Vòng vèo trở lại cõng Mộc Kha và Lưu Giai Nghi, bước chân của ba đứa trẻ rõ ràng không sánh bằng người trưởng thành, nhưng cũng may bọn Tiểu Bạch Lục chạy đi từ 9 rưỡi, vẫn có ưu thế nhất định, giáo viên phía sau trong thời gian ngắn không đuổi kịp được họ.

Mắt thấy bọn họ sắp tới gần cửa, trên mặt Miêu Phi Xỉ và Miêu Cao Phụ đều lộ biểu tình mừng rỡ như điên, song rất nhanh, vẻ mặt này như giọt nến rơi xuống nước mà đọng lại trên mặt Miêu Phi Xỉ.

Cậu ta cương cứng tại chỗ, dừng chân trước cửa, không tiếp tục đi ra ngoài. Thậm chí còn lùi về sau hai bước.

Quanh quẩn ngoài cửa, là vô số người đầu tư đầu đội mũ lên, dáng người cao gầy, mặt quấn đầy băng vải như Slender Man vậy.

Miệng họ vẫn lộ ra bên ngoài lớp vải quấn, há lớn ngoác tới tận mang tai, hàm răng sắc nhọn, lỗ mũi giật giật ngủi ngửi trong không khí mùi tươi sống của con mồi đang đến gần, trong miệng nước bọt nhỏ giọt xuống đất.

Cả người chúng đen sì, giữa ban đêm căn bản không thấy rõ, Miêu Phi Xỉ một mực chạy tới gần sát mới phát hiện bóng trắng bay bay ngoài cửa không phải ánh trăng.

Mà là cái mặt quấn đầy vải trắng của quái vật.

Bọn chúng bị cánh cửa nửa mở của viện mồ côi cản bên ngoài, đưa cánh tay nhỏ dài xuyên qua hàng rào muốn với tới trẻ con bên trong, hàm răng sắc nhọn nhai phát ra tiếng ken két như đang nhai thứ gì, nước miếng không ngừng nhỏ xuống.

Nhìn quái vật ngoài cửa, lũ trẻ đều bất động, Miêu Phi Xỉ và Miêu Cao Phụ đang cõng Mộc Kha và Lưu Giai Nghi mất sức quỳ trên đất, mặt đầy hoảng hốt.

Giáo viên phía sau đuổi theo, các cô chửi rủa đám trẻ hư đốn dám can đảm chạy trốn, Tiểu Bạch Lục bị một giáo viên cho một bạt tai ngã lăn xuống đất.

Cậu bị ấn xuống hung hãn dùng chổi đánh mấy cái, nhưng trên mặt không hề có biểu tình gì, như đã sớm liệu được hành động của đám người này, viện trưởng theo sát mà đến khóa cửa lại, xoay người từ trên cao nhìn xuống, âm u nhìn chằm chằm đám trẻ nghịch ngợm.

Sắc mặt bà ta đen như mực, giọng âm trầm lạnh lẽo: "Bây giờ khai ngay đứa nào là đứa đầu têu chạy trốn, đứa nào khai ra sẽ không bị trừng phạt quá nghiêm khắc, bằng không..."

Còn không chờ lời uy hiếp của viện trưởng nói xong, Miêu Phi Xỉ và Miêu Cao Phụ không chạy thoát liền oán hận nhìn về phía Tiểu Bạch Lục, không chút do dự chỉ ra: "Là cậu ta!"

Ánh mắt viện trưởng dời đến trên người Tiểu Bạch Lục bị đánh nằm trên đất, đang chậm chạp bò dậy, bà ta dừng một chút, giọng mơ hồ không rõ: "Xem ra lễ rửa tội sáng nay không hề rửa đi tội ác của cháu, Bạch Lục."

"Cháu cần được rửa sạch sẽ hơn." Viện trưởng mỉm cười hòa ái, nhưng trong mắt bà ta không có tí ý cười nào, "Ngay tại tối nay, trước khi cháu được đưa đến bệnh viện tiến hành phối hợp với người đầu tư, bà sẽ rửa sạch hoàn toàn tội ác trên người cháu."

"Những đứa khác giam chung một chỗ cấm ăn một ngày, Bạch Lục tôi sẽ mang đến nhà thờ."

Tiểu Bạch Lục mới vừa đứng lên, liền bị viện trưởng xách gáy áo, thô lỗ lôi về phía nhà thờ.

Cậu chạy một đêm, giờ không còn tí sức lực nào, không có lực phản kháng, lảo đà lảo đảo bị viện trưởng xách vào nhà thờ.

Cũng may viện trưởng cũng chỉ trò cũ dùng lại mà trừng phạt cậu thôi, chính là ấn cậu vào nước khiến cậu lặp đi lặp lại bị nghẹt thở, chiêu trò hành hạ trẻ con của viện trưởng dường như cũng chỉ có thế.

Tuy nhiên lần này việc Bạch Lục mang trẻ con chạy trốn đã chọc phải giới hạn cuối cùng của viện trưởng, bà ta không chê phiền liên tục ấn đầu cậu vào trong nước, lải nhải nói cái gì, Tiểu Bạch Lục thật ra không nghe rõ câu nào.

"Súc sinh ghê tởm."

"Mày có thể sống đến bây giờ toàn dựa vào người đầu tư có lòng tốt bố thí, mày sao dám làm ra loại chuyện này?!"

Tiểu Bạch Lục vô lực nửa trợn mắt, lông mi dính đầy giọt nước, cậu một lần lại một lần giằng co giữa ranh giới sự sống và cái chết, nước tràn vào lỗ mũi khiến cậu muốn ho khan, nhưng Tiểu Bạch Lục còn chưa kịp ho đã bị viện trưởng tức giận ấn xuống.

"Mày biết mày chạy ra ngoài sẽ khiến bọn tao gặp bao nhiêu rắc rối sao?!" Bà ta cuồng loạn gầm thét, kéo tóc Tiểu Bạch Lục trong nước lắc lắc, "Loại quái vật không nhân tính như mày, bị cha mẹ vứt bỏ tạo thêm rắc rối cho bọn tao, lúc mày ra đời đãng ra nên dìm chết luôn để tạo phúc cho xã hội..."

Mí mắt Tiểu Bạch Lục dần dần khép, cậu bắt đầu mất đi hứng thú với trò chơi này.

Cũng mất hết sức lực.

Khi Tiểu Bạch Lục một lần nữa bị nhấc lên rồi lại dìm xuống, cậu không lấy đủ hơi, sặc một tiếng.

Viện trưởng mặt không đổi sắc ấn đầu Tiểu Bạch Lục xuống đáy nước, bọt khí từ miệng mũi Tiểu Bạch Lục tràn ra, biểu tình cậu không hề có vặn vẹo sợ hãi của người sắp chết đuối, mà rất bình tĩnh, mặc dù cậu cảm thấy mình sắp chết chìm thật rồi, song cậu đã có chút thói quen với cảm giác thống khổ khi chết chìm.

Mắt Bạch Lục hoàn toàn khép lại, cậu buông lỏng hai tay bám hai bên thành bồn, tuột xuống, cả người như đã hôn mê lơ lửng trong nước, đồng tiền trước ngực từ trong áo trôi nổi ra ngoài, tỏa ra ánh sáng láp lánh.

"Hay thật!" Viện trưởng hung tợn túm lấy đồng tiền kéo lại, bà ta thét lên, "Mày còn dám trộm đồ của người đầu tư! Mày đúng là thằng nhãi ma quỷ sinh, cả người đầy tội ác!"

Ngay lúc bà ta chuẩn bị tiếp tục hành hạ Tiểu Bạch Lục, ngay lúc Tiểu Bạch Lục thật sự cho rằng mình sẽ cứ nhàm chán vậy mà chết chìm, bên ngoài nhà thờ chợt truyền tới tiếng nổ kinh thiên động địa, trước mặt Tiểu Bạch Lục hiện ra từng cái từng cái khung cảnh cáo đỏ tươi từ hệ thống:

【 Hệ thống cảnh cáo: Cảnh cáo! Cảnh cáo! Giá trị sinh mạng thân phận chính người chơi Bạch Liễu đang giảm xuống kịch liệt! Xin hãy mau chóng rời khỏi hoàn cảnh nguy hiểm! 】

【 Giá trị sinh mạng thân phận chính người chơi Bạch Liễu giảm xuống còn 2... còn 1... Cảnh cáo! Thân phận chính người chơi Bạch Liễu sắp chết!!! 】

Nhà thờ cũng bị vụ nổ chấn động lắc lư hai cái, viện trưởng rốt cuộc ngừng hành vi hành hạ Tiểu Bạch Lục, bà ta xoay người hùng hùng hổ hổ đi ngoài nhà thờ: "Xảy ra chuyện gì?"

Tiểu Bạch Lục khó khăn từ trong bồn bò dậy, trên mặt không có biểu tình gì ngồi trong bồn tắm, một bên suy yếu mà hô hấp, một bên ngửa đầu nhìn tượng thần kì dị trẻ tuổi cạnh bồn, trong mắt chiếu ngược màn hình đỏ cảnh cáo từ hệ thống.

Không lâu sau viện trưởng trở lại, sắc mặt bà ta phiền muộn: "Bên bệnh viện tư nhân bị nổ, lễ xứng đôi ngày mai có thể bị hủy, có phải thằng nhãi trộm đồ người đầu tư là mày giở trò hay không!"

Bà ta vừa nói, vừa nóng nảy bóp cổ họng Tiểu Bạch Lục ấn lại nước.

Tiểu Bạch Lục không giãy giụa, cậu thật sự không còn chút sức lực nào để giãy giụa nữa.

Cậu nằm ở đáy nước, mắt nửa khép, sắc mặt ảm đạm, môi tím bầm, con ngươi vì nghẹt thở và thiếu dưỡng khí hơi tan rã co nhẹ, phía sau màn hình đỏ nửa trong suốt hiện đại hóa trong mắt cậu chính là gương mặt ngủ say của vị thần kì quái bị dây gai cột lên cây thập tự ngược.

Cảnh tượng quỷ dị kia khiến suy nghĩ của Tiểu Bạch Lục có chút phiêu.

Trên thế giới này thật sự có thần linh sao? Một "cậu" khác không phải nói đổi tên thành Bạch Liễu rồi thần linh sẽ chiếu cố đến cậu sao?

Cậu tối nay, đại khái có thể miễn cưỡng tính là đứa trẻ ngoan đi, tại sao thần linh vẫn không bảo vệ cậu?

Mi mắt thần linh đột nhiên hơi động đậy, y mở ra đôi mắt thuần trắng, không có con ngươi nhìn về phía Tiểu Bạch Lục đang bị bức tẩy rửa, trên người hiện ra một vòng sáng trắng dịu dàng, dây gai trên thân thể y chuyển động một cách kì dị tựa hồ muốn bó chặt y hơn nữa, thế nhưng ánh sáng thánh khiết kia vẫn khiến Tiểu Bạch Lục hoảng hốt một chút, thật giống như trong nháy mắt cậu được thứ gì đó che chở vậy.

【 Hệ thống cảnh cáo: giá trị sinh mạng của người chơi Bạch Liễu giảm nhanh... Giá trị sinh mạng của người chơi Bạch Liễu dừng giảm, còn lại 0,5 điểm giá trị sinh mạng, thân phận chính người chơi Bạch Liễu sống sót 】

【 Hệ thống cảnh cáo: NPC viện trưởng định giết chết trẻ em trong nhà thờ, phạm vào điều cấm của thần linh 】

【 Thần linh giáng trừng phạt 】

Viện trưởng như bị thứ gì đó hất văng ra, hung hăng đập vào cây cột chống nhà thờ, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Nhưng trừng phạt còn chưa dừng lại, dây gai trên cây thập tự ngược sinh trưởng tốt tươi, từ mặt đất mọc ra vô số cành bọc viện trưởng lại, bà ta bị dây gai bao quanh toàn thân, chỉ còn lại đôi mắt xuyên qua "thảm gai" hoảng sợ nhìn Tiểu Bạch Lục từ bồn tắm bò ra, cùng với thần linh phía sau cậu, bà ta sợ hãi cả người run rẩy, quỵ xuống đất cầu nguyện xin tha thứ.

"Không, thưa Thánh thần, con không có ý dìm chết nó, con chỉ đang dạy dỗ một đứa nhỏ mang tội ác thôi, không, thưa Thánh thần, xin đừng trừng —— a a a a a a a!!!!"

Một giây kế tiếp, gai quấn chặt lại.

Máu tươi của viện trưởng phun đầy mặt đất cẩm thạch, bà ta ngửa đầu phát ra tiếng thét chói tai, dây gai từ da thịt, từ cái miệng đang há ra của bà ta chui vào, kịch liệt lăn lộn bên trong như cái cối xay thịt, rất nhanh bà ta cả người co quắp đầu ngoẹo về một bên bị cột vào dây gai.

Vết máu trên người bà ta giống như giọt nước trên người Tiểu Bạch Lục vậy, tí tách nhỏ giọt xuống mặt đất, hội tụ vào một chỗ.

Bà ta biến thành thi thể chỉ trong nháy mắt, dây gai chậm chạp đặt thi thể lên mặt đất, thi thể cũng chỉ tồn tại mấy giây, sau đó biến thành từng điểm sáng biến mất bên trong nhà thờ.

【 Hệ thống nhắc nhở: NPC viện trưởng bị công kích chết đi, đang thu hồi số liệu... 】

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện