Chương 568 — Anh nấu món gì?

Edit: Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

"Bạch Liễu ——!!"

Cửa phòng đột nhiên mở ra, Mục Tứ Thành hớt ha hớt hải chạy vào, túm Bạch Liễu lên, xác nhận đi xác nhận lại không có vấn đề gì mới thở phào nhẹ nhõm, ngã quỵ xuống sô pha: ".. . không bị thương thì tốt rồi."

"Đã bảo với cậu Bạch Liễu không sao rồi mà." Đường Nhị Đả theo sau bất lực giải thích, "Trong số chúng ta chỉ có mình cậu là đem thương tích ra ngoài thôi."

Nhìn ánh mắt dò hỏi của Bạch Liễu bên cạnh, Lưu Giai Nghi hiểu ngay, cô bé làm động tác OK: "Khỏi lo cho con khỉ ấy, em trị thương cho ổng trong trò chơi rồi, còn tung tăng nhảy nhót một hồi nữa kìa."

Mộc Kha buồn cười đóng cửa lại, nụ cười trên mặt hơi cứng ngắc khi nhìn thấy Hắc Đào ngồi trước mặt Bạch Liễu, sau đó như thường lệ ngồi xuống: "Chuyện Georgia giải quyết như thế nào?"

Bạch Liễu bèn thành thật giải thích toàn bộ quá trình lấy được tiền giấy linh hồn cho các đội viên.

"Thì ra là thế." Mộc Kha bừng tỉnh, "Hèn chi Georgia phản ứng mạnh như vậy."

"Này cũng xem như là lừa gạt tiền giấy linh hồn người ta còn gì!" Lưu Giai Nghi cạn lời phàn nàn, "Vả lại Bạch Liễu, anh thích trẻ con mà, anh lừa bạn nhỏ Georgia tin tưởng anh như vậy mà không bị cắn rứt lương tâm sao?"

"Đáng lẽ có một chút." Bạch Liễu thành thật nhún vai, "Nhưng lúc anh ta bảo là sẽ đưa vàng cho bạn tốt thì lương tâm đột nhiên biến mất, không còn cách nào cắn rứt nữa."

Lưu Giai Nghi: "..."

Thằng cha này hoàn toàn không biết xấu hổ là gì!

"Nhưng đó không phải là biện pháp." Đường Nhị Đả nghe xong thì huyệt thái dương nhảy thình thịch, vừa xoa xoa vừa đau đầu, "Georgia là người phụ trách cục 3, linh hồn của cậu ta không dễ lấy đâu, Bạch Liễu."

"Có gì mà không dễ lấy?" Mục Tứ Thành thấy chẳng có vấn đề gì, cậu dựa vào sô pha, thoải mái cầm lấy một quả táo, tung tới tung lui hai lần rồi bỏ vào miệng, một chân chống lên bàn trà, kiêu ngạo nói: "Lấy thì cũng đã lấy rồi, anh ta làm được gì chúng ta!"

Bạch Liễu thản nhiên liếc mắt nhìn chân Mục Tứ Thành trên bàn cà phê: "Bỏ xuống."

".....Ờm." Mục Tứ Thành ngoan ngoãn đặt chân xuống, gặm quả táo trong tay, ngữ khí vô cùng kiêu ngạo, "Cùng lắm thì đánh thêm trận nữa, toàn là bại tướng trong tay tôi thôi! "

"Trong trò chơi thì có thể." Đường Nhị Đả ngẩng đầu, nghiêm túc giải thích nói: "Nhưng hiện thực thì không."

"Ngoài thế lực của Cục xử lý dị đoan, Georgia còn là hoàng tử của Cổ La Luân. Tuy hiện giờ Cổ La Luân đã chìm xuống, nhưng cậu ta vẫn có rất nhiều quyền lực chính trị có thể sử dụng. Theo như tôi biết, cậu ta có thể dùng tiêu chuẩn bảo vệ quốc gia để trang bị vũ khí cho cục 3, hơn nữa còn huấn luyện các đội viên cục 3 theo phương pháp huấn luyện sĩ quan tình báo cơ mật."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện