cường giả Dương Thần Cảnh, cũng không phải là tồn tại mà Sầm Vệ Trang của Thanh Thành kiếm phái và lão tổ Tô gia có thể sánh bằng.
Vương Ngọc vô thức liếc nhìn tên Tả Vô Cương kia một cái, thật ra thì tên Tả Vô Cương này cũng rất thích hợp để gia nhập Địa phủ, chỉ có điều tên này không được may mắn cho lắm, hắn kết thành tử thù với Anh Hùng Hội, giữa hắn và Nhâm Bình Sinh nhất định phải có một người chết, thế nên người chết lần này chỉ có thể là hắn.
Đừng thấy lúc trước Tả Vô Cương liều mạng với Nhâm Bình Sinh bất chấp việc cả hai đều thua thirtj, thậm chí sâu độc mà hắn vận dụng lúc cuối cùng kia cũng đã suýt làm cho Nhâm Bình Sinh trúng chiêu, nhưng thật ra thì đó cũng bởi là vì Nhâm Bình Sinh không có loại công pháp nào để phòng ngự Nguyên Thần, thế nên mới phải bị Tả Vô Cương đánh lén thành công.
Thật ra nếu bàn về thực lực tổng hợp, không thể nghi ngờ rằng Nhâm Bình Sinh mạnh hơn Tả Vô Cương một bậc, chỉ cần hắn tiến vào Địa phủ, sau đó học tập công pháp trong Địa phủ, là có thể hoàn toàn bù đắp được khuyết điểm duy nhất này.
Địa phủ tuy không có những bộ công pháp từ thời thượng cổ, nhưng ưu điểm chính là toàn diện, vô cùng toàn diện.
Giống như Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải của Tô Tín vậy, trừ công pháp chủ yếu ra, còn có đủ các loại võ kỹ và phương pháp vận dụng.
Công pháp của Anh Hùng Hội quá mức bình thường, mà công pháp ở trong Địa phủ thì trăm phần trăm là có loại pháp môn Nguyên Thần phòng ngự công kích.
Mặc dù không giống với pháp môn Nguyên Thần đặc biệt mà Huyễn Ma Đạo và Bạch Liên Giáo tu luyện, nhưng đủ để ứng phó với một số công kích Nguyên Thần tầm thường là cũng đủ rồi, tới lúc đó sẽ không bị động giống như trước, chỉ có thể dùng phương thức tự chém Nguyên Thần để phá giải cục diện.
Nếu gia nhập Địa phủ, thì tất cả đều là người mình rồi, cuối cùng Trần Độ cũng thu lại Kim Đao trong tay, không còn khẩn trương như lúc trước nữa.
Chẳng qua trước mắt thì đám người Trần Vạn Tam bên kia đang tranh đoạt lệnh bài hội chủ, mặc dù hắn đã phái Đồng Tác Giang dẫn người đi hủy diệt vậy lệnh bài hội chủ, nhưng hiện tại bên kia vẫn chưa có ai đi ra ngoài, hiển nhiên là Đồng Tác Giang vẫn chưa thành công, hơn nữa sau này cũng rất khó thành công.
Hiển nhiên là Trần Độ Đối hiểu biết rất rõ về thực lực của đám người Đồng Tác Giang, mặc dù những võ giả Dung Thần Cảnh này của Anh Hùng Hội không tính là yếu, nhưng tuyệt đối cũng không tính là mạnh, chỉ có thể nói là bình thường mà thôi.
Chỉ dựa vào bọn họ, muốn hủy diệt lệnh bài hội chủ trong tay đám người Trần Vạn Tam thì quả thực là chuyện vô cùng khó khắn.
Nhưng bây giờ đã có Tô Tín và Vương Ngọc ở nơi này, căn bản không cần pải lo lắng về chút chuyện này, có hai người bọn họ ở đây thì hoàn toàn có thể giải quyết được mấy người Trần Vạn Tam.
Thế nên Trần Độ liền vội vàng lên tiếng:
- Tô huynh, Vương huynh, nếu đã như thế, bây giờ chúng ta có thể mau chóng đuổi theo đám người Trần Vạn Tam được không? Ta chỉ sợ là bọn hắn sẽ dùng hai tấm lệnh bài mở ra cấm chế.
Tô Tín trầm giọng nói:
- Trước hết cứ chờ một chút đã, có chuyện gì thì cứ phải nói ra cho rõ ràng, thật ra thì lần này chúng ta đến đây cũng là vì mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương trong cơ thể Mạc Thanh Hồi.
Khôn mặt Trần Độ lập tức biến thành màu đen, hắn biết mà, Tô Tín và Vương Ngọc bỏ bao công sức ẩn núp bên người Tả Vô Cương và Anh Hùng Hội bọn hắn như thế, chắc chắn không phải đơn giản.
Nhưng mà nếu bây giờ mục đích của bọn họ giống với đám người Trần Vạn Tam kia, thế thì vừa vì sao lại chiêu mộ hắn và Nhâm Bình Sinh gia nhập Địa phủ? Chẳng lẽ là hắn ta thật sự cho rằng một khi đã gia nhập Địa phủ rồi, hai người bọn họ sẽ không quan tâm gì đến Anh Hùng Hội hếnữa ư? Trái lại Nhâm Bình Sinh không hề tỏ vẻ gì, hắn có cảm giác rằng Tô Tín không phải là người ngớ ngẩn như vậy, vừa chiêu mộ bọn họ đi vào Địa phủ xong, liền muốn tính kế với thi thể tổ tiên của bọn họ.
Quả nhiên, kế tiếp Tô Tín liền nói:
- Mặc dù ta cũng muốn có mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương, nhưng ta sẽ không làm nhục thi thể cuẩ Mạc Thanh Hồi tiền bối.
- Hẳn là các ngươi cũng biết ta có bí pháp về tinh thần, thậm chí ngay cả lực lượng nguyên thần cũng không có mấy võ giả ở cùng cảnh giới có thể hơn được ta.
- Ta có thể nắm chắc rằng không cần đụng chạm đến thi thể của Mạc Thang Hồi tiền bối, ta vẫn có thể lấy ra mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương.
- Hai vị, ngày xưa trước khi Mạc Thanh Hồi tiền bối chết, vì sao lại không Quy Khư, mà lại khiến cho lực lượng của bản thân tiêu tán giữa đất trời, lựa chọn từ chôn cất mình ở trong lòng núi này, còn bày cấm chế, hơn nữa còn nhất định phải có hai tấm bài hội chủ lệnh của Anh Hùng Hội mới có thể mở ra, chuyện này rõ ràng như thế, chẳng lẽ các ngươi còn không nhìn ra được ư?
- Mạc Thanh Hồi tiền bối toàn tâm vì Anh Hùng Hội, hẳn là muốn để lại mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này cho đời sau, chỉ có điều là sau khi thấy được dáng vẻ của các ngươi ở loại tình huống này, hiển nhiên là sẽ không vì mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương kia mà động đến thi thể của Mạc Thanh Hồi tiền bối.
- Vậy nên bây giờ lấy ra mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này, mấy người chúng ta chia ra, ta lấy năm phần, Vương Ngọc ba phần, các ngươi hai phần, hai vị thấy thế nào?
Nếu dựa theo cách phân chia như lúc đầu của Tô Tín và Vương Ngọc, phải là hắn sáu phần Vương Ngọc bốn phần, bây giờ mỗi người đã lấy ra một phần để chia cho Nhâm Bình Sinh và Trần Độ.
Dĩ nhiên vì đối phương là Nhâm Bình Sinh và Trần Độ Tô Tín thì bọn hắn mới phân chia như thế, đổi thành người khác, sợ rằng Tô Tín cũng sẽ không chiêu mộ bọn họ vào Địa phủ, mà là lựa chọn trực tiếp đánh chết, sau đó cùng Vương Ngọc chia nhau mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương.
Đạo lý rất đơn giản, mặc dù tính cách của bản thân Tô Tín cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng hắn vẫn không thích qua lại với những tên tiểu nhân âm hiểm.
Người có tính cách giống như Nhâm Bình Sinh và Trần Độ, bọn họ biết tiến biết lui, cũng không phải là cái loại người lòng tham không đáy, vì vậy Tô Tín mới phân chia như thế.
Nếu như đổi thành những gia hỏa có ánh mắt hạn hẹp khác thì chắc chắn là bọn họ sẽ nghĩ như vậy, Mạc Thanh Hồi là tổ sư của ta, vậy hiển nhiên là tất cả mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này đều là ta, tại sao ta phải chia tám phần cho các ngươi, mà ta chỉ được có hai phần?
May mà Trần Độ và Nhâm Bình Sinh đều không phải loại người như vậy, nếu như không có Tô Tín, lấy tính cách của bọn họ, cho dù biết rằng trong cơ thể Mạc Thanh Hồi có chứa mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương đầy quý giá, hắn cũng sẽ không vì loại chí bảo này mà phá hỏng thi thể của Mạc Thanh Hồi, vốn là một phần cũng không có, bây giờ bọn hắn lại có thể được chia đến hai phần, làm người vẫn nên biết đủ một chút mới tốt.
Huống chi bây giờ bọn họ đồng ý gia nhập Địa phủ rồi, coi như đã là người của Địa phủ, mà Tô Tín và Vương Ngọc vì mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này đã phải tính toán nhiều như thế, trước mắt Tô Tín đưa ra lời hứa hẹn với bọn họ, nếu như bọn họ còn không biết tốt xấu mà đắc tội hai gã lão nhân Địa phủ kia, thì cũng chính là gián tiếp đắc tội cả Địa phủ.
Vì vậy Nhâm Bình Sinh trực tiếp gật gật đầu đáp:
- Vậy thì không thành vấn đề gì, chẳng qua ta không cần mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này, tất cả đều cho Trần Độ đi, mặc dù ta thừa kế y bát của tổ tiên, nhưng con đường võ đạo của ta không giống với tổ tiên, dung hợp mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này vào cũng không tạo thành tác dụng gì quá lớn.
Tô Tín gật đầu, Trần Độ cũng không từ chối, bởi vì bọn họ biết Nhâm Bình Sinh nói không sai.
Giống như là Tô Tín bọn họ, sau khi dung hợp mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương sẽ có thể lĩnh ngộ được kinh nghiệm mà Mạc Thanh Hồi đã đúc kết được từ ngày xưa, cho dù tương lai có không đi theo con đường giống như Mạc Thanh Hồi, thì vẫn có thể tham khảo một chút.
Mà bản thân Nhâm Bình Sinh chính là võ giả Dương Thần Cảnh, huống chi hắn còn đã tìm được con đường võ đạo thuộc về chính mình, chỉ cần tiếp tục đi theo con đường này là tốt rồi, cũng không cần đi phải tham khảo đường đi của người khác.
- Nếu đã quyết như vậy rồi thì chúng ta mau chóng hành động thôi, ta và Trần Độ sẽ là người ra tay chủ yếu, Vương Ngọc ngươi tạm thời ứng đối là được, tránh để lộ bí mật.
Tô Tín nói.
Trước mắt thì tồn tại mạnh nhất mà bọn họ phải đối diện chính là Trần Vạn Tam và Viên Vô Lượng, Tô Tín và Trần Độ hoàn toàn có thể đối phó.
Về phần Vương Ngọc, lấy thực lực của hắn trái lại có thể tạm thời bắt chước một chút Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải, suy cho cùng công pháp mà hắn tu luyện cũng là của Địa phủ, cũng có một chút tử khí Địa Ngục.
Nhưng chỗ quan trọng của Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải chính là chân khí hàn băng, lấy thực lực của Vương Ngọc thì chỉ có thể mô phỏng theo loại chân khí hàn băng hữu hình vô thần, có hoa không có quả.
Nhưng mà lần này Vương Ngọc cũng không cần phải ra tay toàn lực, khó chơi nhất là Trần Vạn Tam và Viên Vô Lượng đã có Tô Tín để đối phó, còn lại Tương Thiên Phóng và những võ giả Dung Thần Cảnh tầm thường kia, cho dù Vương Ngọc chỉ vận dụng một phần mười thực lực thì cũng đủ để ngăn chặn bọn họ.
Sau khi bàn bạc xong ba người trực tiếp ra tay, còn Nhâm Bình Sinh thì tạm thời rời đi.
Suy cho cùng bây giờ hắn còn đang bị trọng thương, thực lực của bản thân cũng bị tổn hại nặng nề, bây giờ không thích hợp để tiếp tục ra tay.
Đợi đến khi mấy người Tô Tín đi vào đến chỗ sâu nhất trong đại điện kia, nơi này đã bị đánh đến tan tác.
Trần Vạn Tam và Viên Vô Lượng là có thực lực mạnh nhất, bản thân bọn họ đều muốn tranh đoạt lệnh bài, hơn nữa Tưởng Thiên Phóng còn đang đứng ở một bên dõi mắt nhìn chằm chằm, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay, những võ giả tán tu muốn kiếm tiện nghi kia cũng là đang tìm kiếm cơ hội để ra tay.
Còn có Đồng Tác Giang dẫn theo người của Anh Hùng Hội liều mạng muốn hủy diệt tấm lệnh bài Anh Hùng Hội kia, thế nên mặc dù mọi người đánh đã được một lúc lâu, nhưng vẫn chqqa hoàn toàn phân thắng bại.
Ba người Tô Tín vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, chẳng qua khi thấy bọn họ, sắc mặt đám người Trần Vạn Tam cũng lập tức thay đổi.
Nói thật, mặc dù thực lực của Trần Độ rất khủng bố, nhưng hắn chỉ có một minhg, coi như là có thêm cả đám rác rưởi Anh Hùng Hội này cũng không ngăn được bọn họ cướp lấy lệnh bài hội chủ của Anh Hùng Hội.
Nhưng hiện tại bên cạnh hắn có Sở Giang Vương của Địa phủ và Tô Tín là thế nào đây? Bọn họ đã liên thủ rồi ư?
Thực lực của Tô Tín ra sao không cần phải nhiều lời, có ai ở võ lâm Trung Nguyên lại không biết đến uy danh của Tô Tín? Uy danh của hắn là dùng từng trận huyết chiến để đổi lấy, ngươi có thể lên án thủ đoạn làm việc và nhân phẩm của Tô Tín, nhưng ngươi lại không thể chất vấn thực lực của Tô Tín.
Mà vị Sở Giang Vương của Địa phủ kia cũng không phải là nhân vật đơn giản gì.
Nghe nói đoạn thời gian trước bốn người của Địa phủ vừa ra tay đã tiêu diệt Ác Nhân Cốc, một thế lực có thực lực không kém ở Lương Châu đạo, vị Sở Giang Vương này lại còn dễ dàng giết chết “Vạn Độc Ma quân” Cừu Phi Dư đứng ở vị trí thứ sáu trên Hắc bảng, có thể tưởng tượng vị cường giả củaĐịa phủ này mạnh đến mức nào.
Hai người kia còn cộng thêm cả Trần Độ Khoái Đao Vô Song, tổ hợp ba người này khiến cho sắc mặt của mọi người lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Đừng thấy Tô Tín bọn họ chỉ có ba người, nhưng chỉ bằng ba người này cũng vẫn mạnh hơn tất cả những người ở đây, bọn họ tuyệt đối có năng lực để thay đổi tình thế.
Chỉ là đám người Viên Vô Lượng vẫn rất ngờ vực, tại sao ba người bọn họ lại có thể hợp tác với nhau?
Tô Tín đứng về phía Anh Hùng Hội thì bọn họ có thể hiểu, nhưng bản thân hắn chính là loại người không có lợi ích thì sẽ không nhúng tay, ngay từ lúc chính thức bắt đầu khai chiến đến giờ, bọn họ vẫn chưa từng thấy Tô Tín ra tay, hiện tại hắn giúp Anh Hùng Hội là vì sẽ đạt được lợi ích gì ư?
Còn có vị Sở Giang Vương kia nữa, dựa theo thông tin mà bọn họ điều tra được, chẳng phải là vị Sở Giang Vương này ở bên phía đám người Thần Đạo Minh ư? Sao bây giờ lại chạy sang phía Anh Hùng Hội rồi?
Danh sách chương