Chương 559 - Tiêu tiền như nước
Edit: Hằng Nguyễn
🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫
Không khí tĩnh lặng bắt đầu lưu chuyển, Mục Tứ Thành nhìn cơn bão lớn dần dần kéo lên từ trong hư không hút hết bụi đất xung quanh vào nó, nghiến răng muốn thử một phen, lại bị giọng nói lạnh lùng của Bạch Liễu từ tai nghe ra lệnh, "Chạy đi, Mục Tứ Thành, giá trị sinh mệnh của cậu chịu không nổi sát thương của kỹ năng Armand đâu."
"Cậu là con át chủ bài trận này của chúng ta, dốc toàn lực chạy trốn, sống đến cuối cùng, chỉ khi nào Chiến Thuật Gia bảo cậu chết thì cậu mới được chết, hiểu không?"
"Hiểu rồi!" Mục Tứ Thành gật đầu, cậu nhìn thoáng qua cơn lốc, nghiến răng giơ ngón giữa khiêu khích rồi xoay người nhanh chóng chạy đi.
"Giữ chân cậu ta lại để chúng tôi vào quặng mỏ, đừng để cậu ta và Georgia tái sử dụng kỹ năng trên cùng một bản đồ, khống chế Armand là mục tiêu chính của cậu trong trò chơi này."
Mục Tứ Thành nhảy khỏi một tòa nhà cao tầng, tránh được cơn cuồng phong quét qua chân mình ngàn cân treo sợi tóc. Cậu lau vết máu trên khóe miệng do lực xung chấn khi nhảy, nở nụ cười xấu xa: "Muỗi."
Cơn cuồng phong che trời lấp đất, những sợi xích kim loại ẩn giấu bên trong tầng tầng lớp lớp quấn chặt, đuổi theo Mục Tứ Thành đang điên cuồng chạy như bay.
Lưu Giai Nghi đang chạy hết tốc lực đột nhiên quay đầu nhìn về một hướng nào đó, mím chặt môi: "Hướng đó có tiếng động, là..."
"Là Mục Tứ Thành." Bạch Liễu bình tĩnh trả lời, "Cậu ta đang dụ chủ công Armand của đối phương. Cuộc chiến của chúng ta và Bình Minh Vàng đã chính thức bắt đầu rồi, tiếp theo là một cuộc chiến tiêu hao, chúng ta phải nhanh lên."
"Phía trước chắc là khu khai khoáng số 13." Mộc Kha nhìn thoáng qua tấm ảnh, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Liễu, "Đội của Georgia đang ở dưới hầm mỏ, chúng ta giữ nguyên chiến thuật lúc trước?"
"Ừ." Bạch Liễu ngẩng đầu nhìn lướt qua mọi người xung quanh, "Georgia chơi hỗ trợ rất lợi hại, hơn nữa đội này phối hợp cực kỳ chặt chẽ, cho nên chiến thuật cơ bản của chúng ta chính là chia rẽ, tức là một giữ một, mọi người cố gắng kìm hãm người chơi bên kia và tạo khoảng cách với Georgia để anh ta không hỗ trợ họ được, làm giảm lợi thế của đối phương."
"Nhưng mà chiến thuật này có vấn đề." Đường Nhị Đả nhíu mày, "Nếu một chọi một thì cục diện sẽ lâm vào bế tắc, cho nên song phương đều hy vọng tuyển thủ vương bài của mình có thể phá vỡ nó."
"Tin là đội trưởng Georgia cũng nghĩ như tôi." Bạch Liễu mỉm cười, "Chẳng qua anh ta đặt con át chủ bài lên Armand, còn tôi đặt con át chủ bài lên Mục Tứ Thành."
"Kế tiếp, xem hai người họ biểu hiện như thế nào."
"Bây giờ." Bạch Liễu quay đầu nhìn đống tượng vàng hình người cầm băng rôn ngay lối vào mỏ vàng, bình tĩnh nói: "Chúng ta đi vào khu vực trung tâm có giá trị nhất của vương quốc vàng này đã."