Chương 541 – Loại cặn bã dùng đồng đội đỡ đạn còn dám nói thủ đoạn Phoebe tàn nhẫn!
(*) Nguyên văn: 这种拿队友挡刀的屑怎么有脸说菲比的战术残忍啊!
Edit: Hằng Nguyễn
🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫
Cùng lúc đó, Cung điện của Giáo Hoàng.
Titan chạy vọt tới giơ nắm đấm nhắm ngay cung điện Giáo Hoàng, đất đá ầm ầm vỡ vụn rơi lả tả, Bạch Liễu và Mộc Kha nhảy lùi về phía sau tránh được cú đấm, Giáo Hoàng kịp thời lăn qua một bên né được một mảng trần nhà rơi xuống, vẻ mặt dại ra choáng váng sững sờ, gã run rẩy đứng yên một chỗ hết ngó bên này đến nhìn bên kia.
Bạch Liễu rút roi từ sau lưng ra, hơi nhướng mày, nhìn Tề Nhất Phảng và Titan bước ra khỏi trung tâm cơn bão, cười: "Xem ra chúng tôi không phải là những người duy nhất muốn lên hòn đảo nhỉ."
"Đã lâu không gặp, Bạch Liễu tiên sinh." Tề Nhất Phảng lễ phép gật đầu, chong chóng gió trong tay càng lúc càng quay điên cuồng, cậu giương mắt nhìn về phía quyền trượng trong tay Bạch Liễu, chớp mắt một cái, vẻ mặt trở nên u ám, "Quả nhiên là Bạch Liễu tiên sinh, lúc tôi còn đang do dự thì anh đã vào cung Giáo Hoàng lấy được chìa khóa lên đảo rồi."
Mộc Kha lẳng lặng đứng sau lưng Bạch Liễu, Bạch Liễu đứng thẳng người, hắn vung roi giũ sạch nước mưa trên roi, cười tủm tỉm hỏi: "Cậu không phải là đối thủ của tôi, nhưng Chiến Thuật Gia của cậu lại bắt cậu phải đối đầu với tôi, để tôi giết cậu, thật là tàn nhẫn với cậu quá đi mất!"
"Tuy rằng tôi không phải là đối thủ của anh, Chiến Thuật Gia của tôi cũng quả thật rất tàn nhẫn." Nước mưa nhỏ tí tách trên mặt Tề Nhất Phảng nhưng thần sắc của cậu vẫn không thay đổi, cánh gió trong tay cậu đột ngột dừng lại, "Nhưng thi đấu là thi đấu, chiến thuật chính là chiến thuật."
"Những gì chúng tôi phải làm cho dù chết cũng sẽ không thay đổi, đây là mục đích mà Hiệp Hội Quốc Vương bồi dưỡng chúng tôi."
Tề Nhất Phảng nhìn thẳng vào Bạch Liễu: "Chúng tôi sinh ra nguyện trung thành với Hoàng Hậu, nguyện trung thành với chiến thắng cho đến chết."
"Thật là tín ngưỡng ngoan đạo." Bạch Liễu tán thưởng xòe tay, liếc mắt nhìn Titan đang giúp Giáo Hoàng bỏ ra khỏi đống phế tích của chính điện, "Nhưng mà nhìn trang phục của cậu, thân phận hiện tại của cậu chắc là phe Giáo Hoàng phải không? Nói thế trước mặt sếp khác của mình hình như không hay lắm đâu!"
Mộc Kha ghé sát vào tai Bạch Liễu, cậu che cánh tay, trầm giọng nói: "Vừa rồi chủy thủ của tôi đánh trúng NPC Giáo Hoàng nhưng bị phản lại sát thương, tôi mở khóa Sách Quái Vật của ông ta rồi, gã này có thể miễn nhiễm công kích của tất cả nam giới và phù thủy đã từng bị phán xử, thậm chí còn có 50% xác suất kích hoạt phản sát thương, NPC này rất khó giết."
"Nhưng kỳ quái chính là..." Mộc Kha do dự, "Sách Quái Vật ghi là khi phù thủy bị phán xử và nam giới trong khu vực bị thống trị tấn công thì gã mới có thể miễn dịch và phản sát thương, chúng ta không thuộc nhóm người đó nhưng vẫn bị ảnh hưởng."