Chương 540 – Ai chết trước thì thua

(*) Nguyên văn : 哪一方先减员,哪一方就输了

Edit: Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Phòng xử án 23.

Đây là phiên tòa xét xử phù thủy đầu tiên ngày hôm nay.

Phù thủy số 1 bị đem ra xét xử và bị trói vào cây cột trung tâm là một cô gái trẻ chỉ khoảng độ 16, 17 tuổi. Từ đầu đến giờ cô gái cứ mở miệng a a như muốn nói điều gì đó, nhưng chỉ có thể phát ra vài âm thanh đứt đoạn không thành tiếng.

Cứ như vậy, cô gái trẻ bị thủ vệ bên cạnh quát lớn: "Trong phiên tòa cấm làm ồn! Câm miệng!"

"Cô ta không nghe được." Giám mục ngồi phía trên thản nhiên nói: "Cô ta bị câm điếc, bịt miệng cô ta lại đi."

Thủ vệ liền lấy một miếng vải bông bịt chặt miệng cô gái trẻ đang run lẩy bẩy, cô gái nhìn những người xung quanh với vẻ mặt bối rối và sợ hãi —— dường như cô cũng không hiểu mình đang trải qua chuyện gì, và cũng không ai giải thích với cô chuyện gì đang xảy ra.

"Mẹ của cô đã chạy trốn vào ngày mụ ta bị kết án là phù thủy, vì vậy tiếp theo chúng tôi phải phán xử cô, nhưng sau đó chúng tôi phát hiện ra cô vừa sinh ra đã không nghe, không nói được." Giám mục lạnh lùng nói, không quan tâm đến việc cô gái trẻ không nghe thấy, "Có rất nhiều đứa trẻ được sinh ra trên đời này, tại sao chỉ có mình cô bị câm điếc bẩm sinh?!"

"Chúa không bao giờ chỉ trích những người lương thiện, nếu cô bị tước đoạt thính giác và khả năng ngôn ngữ thì chắc chắn là do cô đã làm điều gì đó khiến Chúa tức giận, vì vậy ngài mới trừng phạt cô."

"—— Ví dụ như cô là một phù thủy độc ác được sinh ra trên cõi đời này!"

Mặc dù không nghe được, nhưng vẻ mặt chán ghét và buộc tội rõ ràng của giám mục khiến cô gái trẻ theo bản năng lắc đầu kinh hãi, nước mắt giàn giụa, tay không ngừng run rẩy, cố gắng dùng ngôn ngữ ký hiệu của người câm điếc để giải thích, nhưng đôi tay đã bị khóa chặt lại rồi.

Bên cạnh có người không nhịn được thấp giọng bênh vực cô gái: "Thưa đức giám mục, đứa nhỏ này bị câm điếc bẩm sinh nên từ đó đến nay vẫn cứ ru rú trong nhà, không ra ngoài nhiều, cũng chưa bao giờ làm điều gì xấu, đâu thể nào là phù thủy ạ?"

"Trong thánh điện không được phép ồn ào." Giám mục lạnh lùng nhìn người vừa mới lên tiếng, "Ông biện hộ cho ả phù thủy sắp bị xét xử này, là bởi vì ông đã bị mê hoặc, muốn bị phán xử chung với ả hay sao?"

Người đàn ông rụt cổ, nhịn nhục ngậm miệng lại.

Anh ta là hàng xóm của gia đình đứa trẻ này, đã quan sát đứa trẻ lớn lên từ khi còn nhỏ. Sau khi mẹ đứa trẻ bị tố cáo và phán xử là một phù thủy, đứa trẻ và cha nó đều bị kéo đến những tòa thẩm giáo khác để xét xử, thế nên không còn ai biện hộ giúp nó, vì vậy sau khi có tư cách bồi thẩm đoàn, anh ta cân nhắc một thời gian và quyết định đến đây —— ít nhất thì có thể nói đỡ giúp đứa trẻ này vài câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện