【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu bị người chơi Lưu Hoài sử dụng kĩ năng 【 thanh kiếm bóng tối 】 công kích, giá trị tinh thần -35, giá trị tinh thần hiện tại: 4, cảnh cáo! Cảnh cáo! Đã tiến vào khu vực cuồng bạo!! 】

【 Tên người chơi: Bạch Liễu (trạng thái cuồng bạo) 】

【 Giá trị thể lực: 56 → 655 】

【 Nhanh nhẹn: 249 → 1133 】

【 Công kích: 37 → 1555 】

【 Phòng ngự: 36 → 1776 】

【 Lực công kích và phòng ngự tăng cao, tổng điểm thuộc tính vượt qua 4000 được đánh giá cấp A+, người chơi Bạch Liễu tăng cấp bậc, từ F lên tới A+ 】

"Được rồi." Bạch Liễu rốt cuộc dừng lại cánh tay không ngừng công kích của Lưu Hoài.

Trương Khôi thấy được màn hình thuộc tính của Bạch Liễu, nhanh chóng nhận xét: "Tổng thuộc tính của cậu không đủ để gánh anh em trộm cướp, anh em trộm cướp ít nhất là quái vật cấp A+, cần cuồng bạo đến A++ như Mục Tứ Thành mới gánh nổi."

"Tôi biết." Bạch Liễu thái độ rất bình tĩnh, "Không phải còn có anh sao? Gấp cái gì."

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu điều khiển người chơi Trương Khôi sử dụng kĩ năng 【 cường hóa con rối 】 lên người mình 】

【 Hệ thống cảnh cáo: Giá trị tinh thần của người chơi Bạch Liễu không đủ để giảm 50!!! Có hay không cưỡng ép cường hóa con rối!!! Sẽ khiến người chơi Bạch Liễu xuất hiện tình huống tinh thần đứt đoạn! 】

【 Hệ thống cảnh cáo: người chơi Bạch Liễu có cưỡng ép sử dụng kĩ năng 【 cường hóa con rối 】 hay không? 】

Bạch Liễu không chút do dự: 【 Sử dụng 】

"Cậu điên rồi Bạch Liễu!!!" Trương Khôi sụp đổ bị buộc dùng mười ngón tay thao túng Bạch Liễu, một tơ con rối trong suốt đâm vào sau ót Bạch Liễu, các sợi tơ còn lại đi vào khớp xương Bạch Liễu, theo kẽ hở trong xương chui vào, đây là một quá trình cực kỳ đau đớn máu tanh, nhưng rất nhanh người chơi sẽ theo giá trị tinh thần giảm mà trở nên chết lặng.

Trương Khôi khàn cả giọng rống to, gã điên cuồng kéo tơ con rối trên tay mình ý đồ ngăn cản tên thần kinh Bạch Liễu: "Bạch Liễu!!! Giá trị tinh thần của cậu chỉ có 4! Căn bản không chịu được kĩ năng 【 cường hóa con rối 】! Cưỡng ép sử dụng kĩ năng tuy không khiến giá trị tinh thần của cậu về 0, nhưng sẽ xuất hiện tinh thần đứt đoạn! Cậu sẽ phát điên!!!"

Tinh thần đứt đoạn là chỉ một loại trạng thái giảm giá trị tinh thần không phải do quái vật, không thể xuống 0.

Người chơi khi sử dụng kĩ năng hoặc đạo cụ giảm giá trị tinh thần của người khác thì không thể cưỡng ép đưa giá trị tinh thần của người chơi này về 0, cả trò chơi chỉ có quái vật mới có thể xóa sổ giá trị tinh thần người chơi, mà người chơi thì không.

Tỉ như Trương Khôi không thể điều khiển người chơi ở trạng thái cuồng bạo, 【 thanh kiếm bóng tối 】 của Lưu Hoài càng tấn công về sau giá trị tinh thần giảm càng nhỏ, từ đây có thể nhìn ra, kĩ năng và đạo cụ không thể đưa giá trị tinh thần của người chơi về 0.

Nhưng sẽ xuất hiện một loại trạng thái kì dị.

Người chơi có thể sử dụng kĩ năng hoặc đạo cụ không ngừng cưỡng ép, công kích khiến giá trị người chơi khác không ngừng giảm vô hạn gần tới 0, trạng thái này gọi là tinh thần đứt đoạn.

Nghe nói khi giá trị tinh thần của người chơi thuộc giai đoạn này, tư tưởng bị giam ở ranh giới giữa người và quái vật, đầu óc có suy nghĩ của quái vật, nhưng lại giữ vẻ ngoài nhân loại.

Tại sao phải dùng "nghe nói" để miêu tả tinh thần đứt đoạn?

—— bởi tất cả người chơi trải qua giai đoạn tinh thần đứt đoạn đều điên rồi, bất kể là trong trò chơi nổi điên giết chết tất cả người chơi, hay ra trò chơi cười ha ha tự sát, chỉ cần đụng chạm đến giai đoạn này, toàn bộ đều điên.

Hơn nữa người chơi tinh thần đứt đoạn phần lớn bởi trong trạng thái cuồng bạo, thuộc tính tăng rất lớn, có xu hướng giết chết tất cả người chơi, cho nên "phó bản xuất hiện người bị tinh thần đứt đoạn" trở thành cơn ác mộng của tất cả người chơi.

"Bạch Liễu!!!" Trương Khôi hết sức khống chế hai tay mình, không để mình cường hóa Bạch Liễu, "Cậu cmn đừng lên cơn làm bậy!! Tinh thần đứt đoạn và trạng thái giá trị tinh thần 0,1 của cậu lần trước không phải một!! Trạng thái này nguy hiểm hơn nhiều lắm! Giá trị tinh thần của cậu trên lý thuyết đã về 0, nhưng trên thực tế thì không, cậu sẽ rơi vào không gian tiềm thức hỗn loạn! Cậu sẽ phát điên Bạch Liễu!!"

Trương Khôi cắn răng nghiến lợi muốn kéo lại tơ con rối trên tay: "Mục Tứ Thành chết thì chết, căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng nào!! Cậu rõ ràng có thể thành công qua cửa! Cậu là một người thông minh mà phải không?! Nếu cậu tinh thần đứt đoạn, cậu sẽ điên lên công kích người, tổng thuộc tính của cậu rất cao, bọn tôi cũng sẽ bị cậu giết chết! Cậu căn bản không cứu được Mục Tứ Thành! Cậu chỉ biết công kích cậu ta mà thôi!"

Cửa toa tàu dần dần khép lại, Mục Tứ Thành chậm rãi bị kéo ra ngoài, ngón tay cậu co lại bám chặt khung cửa, đang dùng hết sức lực để giãy giụa cầu sinh.

Mí mắt Mục Tứ Thành đột nhiên nâng lên nhìn Bạch Liễu, môi mở ra khép lại, tựa hồ đang không cam lòng gọi tên Bạch Liễu.

"Tôi biết." Bạch Liễu đã được Mục Tứ Thành và Đỗ Tam Anh phổ cập khái niệm tinh thần đứt đoạn từ sớm, ánh mắt hắn bình tĩnh gần như vô cảm, chất giọng tản mạn mang theo ý cười mặc kệ tất cả, "Nhưng tôi không thích vi phạm giao dịch."

"Trương Khôi, hoặc là nói, chủ nhân." Bạch Liễu bỗng nhiên quay đầu nhìn Trương Khôi cười, "Nếu tôi điên thật rồi, thì đó chính là lúc khảo nghiệm anh, tôi vẫn là con rối của anh, anh nhất định phải khống chế được tôi, để tôi làm chuyện tôi phải làm."

"Con mẹ cậu!!! Bạch Liễu ——!!" Trương Khôi dùng sức đến mức cái trán nổi đầy gân xanh, hai tay co rút định khống chế tơ con rối trên người Bạch Liễu: "Không!!! Tôi không làm được!!"

"Anh có thể." Bạch Liễu cười nhàn tản, hắn quay đầu khoát khoát tay, "Tôi tin tưởng anh, người điều khiển rối."

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu tiến vào trạng thái 【 con rối cường hóa 】, giá trị tinh thần không đủ để giảm, đang tiến hành tính toán bổ sung —— bổ sung thất bại, người chơi Bạch Liễu không thể cung cấp đủ 50 điểm giá trị tinh thần cung cấp 【 cường hóa con rối 】, tiến vào trạng thái cưỡng ép lấy giá trị tinh thần —— 】

【 Hệ thống nhắc nhở: lấy thành công, người chơi Bạch Liễu giá trị tinh thần giảm, 4, 3, 2 —— 0,000000000....1 】

Trương Khôi cuồng loạn: "Dừng lại cho tôi, Bạch Liễu!!!!"

【 Hệ thống cảnh cáo (với tất cả người chơi): người chơi Bạch Liễu tiến vào trạng thái tinh thần đứt đoạn, thành sinh vật nguy hiểm cao độ! Mời các người chơi còn lại nhanh chóng thoát khỏi khu vực xung quanh người chơi Bạch Liễu! 】

Ánh mắt Bạch Liễu dần dần mất đi tiêu cự, hô hấp như dừng lại, tất cả âm thanh và ánh sáng xung quanh trong mắt hắn như bị kéo thành các đường cong dài nhọn rối loạn.

Giá trị tinh thần giảm khiến hắn rơi vào ảo giác của tiềm thức.

Sau đó Bạch Liễu trong nháy mắt giống như bị thứ gì níu lại kéo vào toa tàu, tên cướp em giẫm lên ngực hắn, cho hắn một quả đấm bốc lửa, nắm đấm rơi xuống, Bạch Liễu bị đập ngắn ngủi "ouch" một tiếng, hắn nghiêng đầu thấy xương máu mình bị đập nát bắn ra tung tóe, đau đớn chân thực tràn ngập toàn thân hắn.

Một giây đồng hồ sau, Bạch Liễu lại bị quăng vào một cảnh tượng mới tinh, hắn đứng ở toa tàu lên phần đầu phó bản, hành khách bốc lửa cuồn cuộn không ngừng tràn vào toa, Mục Tứ Thành sắc mặt âm trầm nói cuộc đuổi giết đã bắt đầu, sau mấy giây cậu cầm bùa hộ mạng của người cá mình cướp được lạnh lùng đi mất, Bạch Liễu bị hành khách bắt lấy tứ chi ấn tại chỗ, ngọn lửa nuốt sống hắn, hắn bị sống sờ sờ đốt thành thi thể.

Thị giác lại chuyển, Bạch Liễu cầm roi đứng trên xe của Đỗ Tam Anh, hắn quỳ xuống thở dốc, Đỗ Tam Anh nói rằng Bạch Liễu, tôi không được, tôi không thể ở cùng các anh, cậu nước mắt ngắn nước mắt dài đẩy Bạch Liễu vào đám hành khách, lái xe của mình phóng đi như gió, Bạch Liễu hứng toàn bộ giá trị thù hận chỉ có thể xụi lơ tại chỗ, bị một đám hành khách vây quanh ăn thịt.

Hắn thấy Mục Tứ Thành dùng bùa hộ mạng của người cá, chính mình vĩnh viễn biến thành con rối trong tay Trương Khôi, dần dần trở nên ngu si đờ đẫn, cuối cùng bị vứt bỏ trong một phó bản cô độc chết đi.

Vô cùng vô tận ảo ảnh tử vong đập vào mặt, đủ loại cảnh tượng đại diện cho vô số khả năng Bạch Liễu có thể chết ẩn úp trong tiềm thức hắn hiện ra, toàn bộ trở nên chân thực, sau đó không ngừng tái hiện tựa như từng thực sự xảy ra trên người hắn vậy..

Người không cách nào dừng lại suy nghĩ, dừng lại tưởng tượng, dừng lại sợ hãi, thì không thể nào dừng lại ảo cảnh tạo ra bởi tiềm thức, coi như Bạch Liễu cũng không thể.

Cho nên hắn chỉ có thể lặp đi lặp lại trăm ngàn lần rằng đây chỉ là ảo ảnh tiềm thức diễn sinh ra mà thôi.

"Giả thiết một chuyện không có khả năng xảy ra là một chuyện rất nhàm chán." Bạch Liễu bị Mục Tứ Thành ấn trên đất, hắn đã quên đây chỉ là cảnh tượng do ảo ảnh suy diễn ra, cổ họng hắn bị Mục Tứ Thành tàn bạo xé nát, máu theo hắn nói chuyện tràn vào khí quản, khiến hắn liên tiếp ho khan, Bạch Liễu bật cười, cảm thán: "Nhưng tôi chính là người nhàm chán như thế, suy tính các phương thức cậu phản bội tôi, Mục Tứ Thành, nhiều loại lắm, tôi đếm đếm, chắc cũng có bảy tám trăm loại đi."

Đốt chết, cắt cổ họng, cắn chết, siết chết...

Mục Tứ Thành kì quái nhìn Bạch Liễu sắp chết rồi vẫn còn cười.

Mặt Bạch Liễu dính đầy máu do vừa rồi bật cười bắn ra, mi mắt vì tử vong đến gần mà chậm rãi khép lại, khí quản bị xé rách khiến giọng nói hắn mang theo chút khí âm rất đặc biệt.

"Trong nhiều khả năng như thế, cậu chọn khả năng không phản bội tôi." Bạch Liễu lời nói yếu ớt, hắn nhắm hai mắt lại, "Nên tôi cũng sẽ chọn loại này, Mục Tứ Thành, đây là một cuộc giao dịch công bằng."

【 Bạch Liễu, nếu tôi thật sự bị quái vật lôi đi, anh thật sự sẽ không muốn sống tới cứu tôi? 】

【 Yên tâm, nếu cậu làm được, không dùng đến bùa hộ mạng của người cá, tôi người này rất giữ chữ tín, điên rồi cũng sẽ nhớ cứu cậu, Mục Tứ Thành 】

Nghe thấy lời này, Mục Tứ Thành ánh mắt mang theo giễu cợt, cậu nói, tôi tin anh cái con khỉ, Bạch Liễu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện