"Cậu có bùa hộ mạng của người cá, Mục Tứ Thành." Bạch Liễu nghiêng đầu, bĩnh tĩnh không gợn sóng nhìn Mục Tứ Thành, "Cậu còn chưa khóa đạo cụ à?"

Mục Tứ Thành sắc mặt cứng đờ: "... Từ lúc tôi lấy được nó liền khóa." Hắn lấy ra đạo cụ bùa hộ mạng của người cá.

Gương mặt của pho tượng người cá nho nhỏ không còn là khuôn mô hình nữa, mà là mặt của Mục Tứ Thành.

Đồng thời, Mục Tứ Thành cũng ý thức được Bạch Liễu muốn làm gì —— Bạch Liễu muốn lợi dụng đạo cụ bùa hộ mạng của người cá, đạo cụ này có thể giúp người chơi trong nháy mắt phá vỡ gương chạy trốn, nhưng giờ đạo cụ đã khóa với Mục Tứ Thành, cho nên bây giờ chỉ có một kết quả.

"Tôi tới đập gương đi." Mục Tứ Thành cầm pho tương, hít sâu một hơi.

Phương pháp này thật ra cũng không bảo hiểm lắm, bởi không ai biết tốc độ giết người của NPC thần cấp có nhanh quá không, kĩ năng tấn công là gì, có kịp để Mục Tứ Thành sử dụng đạo cụ hay không.

"Bạch Liễu, chẳng lẽ từ lúc đầu anh để tôi lấy được bùa hộ mạng của người cá, chính là vì thời khắc này?" Sắc mặt Mục Tứ Thành có chút bực bội, "Anh rốt cuộc biết thế giới kia là giả từ lúc nào?"

"Ừm... tôi có ý nghĩ này, đại khái là từ khi đứng trong trạm thấy thanh chắn hoạt động ngược hướng, cùng với quỹ đạo đường sắt hình tròn." Bạch Liễu rất thành thực trả lời, "Bởi vì nếu là tôi, tôi mà thiết kế quỹ đạo nào đó thành hình tròn, thì chính là vì tuần hoàn."

Đệt, đấy không phải lúc ban đầu của ban đầu sao! Hắn mẹ nó còn chưa bước chân lên tàu đâu!

Mục Tứ Thành cả người rách ra.

Khi đó Bạch Liễu đã biết —— con hàng Bạch Liễu này khác gì NPC thần cấp đâu, đều cmn là BUG!!

Mục Tứ Thành nhắm mắt, cậu thật ra không còn sự lựa chọn khác, dù kế hoạch đập vỡ gương xong lập tức dùng bùa hộ mạng của người cá bỏ trốn nguy hiểm đến mức nào, cậu cũng không có khả năng trốn tránh.

Không thể để Bạch Liễu giá trị sinh mạng bằng 1 làm chuyện này.

Bạch Liễu vỗ vỗ tay đứng lên, như không có chuyện gì xảy ra nói: "Chờ chút nữa tôi dùng roi đánh vỡ gương, sau đó nếu NPC thần cấp phá gương mà ra, cậu nhớ kịp thời bóp vỡ bùa hộ mạng chạy trốn."

Mục Tứ Thành an tĩnh mấy giây, thần chí không rõ nhìn về phía Bạch Liễu, sau đó dùng sức lay bả vai Bạch Liễu: "Anh vừa bảo ai đập gương?!"

"Tôi." Bạch Liễu rất kì lạ nhìn Mục Tứ Thành, "Tôi còn một trang Sách Quái Vật chưa thăm dò đây, còn thiếu mỗi phương thức tấn công của gương quỷ, tôi còn phải chờ nó tấn công tôi chứ."

Mục Tứ Thành: "..."

Mục Tứ Thành: "?????????"

Mục Tứ Thành: "?!?!?!?!?!?!?!?!"

"Vãi!!" Mục Tứ Thành hoàn toàn hỗn loạn, cậu cảm thấy tất cả suy đoán thông thường dùng trên người tên thần kinh Bạch Liễu này hoàn toàn không có tác dụng, cậu không thể tin được nhìn Bạch Liễu rút roi ra, "Này, anh thật sự muốn tự mình đập gương đấy à?!"

Bạch Liễu liếc mắt nhìn cậu một cái: "Thế cậu muốn làm à?"

"Tôi dĩ nhiên không muốn!! Nhưng tôi ít nhất còn có bùa hộ mạng của người cá!! Anh mẹ nó có cái mẹ gì liền dám làm loạn!" Mục Tứ Thành nóng nảy, hận mình không thể lay tỉnh Bạch Liễu, "Anh điên rồi sao!? Giá trị sinh mạng của anh chỉ còn 1 thôi đấy!"

Mục Tứ Thành vừa nói vừa nắm chặt pho tượng người cá nho nhỏ đứng chắn trước mặt Bạch Liễu, cậu hít sâu một hơi, giơ móng vuốt khỉ đứng đối diện gương, lạnh giọng nói: "Được rồi, tôi tới phá gương, chờ chút gương vỡ trò chơi kết thúc anh liền có thể đăng xuất, cút ra xa một chút cho tôi, tìm một chỗ kín mà nấp, đừng đến cuối rồi còn chết."

"Mục Tứ Thành, thật ra để cậu đập gương là cách làm lãi suất rất thấp." Giọng Bạch Liễu không nhanh không chậm truyền ra từ sau lưng Mục Tứ Thành, "Rất rõ ràng sau khi phá gương mà ra NPC thần cấp sẽ dùng một skill phạm vi rộng, nếu như tôi đập gương, cậu còn có thời gian dùng đạo cụ chạy, nhưng nếu cậu đập gương, skill vừa quét đến chỗ tôi tôi liền gg, còn lãng phí một đạo cụ."

"Không có lợi lắm." Bạch Liễu rất bình tĩnh bình luận.

Mục Tứ Thành càng cáu: "Đều đến lúc mợ nào rồi anh còn tính toán có lợi hay là không có lợi ——"

"Cùng với ——" Tiếng nói của Bạch Liễu tỉnh táo rõ ràng, "Mục Tứ Thành, tôi nói qua cậu là lá bài giá trị nhất tôi có trước mắt, cậu chết ở đây quá đáng tiếc, đối với tôi mà nói giá trị quá thấp."

Mục Tứ Thành yên tĩnh lại, cậu ý thức được, Bạch Liễu... đang nói thật.

Hắn thật sự cảm thấy lãng phí.

Mục Tứ Thành dùng ánh mắt không tưởng tượng được xoay người nhìn Bạch Liễu, ánh mắt Bạch Liễu không dao động nhìn Mục Tứ Thành, hai người giằng co một lúc, Mục Tứ Thành ngây ngốc mở miệng: "Không phải đâu Bạch Liễu? Anh thật sự muốn tự mình đập gương, sau đó tôi trơ mắt nhìn anh chết?! Anh thật sự là một tên thần kinh sao?!"

Sắc mặt Bạch Liễu tái nhợt yếu ớt, hắn cười như không cười nhìn cậu: "Mục Tứ Thành, cậu rất bài xích việc bị tôi khống chế cơ mà? Bây giờ lại sẵn lòng thay tôi chịu chết? Hai người chúng ta rốt cuộc ai mới là tên thần kinh?"

Mục Tứ Thành trầm mặc một cách quỷ dị —— Đờ phắc! Đúng nha! Cậu không phải bị khống chế hay sao! Sao mọi chuyện lại phát triển đến mức này vậy!

Đúng rồi, là tại tên điên Bạch Liễu hoàn toàn ra bài không theo quy tắc, nào có ai vì một kẻ bị mình khống chế mà đi chịu chết đâu, Mục Tứ Thành choáng váng một hồi mới vỡ lẽ ra điều này: "Bạch Liễu, anh mẹ nó làm đến mức này là vì cái gì!"

"Vì tiền." Đầu ngón tay vừa lật, bỗng nhiên xuất hiện một tờ tiền một điểm, hắn đột ngột cười, "Vì giá trị còn lại của cậu với tôi, Mục Tứ Thành, cậu đã sẵn lòng chủ động ngăn tôi để đập gương, chuyện này cùng với cậu sẵn lòng thay tôi chịu chết không khác biệt lắm, mà cậu chết ở chỗ này quá lãng phí."

Bạch Liễu hé mắt: "Không bằng cậu bán linh hồn cho tôi thế nào? Ít nhất tôi sẽ không để cậu sử dụng bản thân mình như vừa rồi, tùy tùy tiện tiện vì tôi mà chết một cách không có giá trị, Mục Tứ Thành."

Mục Tứ Thành nhất thời không nói, cậu nhất thời không biết nên đánh giá thế nào về lời nói của Bạch Liễu, thần sắc phức tạp, không mở miệng.

"Tôi cần cậu vì tôi trộm nhiều thứ hơn, hợp tác nhiều lần hơn, thắng được nhiều điểm hơn." Bạch Liễu giọng nhẹ nhàng, hắn ngước mắt nhìn thẳng Mục Tứ Thành, đưa tờ tiền một điểm đến trước mặt cậu, "Cho nên tôi sẽ không chết, tôi cũng tuyệt không lãng phí mạng cậu, cuộc giao dịch này cậu có làm không?"

Thần sắc quỷ dị của Mục Tứ Thành trở nên tỉnh táo, lạnh lùng, cậu nhìn thẳng Bạch Liễu: "Tôi rất ghét bị người khác khống chế."

Bạch Liễu gật đầu, cũng không cất tờ tiền đi, nụ cười vẫn không có sơ hở như cũ, tiếp tục tấn công: "Tôi sẽ không khống chế cậu, chúng ta chỉ hợp tác mà thôi, hoặc là tôi sẽ không khiến cậu có cảm giác mình đang bị khống chế."

"Hợp tác?" Mục Tứ Thành xì một tiếng, mặt không thay đổi cầm lấy tờ tiền trong tay Bạch Liễu, đột nhiên cười nhạo: "Có điều lần này hợp tác cảm giác không tệ lắm, một điểm quá ít, ít nhất 10.000 điểm."

"Giá trị con người của cậu thật đắt." Bạch Liễu cau mày tỏ vẻ do dự, "10.000 điểm lận..."

Mục Tứ Thành nhìn Bạch Liễu một hồi, sau đó đột nhiên khiếp sợ: "Con bà nó không phải chứ Bạch Liễu!! Anh thật sự đang do dự khi dùng 10.000 điểm mua tôi?! Tôi mẹ nó là no.4 bảng Tân Tinh đó! Bạch Liễu!"

"Nhưng mà ——" Bạch Liễu rất thành thực nói, "10.000 điểm đúng là rất đắt, tôi mua người khác chỉ mất 1 điểm, chỉ có Trương Khôi mất 12.000, nhưng tôi thấy đắt quá, cho nên cuối cùng gã chết rồi, cậu cũng muốn đi chết sao?"

Mục Tứ Thành: "..."

Đ-, anh là đang uy hiếp tôi sao?! Anh cho rằng tôi dễ dàng bị uy hiếp vậy sao!

Mục Tứ Thành mặt không biểu tình: "Anh ra giá đi."

"Nhiều nhất 100 điểm." Bạch Liễu rất thành khẩn nhìn Mục Tứ Thành, "Cậu xem, cậu cũng là lần đầu làm kinh doanh linh hồn, không bằng giảm giá cho tôi một ít thế nào?"

Mục Tứ Thành: "..."

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu dùng 100 điểm mua linh hồn của người chơi Mục Tứ Thành 】

【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu đạt được đồng tiền linh hồn của người chơi Mục Tứ Thành, cùng hệ thống đồng thời có quyền sở hữu linh hồn người chơi Mục Tứ Thành 】

"Ê, anh thật sự định tự mình đập gương à?" Mục Tứ Thành có chút phiền não cào tóc, "Chậc, sớm biết thế liền không khóa bùa hộ mạng nữa, anh mong manh dễ vỡ như pha lê ý, không để ý liền go die, cái bùa hộ mạng này có mở khóa được không? Mở được tôi đưa cho anh."

"Không cần cho tôi." Bạch Liễu lắc đầu, "Sự an toàn của cậu cũng rất quan trọng, tôi cần bùa hộ mạng người cá để bảo đảm giá trị của cậu an toàn, dù sao bây giờ cậu là tài sản cá nhân của tôi, tôi cần bảo đảm tài sản của tôi an toàn, lần đầu tôi dùng nhiều điểm như thế để mua linh hồn đấy, 1 điểm tương đương 1000 tệ, haiz, cậu cũng đáng 100.000..."

Vừa nói Bạch Liễu vừa thở dài: "100.000 đó... Tôi vừa rồi có phải nên suy nghĩ thêm chút không."

Mục Tứ Thành: "..."

WTF, giọng điệu hối hận sau mua hàng xa xỉ này là dư lào, giá trị của ông đây thậm chí không bằng 100.000 tệ đúng không!

"Bạch Liễu." Mục Tứ Thành mặt không đổi sắc uy hiếp, "Anh nếu mẹ nó còn lẩm bẩm thêm câu nào, tôi lập tức đập gương tự sát làm anh tổn thất 100.00 tệ."

Bạch Liễu nhanh chóng ngậm miệng.

Tác giả có lời muốn nói:

4 (si = tứ = Mục Tứ Thành) thật sự là linh hồn đắt nhất 6 từng mua, trừ Mộc Kha, 100.000 tệ lận đó!!! 6 vẫn cảm thấy thật không đáng giá, nhưng khi đó tuổi trẻ, thiếu kiến thức, không có quá nhiều lựa chọn, thế là mua, haiz

Mục Tứ Thành: Đm anh!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện